Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1392: Tửu lượng kém



Mấy người trong dòng họ Tiêu nhà bọn họ đều tương đối thật thà và chất phác, không có nhiều tâm tư cong cong lượn quanh đến như vậy, nói ra lời khuyên bảo Tiêu Túc cố gắng lên thì chính là thật sự muốn để cho Tiêu Túc cố gắng lên, sẽ không lai tạp những loại ý nghĩ khác ở bên trong.

Anh em chú bác cũng chỉ có mấy người như vậy, cho nên tình cảm của mọi người cũng đều rất tốt.

Một đám người uống đến lúc tàn tiệc, người nào cũng đều đã có chút ngã trái ngã phải, nhưng mà dù sao cũng là một ngày vui lớn, cho nên những người còn có thể bò dậy nổi vẫn không ngừng hét lên nói uống uống uống.

Tiêu Túc vẫn còn giữ lại được chút ý thức tỉnh táo, nhưng mà đầu rất choáng váng, gần như là không đứng nổi nữa.

Lương Nha Hòa tới khẽ nhéo nhéo lỗ tai của Tiêu Túc, nói: “Con trai, con thế nào rồi? Không uống say đấy chứ? Tiểu Bạch bên kia cũng không biết thế nào, mẹ đi xem con bé một chút”

“Ừ” Tiêu Túc gật đầu một cái, sau đó liếc nhìn ba Tiêu Minh Chí ở bên cạnh của mình một cái.

Ông đã uống say, cả người năm rạp ở trên bàn không động đậy.

“Anh, trên tầng có thuê sẵn phòng rồi, anh đưa bác cả lên trên đó nghỉ ngơi một hồi đi”

Tiêu Túc cảm thấy để cho ba mình nằm ở chỗ này cũng không phải được ổn thỏa cho lắm vì vậy nhanh chóng gật đầu rồi đứng dậy đỡ người lên, sau đó đưa Tiêu Minh Chí lên phòng ở trên tầng.

Chờ đến lúc đưa người lên trên xong, khi Tiêu Túc quay trở lại tầng dưới thì đã cảm thấy có chút choáng váng đầu đến lợi hại, cậu ta cất bước đi về phía trước, chuẩn bị đi tìm hai người Giang Tiểu Bạch và Lương Nha Hòa.

Đi được một nửa đường thì Tiêu Túc lại đột nhiên nhìn thấy Lương Nha Hòa đang vội vàng chạy chậm về phía mình.

“Con trail”

Tiêu Túc dừng bước lại, có một loại dự cảm không được may mắn.

“Ai nha, con đi đâu đấy? Mẹ tìm con một hồi lâu cũng không tìm thấy được con”

“Ba uống say rồi, con đưa ông ấy lên phòng ở trên tâng.”

“Cái gì?” Lương Nha Hòa vừa nghe, trên mặt nhất thời hiện lên tức giận: “Ông già chết tiệt này, vẫn cứ thích uống rượu đến như vậy, đã bảo ông ấy đừng có uống nhiều rồi mà lại vẫn uống nhiều đến như vậy, thật là tức chết mất thôi, bỏ đi bỏ đi, nể tình hôm nay là ngày vui lớn đến như vậy, mẹ cũng không so đo với ông ấy nữa, ông ấy thế nào rôi? Có say đến mức nghiêm trọng lắm không?

Mẹ đi xem ba con một chút”

Tiêu Túc nói số phòng cho Lương Nha Hòa, Lương Nha Hòa vừa nghe xong thì lập tức muốn đi, lúc này Tiêu Túc vểnh môi mỏng lên rồi chủ động kéo lấy cánh tay của mẹ mình: “Mẹ, Tiểu Bạch đâu?”

Bị con trai hỏi như vậy, trong nháy mắt Lương Nha Hòa lại đột nhiên kịp phản ứng lại: “Ai ôi ai ôi, xem cái đầu óc của mẹ này, một khi cuống cuông lên là lại quên mất mọi chuyện, vậy mà lại quên mất Tiểu Bạch, thật là lỗi nha, bác gái thật sự xin lỗi con dâu tương lai của bác.”

