Cô Vợ Sát Thủ Bình Tĩnh Lại Chút!

Chương 66: Ngủ ở nhà anh ta



Hắn ta trốn ở đây cũng khá lâu rồi mà, cả Tần Vô Song đến hai người Aron và cô gái kia đều không phát giác.

- Xem ra tôi đã đánh giá cao cô ta rồi..haha...

Hắn cười dài, âm thanh không che dấu sự nham hiểm cùng thâm độc.

Tại biệt thự Tần Vô Song.

Căn phòng tối om, Tần Vô Song nằm phịch xuống giường, mắt nhắm khẽ.

Đột nhiên cô bật dậy, quan sát xung quanh, đôi đồng tử màu hổ phách dừng lại trên sofa.

Một bóng đen lờ mờ đang ngồi đó.

- Ai?

Cô nhẹ giọng hỏi.

Người ngồi trên sofa vẫn không trả lời, hắn đứng dậy bước đến gần cô.

Đột ngột hôn cô, Tần Vô Song bất ngờ con ngươi tròn xoe.

Dưới ánh trăng mờ nhạt, cô nhận ra người này là Tề Thiên Mặc.

Đây là lần thứ hai anh hôn cô bất ngờ như vậy. Hai tay muốn đẩy anh ra liền bị anh nắm lại không nhúc nhích.

Môi của hai người dính chặt vào nhau, hành động của Tề Thiên Mặc càng dữ dội làm nụ hôn càng sâu hơn.

A.

Tần Vô Song hơi choáng vì thiếu oxi, cố gắng cắn thật mạnh vào môi anh ta.

Tề Thiên Mặc rời môi cô, nhìn cô chằm chằm.

Tần Vô Song lúc này nhìn ra trong mắt hắn có chút gì đó rất...dịu dàng..

Nhưng nhanh chóng khôi phục lại như ban đầu.

- Sao anh lại ở đây?

Cô hỏi, tự nhiên xông vào nhà cô lại còn hôn cô, hắn ta hời quá rồi.

-Tiện đường.

Anh bình thản đáp như điều đó là sự thật vậy.

Tần Vô Song chấm hỏi, nhà cô ở gần trung tâm biệt viện của hắn ta nằm gần khu Khang Thịnh mà hắn nói tiện đường?

Một người đông một người tây, lý do này quá qua loa đi.

-.......Thật sao.

- Tôi nói dối cô làm gì?

Anh vẫn không đổi biểu cảm trên mặt.

- Rồi..anh lại hôn tôi...Vụ này anh lời tôi lỗ, tính thế nào?

Tần Vô Song hỏi.

- Tôi có thể để cô sống "nhờ" nhà tôi.

Tề Thiên Mặc khẽ nhếch môi, giọng nói có phần thật.

-.........

- Đúng rồi, có việc này anh có thể giúp tôi chứ.

Cô nghĩ ra gì đó, dù gì cũng là cô bị cưỡng hôn, thôi thì kiếm chút lợi từ danh tiếng của hắn ta vậy dù sao chuyện này cũng do Atrix đưa ra.



Tề Thiên Mặc gật đầu.

- Dựa vào danh tiếng của anh, giúp Deathwish được chứ.

Không cần ngay bây giờ chỉ cần khi nào đến lúc tôi sẽ nói anh được chứ!

Cũng không có gì khó, cô nghĩ anh ta sẽ đồng ý thôi.

- Không được, nếu như vậy thì Tề gia sẽ lỗ.

Anh lắc đầu.

Gì vậy?? Deathwish mặc dù không ngang hàng với Tề gia của anh ta nhưng địa vị tuyệt đối không thấp, hợp tác danh tiếng nhất định có lợi cho cả hai.

- Chỉ cần cô ngủ với tôi.

Tề Thiên Mặc nói, giọng nói trêu đùa nhìn thẳng vào mắt cô.

- Dẹp.

Anh ta biết cô sẽ không đồng ý, tay dùng lực đẩy ngã cô xuống giường.

Tần Vô Song không cảnh giác bị anh ta đè xuống, lúc này có hơi bối rối nghĩ tới anh ta thật sự sẽ làm điều đó thì mặt đỏ lên mắt không dám nhìn thẳng.

Tề Thiên Mặc nhìn được khuôn mặt mờ đỏ của cô nhờ ánh trăng thì hơi buồn cười. Anh không phải người vô sỉ tới mức vậy đâu.

Nghĩ rồi liền cúi xuống lại hôn cô.

Ưm..

Âm thanh bất ngờ của Tần Vô Song, cô thật sự nghĩ anh sẽ làm thật, hơi vùng vẫy.

Hành động vùng vẫy này của cô làm hắn có chút động tình. Còn cô không nghĩ vì hành động nhỏ của mình như vậy khiến anh lại càng ham muốn.

Ngủ mà Tề Thiên Mặc nói là nghĩa đen không phải nghĩa đó.

Anh bế cô lên, nụ hôn tới đây kết thúc.

