Đối với sự thân mật này của Wiliam Franky, Triệu Y Vân hoàn toàn không bài xích, thấy hắn không trả lời mà hỏi ngược lại mình, cô liền cau mày nói:
“Một đại gia tiêu tiền không hết như anh, lại thêm vẻ ngoài cùng ngoại hình điên đảo trái tim chị em phụ nữ như vậy, chung quy lại mọi thứ đều vô cùng hoàn mỹ theo đúng nghĩa đen, chẳng lẽ một con người như vậy mà không có ai theo đuổi thì thật lãng phí tài nguyên quá đi?”
Nghe cô thao thao bất tuyệt nói lên suy nghĩ của bản thân vể mình, Wiliam Franky vừa buồn cười lại vừa thấy có gì đó không được đúng cho lắm, cô nói hắn hoàn hảo theo đúng nghĩa đen, chẳng lẽ nghĩa bóng thì hắn không hoàn hảo?
“Ý của em là sao? Anh chỉ hoàn hảo theo nghĩa đen? Vậy như thế nào mới được gọi là hoàn hảo theo nghĩa bóng?”
Biểu cảm trên gương mặt Wiliam Franky lúc này vô cùng cáu kỉnh, đôi lông mày cau lại cùng đôi mắt phượng hơi nheo ghim chặt lấy gương mặt Triệu Y Vân khiến cô có chút chột dạ, bản thân chỉ là vô tình nói ra, thật không ngờ hắn lại chú ý đến tiểu tiết như vậy.
Thấy cô bất động không nói lên lời, Wiliam Franky lại càng chắc chắn bản thân không hề nghĩ sai, bàn tay to lớn ôm chặt eo Triệu Y Vân rồi kéo người nào đó sát lại gần mình rồi cất giọng giấm chua:
“Nói mau, người hoàn hảo theo nghĩa bóng của em là ai? Có gì hơn anh?”. Đam Mỹ H Văn
“Chúng ta yêu đương đi!!!”
Nhìn sâu vào ánh mắt chứa lửa ghen của Wiliam Franky, Triệu Y Vân nghiêm túc cắt ngang lời nói của hắn, lời này vừa nói ra, liền khiến hắn bỗng cứng đờ người, đôi mắt trước đó vẫn đang bùng cháy ngọn lửa ghen tuông thì nay lại tràn ngập bất ngờ, đâu đó Triệu Y Vân còn có thế thấy được một chút vui mừng.
Có phải cô nhìn nhầm rồi hay không? Cô như vậy là chủ động tỏ tình có đúng không? Vậy mà hắn lại ngạc nhiên cùng vui mừng? Ý tứ này rốt cuộc là như thế nào? Cô không muốn bản thân tự mình ôm ảo tưởng rồi lại tự mình vỡ mộng.
“Wi…”
“Ngày mai chúng ta lên cục dân chính!”
Đang trong tâm trạng sẵn sàng chiến đấu để làm rõ mọi chuyện với Wiliam Franky, Triệu Y Vân một lần nữa lại bị hắn làm cho không hiểu gì, trước lời tỏ tình của cô, hắn không những không trả lời còn lảng tránh sang chuyện khác.
“Anh như vậy là sao hả? Tự dưng sao lại đến cục dân chính?”, Triệu Y Vân bực bội hỏi lại.
“Đăng ký kết hôn!”
Bốn chữ đơn giản, nhưng lực sát thương của nó lại chẳng hề đơn giản chút nào, giọng nói trầm ổn cùng ánh mắt nghiêm túc của Wiliam Franky khi nói ra câu này hoàn toàn không cho Triệu Y Vân cơ hội trốn tránh, cả cơ thể to lớn của hắn lúc này cũng đã gần như nằm đè lên người cô, hắn thực sự không cho cô cơ hội thoát thân, mà chính bản thân cô cũng không hề muốn thoát ra khỏi vòng vây này.
“Nhưng…”
“Chúng ta quen nhau không phải ngày một ngày hai, con người của cả em và anh, chúng ta đều đã hiểu rõ nhau, thậm chí lăn giường cũng đã làm, chẳng phải đã thừa điều kiện cần rồi hay sao, giờ chỉ cần em đồng ý, là đã có thêm điều kiện đủ. Nếu em muốn chúng ta tìm hiểu thêm, anh hoàn toàn đồng ý, nhưng chúng ta có thể tìm hiểu sau khi kết hôn. Cho nên Y Vân, chúng ta kết hôn đi.”
Nghe những lời này, Triệu Y Vân lập tức toàn thân bất động, ngay cả não bộ cũng muốn đình công, những lời mà Wiliam Franky vừa nói, cô có được coi là lời cầu hôn hay không? Nhưng mà trong hoàn cảnh này ư? Khi cả hai vẫn còn đang lõa thể sau trận kích tình khiến người ta đỏ mặt khi nhớ lại? Cô hoàn toàn không biết trả lời hắn như thế nào, cô cảm thấy nó quá nhanh, diễn biến này thực sự nằm ngoài những gì mà cô đã chuẩn bị. Hơn nữa, cô cảm thấy nếu Wiliam Franky đang cầu hôn mình, thì hình như còn thiếu thiếu cái gì đó.
Chẳng để Triệu Y Vân thắc mắc lâu, Wiliam Franky liền nâng tay tháo chiếc vòng cổ của mình xuống, trên đó có treo chiếc nhẫn đại diện cho quyền lực của giới Mafia dưới quyền của hắn. Bàn tay thô cứng của hắn nhẹ nhàng tháo chiếc nhẫn ra khỏi sợi dây chuyền, tay còn lại liền cầm lấy bàn tay phải của Triệu Y Vân, trước sự ngạc nhiên cùng bàng hoàng của cô, Wiliam Franky không chần chừ liền đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út bàn tay phải của cô.
Sau khi đeo xong, hắn liền ngắm nghía một chút rồi mỉm cười hài lòng cúi xuống hôn nhẹ lên chiếc nhẫn cùng mu bàn tay Triệu Y Vân. Cô lúc này như không dám tin vào hành động vừa rồi của Wiliam Franky, quen biết hắn từng ấy năm, sống trong thế giới ngầm suốt cả cuộc đời, làm sao cô có thể không biết tầm quan trọng của chiếc nhẫn kia? Nó chính là vật tượng trưng cho quyền lực trong giời Mafia, vậy mà hắn lại có thể tùy tiện trao nó cho cô như vậy?
“Vân, anh đang rất nghiêm túc hỏi chuyện tương lai với em, từ trước đến nay, mọi chuyện liên quan đến em anh chưa từng coi là chuyện đùa. Anh biết em đang còn vướng mắc chuyện gì, nhưng anh có đầy đủ tự tin khẳng định rằng, nếu bản thân anh đã quyết định ở bên em, thì em sẽ là người duy nhất anh để tâm!!!”
Lời nói dứt khoát cùng ánh mắt nghiêm túc của Wiliam Franky cho Triệu Y Vân biết những gì mà hắn vừa nói không phải một trò đùa. Hắn, thực sự muốn cùng cô bắt đầu một mối quan hệ mới, một mối quan hệ mang tên “hôn nhân”.
[…]