Nhìn công ty đại diện trước mắt xanh vàng rực rỡ Trần Hoa Nghiên có loại cảm giác không chân thực.
Đang lúc cô gặp phải chuyện ông chủ bắt đi Báu Vật chụp hình khiêu dâm, bất chợt điện thoại thần bí gọi tới.
Nói cuộc điện thoại thần bí này thật không có khoa trương, bởi vì cho đến lúc nói xong cuộc điện thoại này, ông chủ cũng chỉ là phát ra mấy tiếng trợ từ, cũng không có nói hơn phân nửa câu gì.
Mà khi điện thoại kết thúc, ông chủ cúp điện thoại khuôn mặt dữ tợn muốn ép cô đi chụp hình khiêu dâm, thái độ đột nhiên chuyển biến lớn 180°, cười nhẹ nhàng, một bộ dạng có chuyện tốt thương lượng, thậm chí đối với cô nói, Báu Vật bên kia anh sẽ tự mình ra cửa giải quyết, muốn cô không cần lo lắng.
Thái độ trước ngạo mạn sau cung kính làm cho Trần Hoa Nghiên sinh lòng hoài nghi, đang nghe cư nhiên mình không cần đi chụp hình khiêu dâm, thở phào nhẹ nhõm đồng thời cũng cảm thấy chuyện sẽ không có đơn giản như vậy.
Lúc trước cô hết sức phản kháng, không chịu đi chụp hình khiêu dâm thì ông chủ từng nói công ty không trả nổi tiền vi phạm hợp đồng. Nếu quả thật phải trả, công ty nhất định sẽ phải dọn bàn đóng cửa, hiện tại một câu yên tâm, sau đó một bộ thái độ chuyện này không có gì không giải quyết được, thật sự làm người ta sinh nghi.
Nếu như không phải là ông chủ lúc trước lừa cô, ngay tại lúc này xảy ra một chuyện lớn hơn, ép ông chủ không thể không chuyên chú giải quyết đại sự trước.
Chỉ là rốt cuộc chuyện như thế nào, Trần Hoa Nghiên không có tâm tình cũng không có hăng hái đi để ý tới, cô cầm túi xách lên, tiêu sái rời cửa chính công ty đi, nhưng mới đi không có vài bước đường, cô lại đột nhiên nhận được điện thoại của chị Phương người đại diện lúc trước của cô gọi tới.
Cô vui mừng nhận điện thoại, chuẩn bị cùng chị Phương hàn huyên một chút thì chị Phương lại cho cô tin tức đủ để sánh ngang bom hạt nhân nổ tung rung động trước mắt cô.
“Alice, cô bây giờ tới giải trí Tinh Mộng, tôi tại cửa chính chờ cô, phải nhanh, biết không?” giọng của chị Phương rất nóng nảy, nhưng là không khó nghe ra được trong giọng nói của cô ấy rất hưng phấn.
Trần Hoa Nghiên vẫn có chút chưa tỉnh hồn lại, giải trí Tinh Mộng? Đây chính là công ty đại diện đứng đầu trong nước dưới trướng là bao nhiêu nghệ sĩ, bao gồm ca sĩ, điện ảnh và nghệ sĩ truyền hình, nghệ sĩ kịch sân khấu cùng với người mẫu.
Có thể đi vào giải trí Tinh Mộng, có thể nói là ước mơ tha thiết của tất cả nghệ sĩ điện ảnh và truyền hình cùng với người mẫu.
Nhưng tại sao muốn cô đi đến? Trần Hoa Nghiên còn ngây ngốc hỏi chị Phương, thậm chí còn ngu đần nói muốn gặp mặt thế nào không hẹn tại nơi khác, chị Phương giận đến thiếu chút nữa liền nói lời thô tục.
Chị Phương lập tức cũng không để ý cái gì dáng vẻ thục nữ, rống lên một câu thật to: “Giải trí Tinh Mộng muốn ký hợp đồng với em, để cho em tới ngay quay phim thử, chị mặc kệ em đáp hỏa tiễn cũng tốt, đáp phi thuyền hoặc là căng chân chạy như điên cũng tốt, lập tức tới cho chị!”
Âm lượng to lớn, đủ để cho đám người cách Trần Hoa Nghiên một thước đem tiếng rống giận dữ của chị Phương nghe được rõ ràng.
Trần Hoa Nghiên đầu còn không có quay tới, người liền nhảy vào một chiếc tắc xi gần đây, đi đến dưới lầu giải trí Tinh Mộng.
~~~ Diễn đàn Lê Quý Đôn ~~~
Chuyện xảy ra kế tiếp càng giống như là giấc mộng liên tiếp không thành thật.
Chị Phương trước mang Trần Hoa Nghiên đi chụp một loạt hình, sau đó là thử chụp một đoạn quảng cáo ngắn, trở lại chính là mang cô đi gặp Tổng giám người đại diện giải trí Tinh Mộng, hiện tại chị Phương là thủ hạ làm việc dưới người này.
Tổng giám không ngờ trẻ tuổi, đại khái chỉ có chừng hai mươi lăm tuổi, nhưng khí thế của cô lại tuyệt không dung người khinh thường, hỏi Trần Hoa Nghiên mấy vấn đề, sau đó lật nhìn mấy tấm hình mới vừa chụp cùng với đoạn quảng cáo, xong đưa hai phần hợp đồng tới trước mặt của Trần Hoa Nghiên.
“Trước tiền vi phạm hợp đồng, chúng tôi sẽ thay cô trả toàn bộ, cô cũng không cần thiết trở về công ty, nhưng chúng ta cũng sẽ không làm chuyện không công, cho nên cô phải ký hợp đồng này trong năm năm, trong năm năm này, tất cả công việc của cô sẽ do chúng tôi thay cô an bài, cô không được lén lút tiếp nhận chụp ảnh hoặc là công việc quảng cáo nào khác, môt khi bị chúng tôi phát hiện cô lén lút nhận công việc, nhất định phải trả cho công ty chúng tôi số tiền trên hợp đồng, để bù đắp tổn thất của chúng ta. Nội dung hợp đồng phía trên có trần thuật cặn kẽ, cô trước nhìn một chút, nếu như không có vấn đề gì, ba mươi phút sau tôi trở lại cùng cô ký hợp đồng, mà hợp đồng lập tức có hiệu lực.”
Tổng giám lạnh nhạt nói xong, rời đi phòng họp, lưu lại hai người Trần Hoa Nghiên cùng chị Phương.
Thấy Trần Hoa Nghiên còn trong trạng thái không dám tin, Chị Phương cảm thấy cùng cảnh ngộ vỗ vỗ vai của cô, “Alice, chị cũng biết rõ trong khoảng thời gian ngắn em không tiếp thu nổi, nhưng đây là sự thực, phần hợp đồng này một khi ký, về sau em chính là người giải trí Tinh Mộng, mà không phải người mẫu của đầu heo kia rồi, hơn nữa hợp đồng chị cũng thay em xem qua rồi, tất cả rất rõ ràng, sắc tình hoặc là hình dâm uế toàn bộ không nhận, hơn nữa công ty trả tiền thuê cũng rất thỏa đáng.”
Tai nghe chị Phương thuyết phục, trong mắt từng chữ từng chữ nhìn điều khoản trên hợp đồng, đây chính là ước mơ mà từng người mẫu tha thiết được đối xử, một kích động, Trần Hoa Nghiên suy tính không tới nửa giờ trước hết ký hợp đồng.
Đợi Tổng giám sau khi trở lại, nhìn hợp đồng đã ký xong, không nói hai lời ở bên kia ký tên của cô ấy.
“Hi vọng kế tiếp chúng ta hợp tác vui vẻ, về sau chị Phương sẽ là người đại diện riêng của cô, công tyó chuyện cũng sẽ thông qua cô ây nhắn lại cho cô, bao gồm công việc, nếu như cô có hỏi bất kỳ gì, có thể thông qua chị Phương phản ảnh, hoặc có thể tìm tôi.” Tổng giám đốc để lại danh thiếp liền rời đi.
Sau chị Phương nói thêm gì nữa, Trần Hoa Nghiên đều có nghe mà không hiểu, cả trái tim cô cũng kích động vô cùng, cô rất muốn tìm người cùng cô chia sẻ giờ phút cuồng hoan mừng như điên này, mà người cô liền nghĩ tới chính là Phương Lỗi.
Nghĩ tới anh, cô liền không nhịn được nghĩ tới ngày đó khóc thút thít trong ngực anh, cuối cùng lại ngủ trong lòng anh, hai gò má cũng bởi vì nhớ lại tình cảnh đó mà dần dần nóng bừng.
Nhưng vừa lấy điện thoại ra, tìm số điện thoại của anh, cô lại chần chờ.
Đó là bởi vì ngày hôm đó về sau mỗi lần gặp mặt, cô đều cảm thấy giữa bọn họ có một loại cảm giác là lạ, cảm giác kia rất mập mờ, chính cô cũng không nói rõ là dạng cảm giác gì, làm cô không giải thích được muốn tránh đi tầm mắt của anh, không dám như trước đây thẳng thắn vô tư nhìn thẳng vào anh, làm cô không giải thích được hai má nóng đỏ, nhịp tim rối loạn.
Có lẽ cô biết đây là cảm giác gì nhưng cô không muốn cũng không nguyện ý đi suy nghĩ tỉ mỉ, chỉ là tùy cảm giác như thế kế tiếp lan tỏa, cô hoàn toàn không ngăn cản.
Trần Hoa Nghiên cầm một phần hợp đồng trong đó, chỉ ngây ngốc đứng ở trước cửa đại sảnh giải trí Tinh Mộng, nhìn con đường lớn, trong đầu nghĩ tất cả đều là gọi điện thoại cho Phương Lỗi, nói cho anh biết tin tức vô cùng tốt này.
Mà cô cũng thật không bỏ được ý niệm này, bấm điện thoại của anh.
Rất nhanh Phương Lỗi nhận điện thoại, mà cô lại bởi vì nhất thời quá mức kích động, cư nhiên giống như nhảy châm một dạng lặp lại “Tôi…tôi, tôi…”
“Trước tỉnh táo lại, từ từ nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì.” giọng nói đầu bên kia điện thoại vẫn như dĩ vãng mang theo nụ cười, nghe miễn cưỡng, lại sẽ không làm cho người ta cảm thấy bị chậm trễ.
“Tôi…tôi… Tôi mới vừa ký công ty đại diện mới, anh biết công ty nào không? Là giải trí Tinh Mộng, một trong những công ty đại diện đứng đầu cả nước!” Cô rất kích động, một câu nói xong thuận lợi kế tiếp mỗi một câu cũng lưu loát cực kì.
“Thật? Cái này gọi là như ý nguyện của cô không phải sao?.”
“Tôi không muốn, tôi cho tới bây giờ đều không có nghĩ qua, tôi định chụp hình khiêu dâm này, ai biết lại đột nhiên được ký hợp đồng vào công ty đại diện mà người người tranh bể đầu cũng muốn tiến, tôi hiện tại cảm thấy giống như đang nằm mơ vậy…”
Nghe cô rủ rỉ rù rì giống như chim sẻ nhỏ sung sướng, bỏ qua hơi thở mấy ngày nay lụn bại, Phương Lỗi cũng rất vui mừng.
“Cô đã sắp trở thành người mẫu rồi, nên mời tôi ăn bữa cơm chứ?” Anh đã hai ngày chưa gặp cô, cho nên bắt đầu muốn cô rồi.
