Trình Lam tức giận nhìn bọn họ ,uất ức không nói được lời nào ,cô muốn xông vào đánh bọn họ một trận nhưng lại không dám :"Các anh ....."
Lúc này Lôi Lạc Thiên ngắt quãng cơn giận của Trình Lam anh nói
"Thôi được rồi ,em không thấy đói sao,.."
Trình Lam nghe thấy anh nói đến ăn mắt cô liền sáng lên trả lời
"Tất nhiên là đói rồi ,.."
Mặt Lôi Lạc Thiên hiện lên ý cười
"Vậy chúng ta đi ăn ....Còn các người ở lại làm việc."
Rồi Lôi Lạc Thiên đi trước Trình Lam lẽo đẽo đi theo sau Lôi Lạc Thiên trên đường xuống cổng công ty ,có rất nhiều người nhìn hai bọn họ ,mọi người nhạc nhiên khi thấy có cô gái đi cùng Lão đại nhưng lại không dám nói ra miệng, nhưng nhân vật chính thì vẫn mặc kệ.
Chiếc xe zenvo trước cổng tập đoàn Lôi gia thu hút ánh nhìn .Nhìn thấy chiếc xe, Trình Lam chạy vọt lên trước lao vào chiếc xe ngắm nghía :
"Lão đại à ,cho tôi có được không ?"
"Em biết lái xe hử?"
"Tất nhiên tôi biết lái nhưng không giỏi thôi."
Kéo cô vứt vào ghế phụ ,Lôi Lạc Thiên quay trở lại ghế lái ,đen mặt vì câu nói của cô:
"Lão đại không ngờ anh biết lái xe ."
Trên đường đi Lôi Lạc Thiên không nói gì ,cô cũng biết điều nên im lặng suốt đường đi .Trước nhà hàng A nổi tiếng .Cô cùng Lôi Lạc Thiên thu hút mọi ánh nhìn ,đi thẳng vào phòng vip. Vì phòng không có ai ngoài Lôi Lạc Thiên nên cô ăn như hổ đói khác hoàn toàn với phong thái điềm tĩnh của anh .
Giải quyết xong bữa trưa ,Trình Lam thỏa mãn xoa bụng .Nhìn cô như vậy ,anh cảm thấy rất vui vẻ ,chỉ là không thể hiện ra bên ngoài ,thoải mái trêu chọc cô:
"Em đúng là ăn như heo."
Trình Lam không thèm để ý đến lời trêu ghẹo của Lôi Lạc Thiên ,nhắc nhở anh :
"Lão đại ,phần còn lại tặng cho anh làm quà".
"Bắt tôi giả tiền cho em cũng được gọi là quà."
Hai mắt giật giật nhìn anh ,cô cũng không thể phản bác :
"Tôi là đang giúp anh tiêu bớt, không để nhiều quá ,tiền đè chết người".
"Em là đang rủa tôi?" Nheo mắt nguy hiểm nhìn cô gái trước mặt .Trình Lam dựng tóc gáy vì lời cảnh cáo vừa rồi :
"Aha...Lão đại ,tôi mong anh sống lâu trăm tuổi ,con đàn cháu đống ,......." hihi
Cười cười nhìn cô rồi đứng dậy ,thấy anh đi ,cô cũng đuổi theo. Anh đi ra thanh toán nhân viên ở đó ai cũng riêng kè cung kính với anh làm cô nhìn thấy nhưng không dám nói gì
Ngồi trên xe mà cô không khỏi thắc mắc :
"Lão đại ,có phải anh dùng bom khủng bố bọn họ hay không" .
"Đây là nhà hàng của tôi". Anh buồn cười nhìn cô.
Cô thấy anh nói vậy mặt cô tươi tỉnh nói
"Vậy lần sau tôi có được miễn phí hay không lão đại,,,.."
Anh thấy cô nói vậy liền nói
"Em ham tiền quá rồi ..."
Thấy lão đại bảo mình ham tiền cô chả có gì là tức giận mà còn vui vẻ trả lời anh
"Lão đại ,ai mà chẳng yêu tiền ,...." Cô tự hào nhìn Lôi Lôi Lạc Thiên làm cho anh sa mạc lời .
Cô phá vỡ quá nhiều nguyên tắc của anh nhưng anh lại không có vẻ gì là tức giận cả mà càng lúc anh càng thấy mình muốn cưng chiều cô hơn nữa.
Thấy lão đại không nói gì nên cô đành kiếm chuyện để nói
" Lão đại bây giờ mình đi về công ty hay đi đâu vậy lão đại?"
" Tôi còn có chút việc ở công ty về giải quyết lốt rồi chúng ta về biệt tự Lôi Gia."
" Dạ" cô trả lời câu của anh rồi quay ra nhìn qua cửa xe không biết đang suy nghĩ gì mà rất chăm chú đến mức Lôi Lạc Thiên liếc nhìn cô vài lần mà cô không hề hay biết...