Cô Vợ Hung Tàn Của Quyền Thiếu

Chương 21: Hoa sen mọc lên từ nước trong



Đáp lại cô ta là tiếng cười châm chọc của người đàn ông.

Hạ Hoài không nhìn Chu Trì, đi tới đầu cầu thang, mắt nhìn thẳng, vượt qua người Thẩm Loan, nghênh ngang rời đi.

Cũng chỉ có thể là vị ma vương hại đời này dù bị bắt gian ngay tại trận mà vẫn có thể cây ngay không sợ chết đứng nói ra lời hung ác.

Kiếp trước Hạ Hoài rất phách lối, bây giờ tới sớm bốn năm, sự tự cao kia chỉ có hơn chứ không kém, giống như một con sói cao ngạo, còn đung đưa cái đuôi, mông vểnh lên đến trời.

Đáy mắt Thẩm Loan lướt qua ý cười.

Cô còn nhớ, kiếp trước, trước khi vào phòng phẫu thuật, Hạ Hoài là một trong hai người duy nhất đứng ra nói chuyện giúp cô. Đáng tiếc, vẫn không thay đổi được kết cục.

Sống lại một đời, Thẩm Loan vẫn mang lòng cảm kích với anh ta.

Đột nhiên, người đàn ông dừng bước, chân trái đã bước xuống bậc thang thu lại, quay người, đứng vững trước mặt Thẩm Loan, ánh mắt sắc bén liếc cô một lượt từ trên xuống dưới.

Khung xương của thiếu nữ tinh tế, làn da trắng nõn, eo thon và cổ dường như chỉ vặn một cái là gãy.

Mái tóc đen dài buông xuống sau lưng, khẽ lay động theo gió mát từ điều hòa bay ra, mang theo một mùi dầu gội đầu thơm ngát.

Váy trắng bằng cotton, mép váy lá sen hơi bồng bềnh, lộ ra đôi chân thon dài nuột nà.

Khuôn mặt nhỏ trắng nõn, không dùng phấn trang điểm, cũng không có dấu vết phẫu thuật thẩm mỹ.

So với vẻ trong sáng của Phùng Sương Sương, người này mới thực sự sáng trong.

Trong đầu Hạ Hoài đột nhiên nảy ra một câu...

Thanh thủy xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức.[1]

[1] “Thanh thuỷ xuất phù dung, thiên nhiên khứ điêu sức” (Đường Lý Bạch – Luận thi). Dịch nghĩa: Hoa sen mọc lên từ nước trong, thiên nhiên không cần phải bài trí, gia công.

Perfect! Hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn thẩm mỹ của anh ta.

“Em tên gì?” Ma xui quỷ khiến làm Hạ Hoài lên tiếng.

Thiếu nữ chỉ cười chứ không nói.

Nụ cười này lại làm cho người đàn ông thêm kinh ngạc.

Phùng Sương Sương thấy thế, đáy mắt hiện lên vẻ chờ mong, tiến lên hai bước định quấn lấy.

Khóe mắt Hạ Hoài liếc thấy liền chuồn vội.

Trước khi đi, anh ta còn không quên rút ra một tấm danh thiếp, nhét vào tay Thẩm Loan: “Số điện thoại cá nhân, nhớ liên lạc với tôi đấy.” Cặp mắt hoa đào chớp chớp, sóng nước lăn tăn.

Nói xong, lòng bàn chân như bôi mỡ, chạy còn nhanh hơn thỏ.

Anh ta thích chơi gái nhưng không có nghĩa là phụ nữ có thể chơi anh ta, thậm chí còn biến anh ta thành “chồng bé”!

Nói đơn giản thì...

Nhục cực kỳ!

Phùng Sương Sương chỉ có thể trơ mắt nhìn Hạ Hoài rời đi. Cô ta biết, mọi thứ mà mình tốn sức chuẩn bị, từ thiết kế lần gặp tình cờ đến từng bước hấp dẫn sự chú ý của người đàn ông này, cuối cùng quyến rũ thành công, tất cả đều uổng phí rồi!

Mà kẻ đầu sỏ...

“Chu Trì! Anh điên rồi à? Ai bảo anh tới lúc này? Ai cho anh cái quyền ra tay đánh người chứ?” Phùng Sương Sương lập tức bùng nổ, như lên cơn điên.

Thân hình người đàn ông lảo đảo, biểu cảm kéo căng đến cực hạn trên gương mặt suýt thì sụp đổ, trong mắt trừ vẻ khó tin thì còn khó nỗi thất vọng sâu sắc.

“Nếu em đã thích người khác thì vì sao không nói lời chia tay?”

“Ha...” Phùng Sương Sương cười khẽ: “Tôi tưởng là anh không để ý.”

“Anh là đàn ông! Sao không để ý được?” Chu Trì hét lên.

“Anh có tư cách gì mà để ý?” Ánh mắt của người phụ nữ lạnh nhạt không dao động, nụ cười trên môi dần nhiễm vẻ châm chọc: “Chúng ta ở bên nhau hai năm, anh làm shipper giao đồ ăn nhanh, làm mấy việc vặt, bây giờ vẫn còn phải thuê phòng ở phố Thanh Đồng rồng rắn lẫn lộn kia. Tiền tiết kiệm thì ít đến đáng thương, xe chỉ có hai bánh, còn chơi game suốt đêm! Anh nói anh xem, trừ gương mặt nhìn được, cao ráo, còn có gì làm cho người ta lưu luyến chứ?”

“Chu Trì, hai năm rồi, anh có biết tôi muốn gì không?”

Ánh mắt người đàn ông giật nảy, lúng ta lúng túng nói: “Em thích đồ trang điểm, quần áo, túi xách...”

“Ồ, anh cũng chỉ nhìn thấy mấy thứ này à?” Khóe miệng người phụ nữ giật giật: “Cho nên, đừng có trách tình cảm tôi thay đổi, là anh khiến tôi thất vọng hết lần này tới lần khác. Thật sự xin lỗi, tôi ở bên anh không thấy được tương lai, không nhìn thấy hy vọng. Cho nên, chia tay đi.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv