Anh đích thực trả giá rất nhiều vì cô, nhưng cô rút cuộc lại không thể cho anh những gì anh muốn, thậm chí còn có thể tước đoạt đi những gì anh hiện tại anh đang có, điều này rất tàn nhẫn___ nhưng cô lại không thể không vạch trần chân tướng sự việc .
“Bộ trưởng Hoắc, Khải Hàng không phải là con của ngài và Hoắc phu nhân”
Một khắc như vậy, Ninh Mẫn có thể đem thời gian tạm ngừng, hô hấp của mọi người đều ngưng lại, vẻ mặt cũng đóng băng, chỉ có Ninh Mẫn là còn chuyển động, cô quan sát vẻ mặt của mọi người.
Quý Như Thương vẻ mặt kinh hoàng, như sắp đến ngày tận thế.
Hoắc Trường An giật mình, không biết có phải bị kinh ngạc hay không.
Sắc mặt Hoắc Khải Hàng trắng bệch, ánh mắt trầm lắng, nổi lên song to dữ dội.
Đông Đình Phong trước mắt ngưng trọng, lộ vẻ khó tin__ chuyện này, trước kia cô không có nhắc tới.
“Chứng cứ”
Thật lâu, HOắc TRường An phun ra hai chữ.
“Cô làm sao lại cho rằng Hoắc Khải Hàng không phải là con trai tôi?”
“Chứng cứ, tôi có, là một video, trong video có ghi lại Cố phu nhân bị một bác sĩ nam nước ngoài vơ vét tài sản, trên tay bác sĩ kia có một đĩa, quay chụp lúc toàn bộ quá trình lúc trước Cố phu nhân lén lút sinh con. Bộ trưởng Hoắc, theo lời tôi nói, lúc Hoắc phu nhân sinh vừa đúng là ở nước Anh có đúng không?”
“Ừm”
“Lúc sinh lại chỉ có Quý Như Thương đang đi học bên nước Anh, ở bên cạnh đúng chứ?”
“Đúng”
“Bác sĩ đỡ đẻ cho Hoắc phu nhân, tên là Bột Ân George, đúng không?”
“Đúng”
“Màn tráo đổi kia, là do Bột Ân George cùng hợp tác với trợ thủ của hắn làm. Sau khi sự việc xảy ra, Bột Ân George đã chết, nghe nói là bão đến, hắn đang chuyển hoa trên ban công, trượt chân té ngã, rơi xuống dưới mặt đất, xuất huyết não mà chết, người trợ thủ kia cũng từ chức không biết đi nơi nào”
Ninh Mẫn nói:
“Cách ba mươi hai năm sau, người đột nhiên chạy đến trước cửa vơ vét tài sản của Quý Như Thương, tên là Kate Will, năm đó cũng chính là trợ thủ bên cạnh George. Nhưng hiện tại người này đã bị Quý NHư Thương xử lý xong, về chuyện này Ngài có thể cho người đi điều tra, nguyên nhân cái chết thật ly kỳ”
“Ồ”
Hoắc Trường An thản nhiên gật đầu : “Vậy đoạn video kia đâu? Cô làm sao lại lấy được?”
“Là Vãn Vãn trong lúc vô tình chụp được”
“Vãn Vãn?”
Câu trả lời này thật ngoài ý muốn của người ta.
“Vâng .. lúc ở trong tổ Liệp Phong, tôi và Châu Dã đã lén nghiên cứu chế tạo ra một máy chụp hình nhỏ, bên ngoài như ngọc, hình dáng không lớn, làm bằng kim loại, có thể làm đồ trang sức, tôi gọi nó là vi cơ.”
“Bảy năm trước, sau khi tôi giải ngũ, bộ vi cơ này, cũng không thuộc tài sản công hữu, chỉ thuộc phát minh nhỏ cá nhân, cho nên tôi đã mang nó đi”
“Về sau nó trở thành đồ định vị của Vãn Vãn, và là đồ chơi”
“Vãn Vãn rất thích cầm vi cơ này đi xung quanh chụp ảnh, vì nó nhỏ, hơn nữa rất thuận tiện làm việc..:
“Tháng bảy năm trước, chúng tôi còn ở Trung Quốc, trong lúc vô tình, quay được một cuộn phim, vả lại phá vỡ cuộc hẹn của Quý Như Thương và Kate Will”
“Sau đó, hai người này phát hiện vi cơ đã quay được được giao dịch không để người khác thấy của bọn họ, liền muốn tiêu hủy vi cơ, Vãn Vãn rất thích vi cơ này, cũng liều mạng cầm đồ chạy về nhà.”
“Nhưng Vãn Vãn không có đề cập chuyện này với tôi, là tôi phát hiện ra vi cơ bị đập hư, thì mới nhìn thấy những hình ảnh mà vi cơ quay lại được. cuộc nói chuyện đều là tiếng anh nên Vãn Vãn đương nhiên nghe không hiểu, nó chỉ nói với tôi là có người muốn cướp vi cơ của nó”
“Vài ngày sau, Cố phu nhân đến tìm tôi, muốn tôi đem đồ vật giao. Tôi nói không có, bà ấy không tin, còn nói Ninh gia sẽ không được sống yên bình. Sau này bà quả nhiên làm được”
“Vốn dĩ , tôi muốn hủy diệt thứ này, bởi vì vi cơ đã hỏng, không có cách nào quay chụp được nữa, những thứ quay được, chỉ có thể truyền phát trong vi cơ, không thể lấy ra được, bản gốc hay bản phụ. Hiện tại chỉ có vi cơ, tôi đã giao nó cho Quý Như Thương.
“Nhưng, để phòng ngừa bà ấy quay lại cắn tôi, tôi đã sử dụng vi cơ trao đổi nguyên lý, ở trên bộ vi cơ khác tìm lại được đoạn video, bây giờ tôi đã có thể thành công lấy lại được đoạn video kia, bộ trưởng, bây giờ tôi có thể đưa cho ngài xem…”
Cô cầm điện thoại ra, điều chỉnh đoạn video, sau đó chuyển điện thoại tới.
Hoắc Trường An tiếp nhận, nhìn thấy một hình ảnh: trên dãy ghế một gian phòng Vip, Quý Như Thương tiến vào, phía sau là một người đàn ông ngoại quốc, hai người cùng dùng tiếng anh trao đổi
Quý Như Thương nói: “Ra giá”
Người đàn ông ngoại quốc nói một con số.
Quý Như Thương cười lạnh “Anh đây đang ăn cướp sao?”
Người đàn ông nói: “Hãy suy nghĩ cẩn thận,, chuyện này một khi đưa ra ngoài ánh sáng, Cố phu nhân, tiền đồ của cô bị hủy hoại , tiền đồ của Hoắc Khải Hàng cũng bị hủy hoại, cô và Hoắc phu nhân, hai chị em ở Đông Ngải Quốc sẽ thành trò cười cho thiên hạ.”
Quý Như Thương nói: “Tôi không có nhiều tiền như vậy?”
Người đàn ông cười : “Làm sao có thể? Đó chẳng qua chỉ bằng một phần ba số tiền Cố lão tam để lại cho cô, Cố phu nhân, không nỡ bỏ đứa bé, vậy thì nửa đời sau của cô sẽ bị thiệt ..”
Quý Như Thương trầm ngâm nói “Tôi muốn kiểm hàng”
“Được, tôi dẫn cô đi, nhìn xem, tôi không có lừa cô”
Tiếp đó người đàn ông đi về phia TV cắm vào thiết bị điện tử, trên màn hình xuất hiện một video : trong một cái nôi ấm áp, đựng một đứa trẻ đang ngủ, một đôi tay duỗi ra bế đứa trẻ lên đặt ra bên ngoài, một đứa trẻ khác đặt vào cũng đang ngủ say.
Hai đứa trẻ tuổi ngang nhau, mặt mũi sáng sủa.
Có một đoạn hội thoại khác vang lên: “Chị Quý Như Thương, chị đáp ứng chuyện của tôi, tốt nhất đừng quên”
Quý Như Thương âm thanh còn rất trẻ nhận lời: “Sẽ không quên, chuyện giảm hình phạt cho con của cô, tôi sẽ cho người làm tốt”
Ngay sau đó, trong video xuất hiện vẻ mặt còn ngây thơ của Quý Như Thương, bà đang duỗi tay vuốt ve lông mày đứa trẻ, cạo cạo khuôn mặt nhỏ nhắn rồi rời đi.
Đoạn video ngắn quãng.
Người đàn ông cười hỏi: “Đủ rõ ràng rồi chứ”
Quý Như Thương gật đầu : “Rõ ràng”
“Cái giá này có đáng giá hay không?”
Quý Như Thương trầm ngâm một chút: “Cho tôi thời gian, tôi chuẩn bị tiền”
Lúc này người đàn ông rất hài lòng, đem rút thiết bị điện tử ra, trong lúc quay đầu vô tình phát hiện rèm cửa sổ phòng trà bên kia, có điểm khác thường.
Tiếp theo, trong video vang lên tiếng Vãn Vãn: “Buông tôi ra, buông tôi ra”
Người đàn ông vội kêu lên, hùng hung hổ hổ: “Đứa trẻ này đến phá rối phải không? Đây là cái gì?”
Video bắt đầu rối loạn góc nhìn liên tục thay đổi.
“Chết tiệt, đây là máy chụp ảnh mini…”
“Phải tiêu hủy nó”
Quý Như Thương sợ hãi kêu lên
“Trả tôi,….đây là của tôi, của tôi”
Vãn Vãn thét chói tai, cướp đồ về, video biết mất như vậy.
Đoạn video ở trên điện thoại cũng kết thúc. Trong phòng một mảng yên tĩnh, chỉ còn tiếng hít thở nhè nhẹ. Ninh Mẫn không dám nhìn xem Hoắc Khải Hàng vẻ mặt như thế nào, ánh mắt của cô chỉ nhìn chằm chằm Hoắc Trường An nói.
“Chính vì video này mà bà ấy năm lần bảy lượt truy sát tôi. Đầu tiên là ý tưởng để trung đội Nhuế triệu hồi tôi đi gấp, sau đó đem đội Liệp Phong bán cho Mạc Thần Chi, theo sát sau, phái Lý Hưởng đi đánh lén tôi….bộ trưởng, lý Hưởng chết rồi, chuyện này, ngài có thể điều tra sâu hơn, xem xem cuối cùng ai điều động ông ấy, ngoài ra điều tra bộ đội đặc chủng chúng ta, có hay không vài cái chết ly kỳ hoặc là các chiến sĩ mất tích, hoặc điều tra một chút vệ tinh quân đội, xem thời gian ngày 31 tháng 12 năm 2011 tại bãi phế liệu Ba Thành, đêm hôm đó rút cuộc đã xảy ra chuyện gì….”
Hoắc Trường An nhíu một bên mi, ánh mắt cân nhắc, tập trung trên người Quý Như Thương nói
“Có gì muốn nói không?”
“Có” Quý Như Thương gật đầu nói
“Chỉ nói một câu, bây giờ là thời đại tin tức, bất luận đoạn video nào đều có thể cắt nối dùng PS hoàn thành, lời nói của Ninh Sênh Ca, không đủ thuyết phục__ tôi yêu cầu nhân viên chuyên nghiêp phân tích kỹ càng tư liệu đoạn video này, để phân rõ thật giả. Tham mưu trưởng Trương của bộ biên chế trang bị quân sự điện tử rất tinh thông về chuyên ngành này, có thể mời ông ấy tới làm giám định”
Thần Huống nở một nụ cười trên môi, tham mưu trưởng Trương là một nhân tài về lĩnh vực này, nhưng đồng thời người này cũng là đồng minh mới của Quý Như Thương.
“Cố phu nhân, điểm này cô quá để tâm rồi, thật giả như thế nào, quân đội sẽ chủ động điều nhân viên đi xác mình. Mặt khác, có chuyện tôi muốn điều tra trước, lệnh điều động Lý Hưởng, là Trương thượng tá ký, mặc dù bây giờ Trương thượng tá đã chết, nhưng không có nghĩa chuyện này không thể điều tra rõ chân tướng sự việc, chỉ cần có lòng tất cả đều có thể tra ra. Cố phu nhân rút cuộc có phải bà đặc biệt đánh lén truyền mệnh lệnh nhiệm vụ hay không? Tóm lại đến thời điểm chân tướng sự việc sẽ rõ ràng.”
Quý Như Thương nghẹn lời, ánh mắt thay đổi mập mờ:
“Ha ha ha ah, tra đi tra đi , tra cho rõ ràng”
Hoắc Trường Bình uống thuốc rồi, dược tính đã có hiệu quả. Tinh thần trạng thái dần dần khôi phục, sau khi nghe lời nói này xong, ông cười nhe răng, vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa.
“Hai nhà Hoắc Quý, là người cùng hội cùng thuyền, một người chìm thì chìm cả thuyền….tốt lắm, tốt lắm, Hoắc Trường An, ngụy quân tử nhà ông, cả đời này, uy phong cũng đã đủ lâu, đời đời con cháu của Hoắc Kiến Quốc từ nay về sau, sẽ không thể nở mày nở mặt nữa, tôi sẽ ở đây cầu chúc cho ông sớm ngày mất chức, cầu chúc cho Hoắc gia như vậy mà cút khỏi lịch sử”
Ông cười, cười rất đáng sợ. Hoắc Trường An vì câu nói này mà trầm xuống.
Đối với người đàn ông này mà nói, nếu tiếp tục điều tra, đúng thật là sẽ rất tệ, vụ bê bối này sẽ ảnh hưởng tới sắc xuất thắng tổng tuyển cử của Hoắc gia__ Ninh Sênh Ca đã cho ông một tai họa lớn.