Nhìn đôi nam nữ ôm hôn chặt chẽ trên trang bìa mới nhất của tạp chí bát quái địa điểm là trước phòng khám bệnh khoa phụ sản, mặc dù là ảnh chụp, nhưng là Đường Sâm cũng nhận ra được, người đàn ông này này là của anh trai của anh, còn người phụ nữ còn lại là vợ chưa cưới của anh trai anh, nhìn bọn họ, Đường Sâm chỉ cảm thấy vô cùng may mắn.
Anh vẫn luôn nghĩ chỉ cần cô tư có thể nói chuyện yêu đương, anh trai biến thái nhanh lên một chút tìm được lão bà sinh con, bọn họ sẽ không bao giờ quản chuyện nhà anh nữa, cùng anh giành lão bà, giành nữ nhi.
Người ta không phải nói, người phụ nữ đều không thích người đàn ông quá cưng chiều nữ nhân nhà mình, mẹ em gái đều không thể, anh trông sao trông trăng sáng, trông mong ngày trông mong đêm, rốt cuộc trông được Phương Lỗi cái biến thái lớn nhất này tìm được người phụ nữ của mình.
Anh nghĩ, vậy từ nay Phương Lỗi cũng sẽ không tới cùng anh giành lão bà giành con gái nữa chứ? Nhưng qua một chút, Đường Sâm biết mình sai mười phần rồi.
Bởi vì Trần Hoa Nghiên vô cùng độ lượng, chẳng những cho phép Phương Lỗi tiếp tục thương yêu cưng chiều lão bà cùng con gái nhà anh, thậm chí còn giúp đỡ lão công của cô, hai ba ngày sẽ tới cùng anh giành nữ nhi!
Bởi vì Trần Hoa Nghiên dáng dấp thật giống như Tiểu Ma Quái con gái thích nhất, cho nên mỗi lần nhìn thấy Trần Hoa Nghiên, con gái Bối Bối của anh sẽ cười hì hì đòi ôm, ách, nơi này phải nói lại, Bảo Bảo con anh cũng rất thích Trần Hoa Nghiên, bởi vì tiểu tử này cũng cực kỳ tham món lợi nhỏ yêu ma quỷ quái, cùng Bối Bối một dạng, vừa thấy được Trần Hoa Nghiên sẽ lắc lắc muốn Trần Hoa Nghiên ôm.
Thật ra thì Đường Sâm thật rất muốn nói với Trần Hoa Nghiên, con gái với con trai kia của anh giống nhau như đúc, nếu như cô thật thích đứa bé như vậy, Bảo Bảo nhà anh vô điều kiện đưa cô chơi, anh tuyệt đối liền mày cũng sẽ không nhíu một cái, chỉ cần hai người vợ chồng bọn họ không cần thường thường tới giành con gái của anh.
Chỉ là anh trai anh cố ý gây khó khăn, nói bảo bảo cũng là sinh vật giống đực, anh muốn đoạn tuyệt tất cả sinh vật giống đực đến gần lão bà anh.
Đường Sâm không nhịn được “Mẹ nó” một tiếng, cái gì giống đực không giống đực, đứa bé mà thôi, có thể khiến hư cái gì? Mặc dù anh cũng không ưa thích con trai cả ngày ôm ấp lão bà anh.
Này không được vậy không được, thật may là Trần Hoa Nghiên mang thai, cho nên anh trông sao trông trăng sáng, trông mong ngày trông mong đất hi vọng Trần Hoa Nghiên sanh là nữ nhi, như vậy mười tháng sau, sự chú ý của mọi người cũng sẽ bị học sinh nữ hài tử mới phân tán một chút, con gái của anh sẽ không cần cả ngày bị người đoạt tới đoạt đi.
Chỉ là mười tháng sau, đứa bé oa oa rơi xuống đất, lại là một tiểu quỷ, Đường Sâm kinh hãi, rung động.
Thế nào lại là đứa con trai đây? Rõ ràng ở Trần Hoa Nghiên mang thai thời điểm, Phương Lỗi mở miệng một tiếng “Con gái của ta” như thế nào, rõ ràng chính là đã cho rằng đứa nhỏ trong bụng Trần Hoa Nghiên là một nữ nhi, thế nào lập tức nữ thành nam rồi hả?
Không chỉ là Đường Sâm, Phương Lỗi cũng rất khiếp sợ.
Sau khi Trần Hoa Nghiên mang thai liền dừng lại tất cả hoạt động quảng cáo, không phải nói cô hoàn toàn buông tha không hề làm người mẫu nữa, dù sao đây thủy chung vẫn là giấc mộng của cô, nhưng có đứa bé xong, cô lại nghĩ chuyển nhiều thời gian một chút cùng đứa bé chung đụng, hảo hảo cùng với đứa bé lớn lên.
Điều này làm cho Phương Lỗi thời điểm mới bắt đầu rất ghen ghét, nhớ anh cái người làm lão công này cũng không có mị lực lớn như vậy, một phôi thai mới vừa thành hình lại có thể khiến Trần Hoa Nghiên làm được tình trạng này, anh đương nhiên ghen rồi.
Nhưng nghĩ lại, nếu như cái thai này của Trần Hoa Nghiên giống như Bối Bối một cô gái đáng yêu, anh liền hoàn toàn không để ý rồi. Anh nghĩ muốn một nữ nhi rất lâu, bởi vì con gái luôn là thân thiết nhất, nhìn tiểu bảo bối Bối Bối ngoan nhiều đáng yêu nhiều nha, ngược lại, anh trai của cô Bảo Bảo cũng không được như vậy, lớn lên giống cái người cha Đường Sâm kia cá làm người ta ghét, chỉ là Phương Lỗi cũng không phải không thương Bảo Bảo, chỉ là không giống đối với Bối Bối cưng chiều như vậy.