- Anh làm gì vậy!

Tần Vô Song bất ngờ bị bế lên có chút hoảng.

- Ngủ thôi, cô nghĩ gì vậy?

Tề Thiên Mặc cố tình nói vậy để cô xấu hổ, anh chả lẽ lại không biết "ngủ" mà cô đang nghĩ sao.

- Tôi....anh đưa tôi đi đâu.

Cô không vùng vẫy nữa nằm yên đưa mắt nhìn anh hỏi.

- Về nhà tôi, ở đây tôi ngủ không quen.

Thật sự thì có cô thì anh sẽ ngủ được nhưng ở nơi bé xíu thế này có chút không quen, mặc dù nhà của Tần Vô Song cũng to đấy nhưng với nhà của Tề Thiên Mặc thì chỉ bằng 1/3 nhà anh thôi.

- Hả?

Tần Vô Song hơi giật mình, nhưng vì Deathwish thì cho hắn ôm một đêm cũng được.

- Thả xuống, tôi...chưa tắm

Cô chưa tắm thật.

- Chỗ tôi không thiếu phòng cho cô tắm.

- Tôi có đồ cần lấy.

Tề Thiên Mặc cuối cùng cũng chịu thả cô xuống.

Tần Vô Song đi đến chỗ tủ đầu giường, lấy lưng làm tấm chắn che đi hộp thuốc, lấy ra hai viên thuốc nhét vào túi.

- Được rồi, đi thôi.



Giọng nói của cô có chút miễn cưỡng.

Tề Thiên Mặc đương nhiên biết cô nhét gì vào túi, nhưng không nói gì.

Anh đưa cô về Tề gia.

Quản gia nhìn cô, ánh mắt khá thân thiện.

- Gia chủ đã về.

Mọi người cung kính đứng hai hàng cúi đầu, Tề Thiên Mặc đi trước cô đi sau, cái cách chào như thế này cô cũng gặp nhiều nên thấy bình thường thong thả đi vào.

Mấy cặp mắt của người phục vụ hơi săm soi, nhất là cô hầu Thu Mộng kia, nhìn thấy Tần Vô Song đi vào thì trong mắt không che dấu sự ganh ghét.

Tần Vô Song là người giỏi quan sát, cô biết có người đang nhìn mình lại còn bằng ánh mắt như vậy.

Cô mặc kệ đó là người hầu của hắn phải để hắn ra tay cô tại đây không có quyền gì hết.

Hau người đi vào nhà lớn. Việc đầu tiên Tần Vô Song muốn làm là tắm, hiện giờ cô rất nhức đầu nên việc tắm sẽ giúp cô thư giãn.

- Tôi qua phòng cho khách tắm.

Cô hỏi Tề Thiên Mặc trước.

- Ở đây đi.

Cô hơi ngạc nhiên, chả lẽ tên này không sợ cô làm lộn xộn phòng tắm của hắn sao?

- Còn quần áo?

- Bác Lý sẽ đem đến.

Tần Vô Song gật đầu, bước vào phòng tắm.

Còn hai viên thuốc này thì sao?

Cô nghĩ ngợi, cầm hai viên thuốc đưa vào miệng nuốt chửng dù sao tác dụng của thuốc cũng không nhanh lắm.

Ách hơi đắng.

Tần Vô Song liền lấy nước súc miệng cho đỡ vị đắng, dù sao nuốt không cũng sẽ khó hơn uống nước.

Chà bồn tắm rộng phết.

Do kích cỡ cơ thể của hai người khác xa nhau nên tất nhiên bể tắm của Tề Thiên Mặc sẽ to hơn gấp mấy lần của cô.

Hơi nóng xông lên, công thêm mùi hương dễ chịu từ sữa tắm, mắt Tần Vô Song hơi nặng cô cố vỗ mặt cho đỡ buồn ngủ nhưng không có tác dụng.

Cô bắt đầu nhắm mắt lại, thiếp đi lúc nào không hay.

Cốc, cốc.

- Tiểu thư, tôi đem y phục đến.

Người hầu phụ trách đem quần áo đến gõ cửa, nói nhỏ nhưng lại không thấy hồi đáp.

- Tiểu thư..

Tề Thiên Mặc nhìn thấy vậy liền đứng dậy khỏi bàn làm việc. Tiến đến anh phất tay ra hiệu người hầu rời khỏi.

- Kiera, cô có nghe thấy không?

Không có hồi âm, Tề Thiên Mặc đạp mạnh cửa, nhìn thấy Tần Vô Song đang dựa vào thành bể nhắm mắt, mái tóc dài được buộc thấp hơi thở vẫn còn.

Bọt từ xà phòng vẫn còn dính trên người. Anh nhíu mày.

Ngủ thiếp đi ư! không uống loại thuốc kia mà vẫn ngủ được sao?

Anh liền bế cô lên, xả nước lấy khăn tắm dày quấn người cô lại bế ra ngoài đặt xuống giường.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv