“Alo, tôi cần cậu sắp xếp công việc và trở về thành phố S ngay lập tức, bên này đang có 4 xác chết ở Cục Công an, tôi cần cậu đích thân giải phẫu xem còn thủ đoạn nào nữa không!”
Bên kia im lặng trong chốc lát, một giọng nữ ngọt ngào truyền đến, “Xin lỗi, cậu là?”
Lục Mặc Trầm dừng lại, hơi nheo mắt, lập tức nghĩ tới hình ảnh va chạm ẩm ướt trong lều vải ở thành phố B.
Thứ này của Tần Luật không đáng tin cậy, bây giờ đã là 6 giờ sáng, “Chết tiệt, ra tay nhanh thật.”
Mặc dù giọng của anh rất thấp, nhưng cô gái ở đằng kia vẫn có chút kinh ngạc, bởi vì chất giọng trầm như đàn Cello nhưng lại là giọng của một người đàn ông thô bạo.
Lục Mặc Trầm liếm môi dưới, nghiêm giọng nói, “Cô chỉ cần chuyển đến anh ấy là được.”
“À, vậy xin hỏi tên của anh là gì…?”
Lục Mặc Trầm trực tiếp tắt máy, đen mặt, Tần Luật thích kiểu này sao? Giọng nói ngọt ngào chết người đấy chứ.
Anh lại hút thêm hai điếu thuốc cho tỉnh táo, tài xế đã đợi sẵn.
Lục Mặc Trầm liếc nhìn đồng hồ đeo tay, cũng không có tâm tình về khách sạn tắm rửa, ánh mắt lạnh lùng ra lệnh, "Trực tiếp đến Lục thị."
A Quan gọi điện và nói rằng các thành viên của đội kỹ sư tranh cãi với công nhân đã bị bắt, chỉ còn đợi anh đích thân đến thẩm vấn.
Lục Mặc Trầm vặn tay cau mày, “Trước tiên nhốt bọn họ lại, không được cho họ liên lạc với bên ngoài, nếu phía đồn cảnh sát muốn người, thì đưa họ đi,”
“Vâng, Lục tổng, tôi sẽ lập tức xuống tầng dưới Lục thị đợi anh, cuộc họp cổ đông diễn ra lúc 8 giờ 30 phút.”
Lục Mặc Trầm ừm một tiếng, lại nói “ 9 giờ thị trường chứng khoán mở cửa, theo dõi động thái các cổ đông nội bộ lớn của tập đoàn Thịnh Thế!”
“Vâng.” A Quan vâng lời, xảy ra chuyeenj này, lúc này Thịnh Thế sẽ không yên ổn, phải đề phòng cổ đông có ý đồ đen tối.
……
8h30 cuộc họp cổ đông của Lục thị được tổ chức tại phòng hội nghị lớn trên tầng cao nhất.
Khi Lục Mặc Trầm đến nơi, Giang Thành Vũ và Thiên Dạ đã ổn định trên ghế khách mời.
Ông già không tham dự cuộc họp, chắc rằng vẫn đang bị lừa gạt.
Cuộc họp hôm nay là chồn đến chúc tết gà, hoặc cũng có thể hiểu là bước đầu để “gà chó lên trời”, một người có thế lực thì những người có quan hệ ắt sẽ được nhờ.
Lục Mặc Trầm ném tài liệu xuống, lười biếng ngồi vào chỗ, ánh mắt lạnh lùng bình tĩnh như tạc, bắt gặp ánh mắt như đang cười của Giang Thành Vũ.
Ánh mắt chăm chú, đôi mắt của Thiên Dạ dưới chiếc mặt nạ sang trọng, dài hẹp với những làn sóng ánh sáng, trực tiếp nhìn anh.
Lục Mặc Trầm gương mặt vô cảm, đưa mắt lên nhìn bục chủ tịch.
Cố Trạm Vũ long trọng giới thiệu Giang Thành Vũ với tư cách là cổ đông mới và thỏa thuận cổ phần được đưa ra.
Các cổ đông cũ bên dưới không ngừng truyền tai, không ít ý kiến phản đối, chuyện này ông cụ Lục có biết hay không? Quyền sở hữu những 10% cổ phần!
Cố Trạm Vũ sớm đã liệu trước, số đông ý kiến phản đối.
Có cổ đông nhìn Lục Mặc Trầm, hy vọng anh sẽ đứng lên như một phát súng phản đối.
Lục Mặc Trầm phớt lờ.
Chuyện này đã được xác nhận, cuộc gọi thứ hai mà anh ta nhận được đêm qua là tin tức rằng Giang Thành Vũ đã ký thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần.
Cố Trạm Vũ vì thu hút đầu tư, hoặc để lật đổ anh, đã không ngần ngại bán Lục thị, đúng là một âm mưu lớn.
Cuộc họp tranh cãi hồi lâu, nhưng mấy người có liên quan đều không lên tiếng.
Cố Trạm Vũ cuối cùng đã trực tiếp nhận hàng chục tỷ của Giang Thành Vũ để đầu tư vào dự án ở nước ngoài, trấn áp sự phẫn nộ của đám đông.
10h30, cuộc họp cổ đông kết thúc.
Từ đầu đến cuối Lục Mặc Trầm không nói một câu nào, như thể không quan tâm đến vấn đề này.
Lúc kết thúc, anh cho A Quan chụp thân phận cổ đông của Giang Thành Vũ, trực tiếp gửi đến bên nhà Lục gia.
Khỏi phải nói trong chốc lát, Lục Mặc Trầm trông thấy sắc mặt của Cố Trạm Vũ thay đổi, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại di động đang đổ chuông.
Lục Mặc Trầm cười lạnh bước ra ngoài, Lục Phẩm Viện một lại sau cũng đi ra theo.