“Không thành vấn đề!” Hoàn toàn kích động mừng rỡ như điên để cho cô quên mập mờ giữa hai người, lập tức đồng ý.
“Vậy ta cám ơn cô trước, nhưng người mẫu tương lai, xin hỏi lần này khế ước bán thân của cô ký bao lâu? Chẳng lẽ lại giống lần trước một lần một ký liền ký mười năm chứ?”
Thật ra thì anh đối với kỳ hạn trong lòng hiểu rõ, cũng chỉ là muốn hỏi một chút, để cho cô thuyết phục, để cô nói một chút chuyện có liên quan của cô cho anh biết.
“Không có, không phải mười năm, mà là năm năm, chỉ có năm năm mà thôi.” Mà cô cũng rất vui sướng trả lời anh.
Vậy mà Phương Lỗi trầm mặc, không nói gì thêm, đợi một hồi cũng không có nghe được âm thanh của anh, Trần Hoa Nghiên cho là bị nhiễu sóng, cho nên mở miệng nói thời gian cùng với địa điểm cơm tối, liền cúp điện thoại.
Cúp điện thoại xong, sợ anh nghe được không rõ ràng lắm, lại gửi tin nhắn cho anh, lặp lại một lần nữa thời gian cùng địa điểm, rồi sau đó lập tức liền nhận được một chữ “Tốt”.
Nhìn quy tắc trở lại này, cô cười vui vẻ hơn, mấy ngày trước xem ra còn là bầu trời tro bụi âm thầm, hôm nay cư nhiên cực kỳ sáng sủa, thật sự là sướng không thể tưởng tượng nổi.
Trần Hoa Nghiên đưa tay vẫy tắc xi, chuẩn bị về nhà trước mà dọn dẹp, ăn mặc một phen.
Mấy ngày nay cảm xúc cô xuống thấp, cũng không có sửa sang lại trong nhà, bây giờ đi về sửa sang lại, sau đó tắm, thay quần áo, đeo một đồ trang sức trang nhã, thời gian còn dư dả, tuyệt đối sẽ không quá muộn cùng Phương Lỗi hẹn đi ăn tối.
Nhắn trả lời tin nhắn xong, Phương Lỗi cũng không có để điện thoại xuống, mà là lập tức quay số điện thoại gọi cho Phó Quân Quyền.
Đợi đối phương vừa nhận điện thoại, anh nhắm đầu vào liền chất vấn: “Tại sao hợp đồng là năm năm? Không phải nói chỉ ký hai năm sao?”
Phó Quân Quyền nhìn tới người gọi điện cũng đã làm chuẩn bị tốt, Phương Lỗi nhất định sẽ chất vấn như vậy, cho nên hiện tại cũng không có bị kinh sợ quá lớn, “Mình hiểu rõ, ban đầu là nói như vậy, do cậu trả tiền vi phạm hợp đồng, mà mình chỉ cùng cô ấy ký hợp đồng hai năm, hết hạn hợp đồng có muốn ký nữa hay không toàn bộ do cô ấy quyết định, nhưng vấn đề bây giờ là Tổng giám nhà ta coi trọng cô ấy.”
“Em gái cậu?”
Nếu như bị người không biết nghe được, thật vẫn sẽ cho rằng Phương Lỗi đang chửi hắn.
Phó Quân Quyền mắt trợn trắng, tức giận nói: “Cậu cũng không phải không biết tên của con bé.”
“Chẳng lẽ cậu cho rằng mình phải quen người phụ nữ tên “Bảo Bối” sao?” Phương Lỗi càng không tức giận phản bác.
Phó Quân Quyền hơi chậm lại, xác thực, em gái của hắn có một tên tuổi hết sức kinh người, gọi là Phó Bảo Bối, còn không phải là bởi vì cha hắn mong thật lâu mới có một nữ nhi, cho nên không lo chuyện người khác phản đối, vung tay lên trên sổ ghi chép hộ khẩu viết lên ba chữ Phó Bảo Bối, ý chỉ bảo bối của cha mẹ.
“Được rồi, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là Bảo Bối coi trọng cô gái nhà cậu rồi, con bé nói tiền vi phạm hợp đồng không cần cậu trả, tất cả do công ty chúng tôi gánh chịu, nhưng lại muốn vợ cậu ký hợp đồng năm năm, con bé lúc ấy có cho cô gái nhà cậu thời gian từ từ suy tính, nhưng hình như cô gái nhà cậu hết sức…Ách, hưng phấn, làm Bảo Bối trở về thì cô ấy đã ký hợp đồng xong, một bộ sợ Bảo Bối đổi ý.
Cho nên Bảo Bối cũng lập tức ký hợp đồng, hơn nữa phần hợp đồng này có hiệu lực tức thì, cho nên hiện tại cô gái nhà cậu đã là người mẫu công ty chúng tôi rồi.”
“Em gái cậu quyết định thì đều không để ý tâm tình người khác như vậy sao?” Phương Lỗi cắn răng, anh nguyên bản không có nghĩ tới khiến Trần Hoa Nghiên mắc kẹt trong đầm rồng trốn ra được lại chuyển cái sừng lại đi vào bên trong hang hổ, nhưng bây giờ đồ ngốc này cư nhiên ngây ngốc đưa mình đi lên cửa rồi.
Thời gian 5 năm, này được bao lâu?
“Bảo Bối để cho mình chuyển cáo cậu, cô ấy rất cảm kích cậu đem một cực phẩm đưa đến trên tay cô ấy.” Cuối cùng Phó Quân Quyền mới dám nói ra những lời này.
Em gái nhà hắn hắn hiểu rõ nhất, nếu nói cực phẩm đồng đẳng với một gốc cây sáng ngời, sáng trông suốt Diêu Tiễn Thụ, trước khi hết hạn hợp đồng cô tuyệt đối sẽ giống như con đỉa, hút khô hút sạch tài vận trên người Trần Hoa Nghiên.
Phương Lỗi đáp lại là một câu thô tục.
Đối với Phó gia tiểu muội vơ vét của cải, anh cũng có nghe qua, thật chính là kinh thiên địa khiếp quỷ thần, rõ ràng chính là một thiên kim nhà giàu, cố tình lấy vơ vét của cải mà sống, cả ngày tổng tính toán nên như thế nào từ trên người nghệ sĩ dưới cờ kiếm ra tiền bạc.
Dáng sợ nhất dạ, cô có thể làm cho tất cả nghệ sĩ cam tâm tình nguyện vì cô bán mạng, để cho cô hái tiền.
Phương Lỗi có dự cảm, Trần Hoa Nghiên ngốc kia nhất định sẽ bị Phó Bảo Bối lừa gạt, sau đó còn có thể vui vẻ thay Phó Bảo Bối kiếm tiền.
Anh làm sao sẽ thua trên tay người phụ nữ ngu ngốc như vậy, thích cô thích đến không chịu được đây?
Anh trăm mối vẫn không có cách giải, nhưng anh cũng không có lãng phí quá nhiều thời gian suy nghĩ cái này, ngược lại tốn nhiều thời gian hơn suy nghĩ tối nay đến nơi hẹn thì nên mặc gì chính mới đúng.
Nghĩ tới vấn đề này, một buổi chiều cư nhiên cứ như vậy đi qua.
Công ty mới, ký kết xong, lịch trình Trần Hoa Nghiên liền xuất hiện liên tiếp khóa trình huấn luyện, nguyên nhân là cô thụ huấn đã là chuyện mấy năm trước, nếu như muốn lên một tầng nữa, căn cơ cô phải lần nữa phải ổn.
Đối với an bài này, Trần Hoa Nghiên cũng không có cự tuyệt, nhưng lập tức phải huấn luyện trong ngày, thật vẫn làm cho người ta khó khăn tiếp nhận, nhưng là cô cắn răng nhẫn nhịn xuống, không đến muộn cũng không về sớm, cho dù mỗi ngày mệt mỏi cả đầu ngón tay cũng không giơ nổi, nhưng cô như cũ dựa theo lịch trình đi học.
