"Tôi biết rồi!" Ninh Kiều Kiều ngắt lời Lục Nghiêu.
"Anh không cần nói với tôi làm tình nhân cho Úc Thiếu Mạc có bao nhiêu chỗ tốt, cũng không cần nói cho tôi biết đây là chuyện mà người khác cầu còn không được." Ninh Kiều Kiều lạnh lùng nhìn Lục Nghiêu: "Bởi vì tôi cũng không cảm thấy làm tình nhân cho người khác thì có gì gọi là vinh quang."
Ninh Kiều Kiều quay đầu trong ánh mắt hơi ngạc nhiên của Lục Nghiêu, gằn từng chữ nói: "Nhưng tôi cần sự giúp đỡ của các anh, anh nói cho Úc Thiếu Mạc biết, tôi đồng ý yêu cầu của anh ấy."
Đây chính là hiện thực, mặc kệ cô khinh thường và khinh bỉ hai chữ "tình nhân" đến mức nào, nhưng mẹ Trương đang nằm trong bệnh viện cần tiền, mà anh trai của cô đã không còn là người có thể giúp đỡ cô..
Nói xong Ninh Kiều Kiều liền cúi đầu, Lục Nghiêu khẽ liếc Ninh Kiều Kiều một cái, đưa tay cầm lấy biên lai nộp lệ phí trong tay Ninh Kiều Kiều rồi nói: "Cô Ninh, vậy tôi giúp cô nộp phí trước, một chút nữa chúng ta sẽ ký hợp đồng."
Ninh Kiều Kiều cắn môi, gật đầu.
Cảm giác bán mình là gì? Ninh Kiều Kiều chỉ cảm thấy lạnh sống lưng.
Sau đó, mọi chuyện đều do Lục Nghiêu làm, Ninh Kiều Kiều quay lại phòng bệnh chờ.
Lục Nghiêu sắp xếp một phòng VIP cho mẹ Trương, mẹ Trương còn chưa ra khỏi phòng giải phẫu, Ninh Kiều Kiều ngồi trên sofa, nghe Lục Nghiêu gọi điện thoại ở một bên.
"Đúng vậy Mạc thiếu. Tôi đang chuẩn bị để cô Ninh ký tên.. Phải.. thuộc hạ biết phải làm gì."
Ninh Kiều Kiều cúi đầu, hai ngón tay quấn chặt lấy nhau.
Cô có thể đoán được nội dung cuộc điện thoại giữa Lục Nghiêu và Úc Thiếu Mạc.
Lục Nghiêu cúp điện thoại, đi tới để một bản hợp đồng trước mặt Ninh Kiều Kiều, giọng nói trầm thấp theo công thức nói: "Cô Ninh, nếu không có vấn đề gì thì bây giờ tôi sẽ giải thích cho cô về các điều khoản trong hợp đồng này."
Ninh Kiều Kiều hơi sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Lục Nghiêu.
Anh ta đã chuẩn bị đầy đủ hợp đồng khi ở trong bệnh viện sao?
Lục Nghiêu giống như biết Ninh Kiều Kiều đang suy nghĩ cái gì, nhẹ nhàng mỉm cười giải thích: "Bản hợp đồng này là một ngày sau khi Mạc thiếu và cô Ninh ở khách sạn Hoàng Cung, đã chuẩn bị sẵn sàng cho cô Ninh."
Đôi mắt Ninh Kiều Kiều chợt lóe, cúi đầu, cắn môi im lặng.
"Như vậy bây giờ tôi bắt đầu đọc, mời cô Ninh chú ý nghe, có chỗ không rõ thì có thể cắt ngang lời nói của tôi bất kỳ lúc nào."
"Thứ nhất, trong thời hạn hợp đồng giữa hai bên, tất cả chi phí của nhà gái đều do nhà trai phụ trách, nhà gái phải giữ mình như ngọc, không phát sinh tiếp xúc riêng tư, gút mắc tình cảm với bất kỳ người đàn ông nào."
"Hai.."
Thấy Ninh Kiều Kiều không nói gì, Lục Nghiêu liền tự mình đọc tiếp.
"Không cần." Đột nhiên Ninh Kiều Kiều ngẩng đầu lên, mắt cô nhìn thẳng vào Lục Nghiêu rồi nói: "Anh không cần đọc nữa, tôi ký, chỉ cần hai người có thể giúp tôi sắp xếp tốt cho mẹ Trương là được."
Ninh Kiều Kiều không có hứng thú khi biết mình bị bán với giá gì.
"Cái này là tất nhiên!" Lục Nghiêu nói.
Ninh Kiều Kiều gật đầu, cầm lấy bút bên cạnh rồi cầm lấy văn kiện Lục Nghiêu đưa tới, lật đến trang ký tên.
Thật ra có hợp đồng cũng tốt, như vậy thì sau này chỉ cần hết hạn hợp đồng, cô có thể rời khỏi Úc Thiếu Mạc.
Lúc Ninh Kiều Kiều ký tên, tay hơi do dự một chút, nhưng cũng chỉ là một chút, liền cúi đầu, không chút do dự viết tên mình lên.
Lục Nghiêu nhìn vẻ mặt của Ninh Kiều Kiều khi ký tên, trong lòng cũng có chút đồng tình.
Cô gái này chỉ vừa mới trưởng thành mà thôi, chỉ là ai bảo Mạc thiếu coi trọng cô ấy, a..
Hy vọng hứng thú của Mạc thiếu đối với cô ấy không nên quá lâu, giống như trước kia, qua mười ngày nửa tháng thì cảm giác mới mẻ cũng qua đi.