Thế hệ trước luôn nói bụng tròn nghi ngờ chính là nữ nhi, bụng nhọn còn lại là nhi tử, nhìn lão bà anh vừa tròn vừa lớn bụng, ngay cả sóng siêu âm cũng không làm, trực tiếp đem đứa nhỏ trong bụng lão bà làm thành nữ nhi, cả ngày vây ở bên cạnh lão bà, ngày ngày không sợ người khác làm phiền hỏi lão bà, “Hôm nay con gái của anh như thế nào? Có ngoan ngoãn không?”
Hoàn toàn không muốn nghĩ qua trong bụng lão bà có thể là một tiểu quỷ. Cho nên khi con trai ra đời thì anh trợn tròn mắt, còn tưởng rằng bệnh viện ôm sai đứa bé người khác cho anh.
Nhưng sự thật thắng hùng biện, lão bà anh sanh là nhi tử.
Mọi tâm niệm của Phương Lỗi đều tan thành mây khói, đáng thương tiểu bảo bảo mới ra đời liền chịu số mạng nhất định từ nhỏ cha không thương.
Mắt thấy anh nghĩ muốn con gái thế này, Trần Hoa Nghiên cũng không nguyện ý để cho anh mất mát, cho nên liền quyết định có thêm một baby nữa.
Mặc dù cô nguyện ý, nhưng Phương Lỗi không muốn, dù sao khi sinh con thì đau đớn thật đủ để tiêu hao mất nửa cái mạng của người phụ nữ, anh thích nữ nhi, nhưng anh cũng không muốn muốn lão bà anh đau đến gần chết.
Chỉ tiếc Trần Hoa Nghiên đã sớm quyết định chủ ý. Phương Lỗi không muốn? Không sao, cô liền sắc dụ, tìm cách chọc phá, đem hết phương pháp để cho cô có thể mang thai con gái sớm một chút.
Cô nói được là làm được, quả nhiên hết ở cử trong tháng không bao lâu sau, cô lại mang thai lần nữa, tốc độ nhanh, khiến Phương gia còn lại hai huynh đệ đỏ mắt không dứt.
Lần này để tránh sai lầm trầm trọng như lần trước, Phương Lỗi mang theo lão bà đi siêu âm, trước thời gian thấy rõ giới tính đứa bé, sau đó Phương nhị thiếu gia phong lưu thành tính lại khiếp sợ rồi, nổi giận, tuyệt vọng.
Bởi vì lão bà anh nghi ngờ mang thai là con trai đấy!
Hiện tại mỗi ngày anh cùng con trai lớn nhất tranh lực chú ý của Trần Hoa Nghiên, hai người đấu đên người chết ta sống, vậy mà lão bà luôn thiên vị nhi tử, điều này làm cho anh chịu không ít dấm chua, chỉ cảm giác chính mình sắp trở thành bình dấm chua.
Hiện tại một cái lại đến đây, rốt cuộc anh phạm vào cái lỗi, gì tại sao anh không sanh được con gái tới a a a a à?
Trần Hoa Nghiên cũng rất bất đắc dĩ, này không trách được cô, bởi vì giới tính đứa bé do nhiễm sắc thể người cha quyết định, cô làm mẹ chỉ có thể thương con trai trong bụng còn không có ra đời cũng đã bị ba ghét bỏ, quyết định đem tất cả tình thương của mình thay thế một phần tình thương của cha để thương yêu đứa bé. Chỉ là Phương Lỗi oán niệm thật sự quá cường thế, để cho cô cũng cảm thấy thật xin lỗi.
Không muốn gặp anh lại oán niệm như thế, Trần Hoa Nghiên liền dâng lên một mưu kế rất xấu, đó chính là đem Bảo Bảo cùng Bối Bối đến nhà bọn họ, khiến hai đứa bé cùng với bọn họ chơi, kể từ đó, Đường Sâm liền không tiện cự tuyệt.
Nghe đề nghị thế, tròng mắt Phương Lỗi cũng sáng lên, nặng nề hôn một cái lão bà xong, phải đi nhà Đường Sâm đoạt Bối Bối.
Không thấy Bảo Bảo, Trần Hoa Nghiên tò mò hỏi tung tích Bảo Bảo, ai biết cái gia hỏa Phương Lỗi này trọng nữ khinh nam cư nhiên trả lời cô nói: “Muốn đem Bảo Bảo tới làm cái gì, nhà chúng ta cũng không phải là không có đương nhiên là mang Bối Bối trở lại, cháu nói có đúng hay không nha Bối Bối?”
Nói xong liền cắm đầu cắm cổ đùa với Bối Bối, hoàn toàn không thấy lão bà anh trên mặt vạch đen.
Khó trách Phương Lỗi vừa nghe đến thai nhi trong bụng cô nghi ngờ chính là con trai xong, cứ như vậy oán niệm, xám xịt, gặp phải có một con gái khống tình kết nam nhân, cô còn có thể nói những gì đâu rồi, không thể làm gì khác hơn là chấp nhận ôm lấy Bò Bò, nhẹ dụ dỗ anh nói: “Bò Bò ngoan, ba không thương con không sao, con còn có mẹ, mẹ thích nhất, hiểu rõ con nhất cùng em trai…”
Không ngờ cô nhẹ dụ dỗ bị cái người đàn ông keo kiệt kia nghe được, đêm đó vừa một hồi hành hạ tê dại, cho đến cô đổi lời nói thừa nhận cô thích nhất thương nhất là anh mới thôi.
Có con gái khống tình kết quả người đàn ông quả nhiên đều là sinh vật hẹp hòi! Trước khi ngủ mê, cô đã nghĩ như vậy.
——HẾT——