Bận rộn một ngày để cho cô vẫn luôn không có thời gian gặp lại Phương Lỗi, từ lần ăn mừng cô ký hợp đồng với công ty mới, hai người đã lâu không có gặp mặt.
Thật ra thì hiện tại Trần Hoa Nghiên cũng không biết mình nên lấy cái lý do gì đi gặp anh, dù sao cô đã không cần chỉnh hình rồi, anh cùng cô không còn là quan hệ bác sĩ chỉnh hình cùng khách hàng nữa.
Nhưng nói bọn họ là bạn bè, giữa bọn họ lại có một loại mập mờ như có như không, để cho cô không cách nào như đinh chém sắt nói hai người bọn họ là quan hệ bạn bè.
Chỉ là chính cô muốn gặp anh, đến trình độ này, cô thật không có biện pháp đi coi thường mập mờ giữa hai người.
Trước cô không phải là không từng cùng đàn ông khác có mập mờ, nhưng cô luôn rất nhanh sẽ hóa giải mập mờ như vậy, nhưng giờ cô lại ngầm cho phép giữa cô cùng Phương Lỗi có mập mờ.
Trừ thích, cô không tìm được những lý do khác, cô biết cô thích Phương Lỗi rồi.
Lúc nào thì thích, hay giả là tại sao thích, cô cũng không trả lời được, lý do duy nhất có khả năng là bởi vì trừ người nhà ra, Phương Lỗi là người đầu tiên mặc cho cô không để ý hình tượng gào khóc, bởi vì cô cầm áo sơ mi anh như khăn giấy, nhưng anh không có một chưởng đẩy cô ra thôi.
Như vậy một người đàn ông thương yêu người phụ nữ của mình ai cũng muốn có, cô cũng không ngoại lệ, hơn nữa anh nói ánh mắt của cô rất đẹp.
Đã từng coi là mắt to quỷ dị khiên cô phải hổ thẹn ở trong mắt của anh lại rất xinh đẹp, người đàn ông như vậy cô thật sự không muốn biết đi nơi nào tìm người thứ hai.
Nhưng là tại sao tiếp tục mặc cho hai người mập mờ cũng không điểm bứt phá? Đó là bởi vì trong lòng anh từ đầu đến cuối đều cảm thấy, chuyện phá vỡ mập mờ như vậy nên do đàn ông tới làm, mà không phải do cô người phụ nữ này làm.
Nhưng Phương Lỗi chậm chạp không có hành động, lại để cho cô có chút nóng nảy, cô không biết có phải là anh có thói quen hay không, đối với mỗi người phụ nữ bên cạnh cũng biết này sao mập mờ, dù sao diện mạo cùng với nghề nghiệp của anh, trong mắt những người phụ nữ kia đều là đứng đầu, không cần anh chủ động đi trêu chọc, những người phụ nữ kia đều như tre già măng mọc quỳ dưới chân của anh, mà chính là đàn ông dễ dàng nhất dưỡng thành thói xấu với ai cũng mập mờ.
Đáy lòng mơ hồ có một đạo âm thanh nói cho cô biết, Phương Lỗi đối với cô là đặc biệt, là bất đồng.
Ngay khi tất cả còn không có làm sáng tỏ, cô lại không muốn ngã vào đoàn trong sương mù mập mờ này, nếu như đến cuối cùng cô phát hiện thì ra là cô nghĩ sai rồi, cô còn có thể rút người ra sao.
Chỉ tiếc là cô quên mình là nguời phụ nữ một khi đã bước trên con đường tình ái thì khó có thể quay đầu lại, bởi vậy cô để cho mình chuyên tâm công việc nhiều hơn, cô không muốn gặp nhưng mà ý nghĩ muốn gặp anh lại không ngừng hiện lên.