Tiêu Túc nhức đầu: “Mẹ”

“Con trai, Tiểu Bạch con bé uống say rồi, con mau đi qua xem một chút đi, mẹ có chút không Ị”

ngăn con bé lại được Nói tới cái này, nét mặt ở trên mặt của Lương Nha Hòa lại có chút kỳ diệu, không nghĩ tới được con dâu tương lai của bà uống rượu say lại có cái dáng vẻ như thế này, Lương Nha Hòa xua xua tay: “Con mau chóng đi qua đó tìm con bé đi, mẹ đi lên trên tầng xem ba của con trước.”

Con dâu vẫn nên giao lại cho con trai trước đi, bà không giải quyết được.

Quả nhiên, loại cảm xúc không ổn kia của Tiêu Túc là chính xác, cậu ta nghe thấy mẹ mình nói Giang Tiểu Bạch đã uống say, lập tức lại nhớ tới dáng vẻ khi uống say của Giang Tiểu Bạch những lần trước, cô không ngừng ôm chặt lấy cổ của cậu ta mà ăn nói lung tung đủ thứ, hơn nữa còn hoàn toàn không biết mình là ai.

Vậy Giang Tiểu Bạch bây giờ…

Nghĩ tới đây, hô hấp của Tiêu Túc nặng nề thêm đôi chút, không tiếp tục dừng lại nữa mà nhanh chóng cất bước đi về phía trước.

Khi Tiêu Túc tìm được Giang Tiểu Bạch, bởi vì cô uống say gây loạn quá mức, mấy cô gái không đè ép được cô, cho nên đã nghĩ ra cách tìm hai em trai nhỏ đến trợ giúp, hai em trai nhỏ này đều vẫn còn là vị thành niên, mười sáu mười bảy tuổi, hai người cùng đỡ lấy Giang Tiểu Bạch.

Nhưng mà Giang Tiểu Bạch lại đột nhiên cười tủm tỉm rồi ngoắc lấy cằm của người ta: “Người bạn nhỏ, năm nay em bao nhiêu tuổi thế? Tại sao lớn lên lại đẹp mắt như vậy hả? Chị giới thiệu cho em một người bạn gái nhé, có muốn hay không đây?”

Mười sáu mười bảy tuổi đều là độ tuổi mới biết yêu lần đầu, đối mặt với một chị gái xinh đẹp giống như là Giang Tiểu Bạch, hai em trai học sinh kia thật sự là có chút không chống đỡ lại được.

Bởi vì làm da của cô vừa trắng lại vừa mềm, trên người có mùi thơm nhẹ, con mắt thật to, đôi môi hồng hồng, đỡ cô như vậy đã rất không được tự nhiên rồi, ai biết Giang Tiểu Bạch say rượu xong còn ăn nói lung tung, quăng ánh mắt quyến rũ ra làm bậy, tuy rằng cô cũng không phải thật sự là đang liếc mắt đưa tình, chẳng qua là ánh mắt trở nên tương đối dịu dàng một chút mà thôi.

Cho nên không bao lâu sau, khuôn mặt của hai người bạn nhỏ kia đã nghẹn đến mức đỏ bừng.

“Tại sao em lại không nói chuyện thế? Có phải là em đang sợ chị giới thiệu cho em người bạn gái khó nhìn hay không? Em yên tâm đi, ánh mắt của chị rất tốt, đến lúc đó nhất định sẽ tìm cho em một người vừa đẹp vừa đáng yêu, hay là em không thích vừa đẹp vừa đáng yêu? Em thích những kiểu khác sao?”

Cậu bạn nhỏ kia lại đỏ mặt, không trả lời câu hỏi của Giang Tiểu Bạch.

“Ôi, em không nói lời nào là không thích vừa đẹp vừa đáng yêu sao? Vậy thì chị sẽ tìm cho em tìm một chị đẹp nhé? Hay là em muốn tìm một người giống như chị hay?”

Vành tai của cả hai cậu em trai nhỏ kia đều đỏ ửng lên, không nói ra lời.

“Ai nha nha, không cần phải xấu hổ đầu”

Giang Tiểu Bạch vẫn còn muốn nói chút gì đó nữa, kết quả là trên cổ tay đột nhiên lại truyền đến cảm giác bị siết chặt, Giang Tiểu Bạch nghiêng đầu qua theo bản năng, thấy được khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Túc đang âm u đến đen nhánh.

“ốm?

Giang Tiểu Bạch đánh giá Tiêu Túc, hơi hơi ngoẹo đầu sang một bên, dường như là lại muốn nói chút gì đó.

Bởi vì đã có kinh nghiệm từ lần trước, cho nên Tiêu Túc căn bản là không hề cho Giang Tiểu Bạch có cơ hội để mở miệng, tự ý quăng cô đến bên người của chính mình, cởi áo khoác ở trên người ra quấn xung quanh nửa người dưới của cô, sau đó vác cô lên trên bả vai của chính mình.

Toàn bộ quá trình có thể nói là làm liền một mạch, tất cả mọi người đều không phản ứng kịp, Giang Tiểu Bạch thì lại đã bị Tiêu Túc đỡ lên trên bả vai.

Rõ ràng là chính bản thân Giang Tiểu Bạch đầu qua theo bản năng, thấy được khuôn mặt tuấn tú của Tiêu Túc đang âm u đến đen nhánh.

“2 Giang Tiểu Bạch đánh giá Tiêu Túc, hơi hơi ngoẹo đầu sang một bên, dường như là lại muốn nói chút gì đó.

Bởi vì đã có kinh nghiệm từ lần trước, cho nên Tiêu Túc căn bản là không hề cho Giang Tiểu Bạch có cơ hội để mở miệng, tự ý quăng cô đến bên người của chính mình, cởi áo khoác ở trên người ra quấn xung quanh nửa người dưới của cô, sau đó vác cô lên trên bả vai của chính mình.

Toàn bộ quá trình có thể nói là làm liền một mạch, tất cả mọi người đều không phản ứng kịp, Giang Tiểu Bạch thì lại đã bị Tiêu Túc đỡ lên trên bả vai.

Rõ ràng là chính bản thân Giang Tiểu Bạch Lúc này Tiêu Túc mới gật đầu, sau đó vác theo Giang Tiểu Bạch xoay người rời đi.

Chờ sau khi Tiêu Túc đi rồi, một đám người thở phào nhẹ nhõm.

“Trời ơi, khi chị Tiểu Bạch uống rượu say vậy mà lại có dáng vẻ như thế này, điên quá đi mất, nhưng mà chị ấy lại vẫn rất xinh đẹp, này là loại chuyện gì vậy chứ?”

“Đúng đúng đúng, đặc biệt là khi chị ấy đưa tay nắm lấy cằm của em trai nhỏ, vô cùng xinh đẹp và quyến rũ, con mẹ nó tôi còn nghỉ ngờ rằng hai em trai nhỏ đều đã rung động hết cả rồi? Em trai nhỏ, em mau nói nhanh lên, có phải là đã rung động trước chị gái xinh đẹp rồi hay không?”

Mấy cô gái liên tục vây quanh, hai em trai nhỏ vị thành niên vốn dĩ đã rất đỏ mặt rồi, lúc này lại còn bị mỗi người chị nói một câu, em nói một điều hỏi cho đến mức hoàn toàn không chống đỡ được, rất nhanh đã kéo nhau chạy mất.

Mà nơi này Tiêu Túc đã đưa được Giang Tiểu Bạch lên trên phòng trên tầng, sau đó thả Giang Tiểu Bạch xuống chiếc giường lớn của khách sạn.

Lúc Giang Tiểu Bạch nằm xuống, trời đất đã đảo lộn đến mức không phân biệt rõ được nữa, cô nằm ở nơi đó, khuôn mặt với ngũ quan xinh xắn gần như đã nhíu lại thành một nhúm tơ vò.

Bởi vì hành động mới vừa rồi, cho nên lúc Giang Tiểu Bạch nằm xuống, vạt váy vốn dĩ là dài đến đầu gối lại bị kéo lên trên mấy phân, để lộ ra hai chân trắng như tuyết, hình ảnh như vậy có chút kích thích, kích thích đến Tiêu Túc, cậu ta không thay đổi sắc mặt mím môi lại, kéo chăn lên đắp kín hai chân của cô lại.

“Ở bên ngoài mà còn uống nhiều rượu như vậy, không biết rằng tửu lượng của chính mình kém sao?”

Tiêu Túc chửi thể mắng một câu, sau đó đưa tay xoa xoa điểm giữa hai lông mày của chính mình.

Hôm nay chính bản thân Tiêu Túc cũng đã bị chuốc cho không ít rượu, ý thức lúc này cũng có chút không được tỉnh táo, nặng nề thở dài, Tiêu Túc quyết định đi đến gian phòng ở bên cạnh để nghỉ ngơi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv