Giang Thành Vũ cười khẽ, đầu lưỡi áp vào hàm trên, "Thời gian cũng không còn sớm nữa, nếu như mọi người đã đến đông đủ, Lục tổng hoặc Lục lão gia, hãy tuyên bố hướng hợp tác, quảng bá của chúng ta một chút."
Cái “quảng bá” này rõ ràng chỉ một mình Lục Mặc Trầm.
Ba người họ đã sớm cấu kết thành một với nhau rồi.
Ánh mắt Lục Mặc Trầm, lạnh lẽo sắc bén không nhúc nhích nhìn Ông cụ.
Ông cụ Lục ra hiệu rằng Cố Trạm Vũ không cần phải đứng dậy, ông tránh nạng rồi chậm rãi nói. "Mặc Trầm, hai năm vừa qua Lục Thị đã quá bảo thủ. Sau khi anh trở về từ nước ngoài để tiếp quản, cũng không điều chỉnh gì nhiều gì mặt chiến lực. Ngày nay, cạnh tranh kinh doanh thay đổi nhanh chóng, mô hình không ngừng đổi mới. Mặc dù gốc rễ của Lục Thị rất sâu đủ để tồn tại đến mấy đời, nhưng không mưu cầu tương lai thì sẽ sớm bị thụt lùi, mà lần này quả thật Trạm Vũ đã có đóng góp, thu hút cơ hội kinh doanh mạnh mẽ từ ông chủ Giang, 5 tỷ đã chuẩn bị đầu tư vào Lục Thị, dự kiến sẽ tạo ra giá trị gấp 10 lần! Mà dự án tiếp theo là dự án được tài trợ cực lớn ở nước ngoài do ông chủ Giang và cô Daveli đề xuất, cô Daveli đại diện cho nước Mỹ, dự án này có nhiều nước hợp tác, tôi đã xem qua và xác minh một cách tỉ mĩ dự án này rồi, ông chủ Giang cũng tham gia vào dự án này, có lợi ích mọi người đều cùng hưởng, nhờ vào đó Lục Thị sẽ hoàn toàn có một nền móng vững chắc hơn, vươn đến Châu Âu, trở thành một công ty xuyên quốc gia huy hoàng!”
Bụp bụp bụp.
Lục Nhu Hi nịnh nọt nói: "Bố, bố phải vất vả lấy bảo đao ra rồi. Đây sẽ là quyết định trọng đại mang tính lịch sử của Lục Thị."
Lục Mặc Trầm vẫn nghe, thân hình thẳng tắp bất động, ngón trỏ chậm rãi gõ lên đùi.
Ý cười ở đuôi mắt từ từ xuất hiện, nhưng khuôn mặt dần trở nên lạnh lùng u ám, anh nheo mắt lại, "Quyết định trọng đại mang tính lịch sử, tôi là tổng giám đốc điều hành lại được nghe thông báo! Bố, bây giờ những quyết định trọng đại của Lục Thị đều phải do tôi vạch ra, sau khi vạch ra thì phải trải qua sự bỏ phiếu biểu quyết và sự bàn bạc của các cổ đông, sau đó qua tay nhà đầu tư mạo hiểm và các tổ chức tư vấn tránh rủi ro, bất kỳ dự án nào, đặc biệt là các dự án với nước ngoài với khoảng cách xa này, không phải chỉ vài ngày hay vài chục ngày là có thể quyết định được. Về cái này, bố đã tung hoành trên thương trường cả nửa đời, chắc chắn sẽ hiểu hơn tôi.”
Mấy từ cuối cùng rất nặng nề, đăc biệt có mang theo ý mỉa mai hay không thì cũng hết sức rõ ràng.
Sắc mặt của ông cụ Lục hơi trầm xuống, tuy rằng không biểu hiện rõ nhưng cảm xúc đã phô bày ra.
Daveli nhướng mày, cười như không cười, "Thành ý 5 tỷ, anh Giang nghĩ vậy là đủ rồi. Xem ra tham vọng của Lục tổng tương đối lớn, xem thường các dự án ở nước ngoài của chúng tôi? Vậy Lục tổng cũng xem thường luôn cả nước Mỹ sao? Lục lão gia, bàn chuyện làm ăn lớn, chuyện làm ăn lớn thường là chuyện trong một câu, ai lại đi hiềm nghi chi li như vậy? Huống hồ, còn có sự tham gia của nhiều nước Âu Mỹ, cũng không thiếu đi một Lục Thị của ngài, nếu không nhìn trúng chuỗi tài chính cốt lõi của Lục Thị, tôi và anh Giang cũng sẽ không ngồi đây, thời gian rất quý giá.”
“Ý của Mặc Trầm không phải như vậy, cô Daveli chớ vội!” Ông cụ Lục xua tay với vẻ nghiêm nghị.
Lục Mặc Trầm đứng lên, "Ý của tôi là như vậy, tôi không bất kì một ý định hợp tác nào cả! Có thể tiễn khách."
Giang Thành Vũ tươi cười đứng lên, híp mắt nhìn ông Lục, "Thì ra Lục gia vẫn chưa thống nhất, vậy thì, rốt cuộc ai là người làm chủ lớn nhất Lục Thị vậy?"