Cô Vợ Đánh Tráo

Chương 1259: Tính tình tôi không được tốt lắm



“Chị gái nhỏ, đánh cược sao?”

Khi bị người đàn ông chạm vào, Giang Tiểu Bạch giống như một con mèo xù lông, dùng sức giằng co, thế nhưng tay người đàn ông này lại giống như một tòa núi lớn, vững vàng đè trên vai cô ấy.

Giờ phút này, rốt cuộc Giang Tiểu Bạch cũng biết khoảng cách sức lực của đàn ông với phụ nữ khác nhau như thế nào!

“Tôi đến đến ba, anh buông tay ra cho tôi.”

Mặc dù Giang Tiểu Bạch ít khi đi ra ngoài, nhưng không phải loại người sợ phiền phức, nếu như tối nay người đàn ông kia muốn làm gì cô ấy, cô ấy thà cá chết lưới rách cũng sẽ không để mình chịu một chút oan ức.

Trên mặt cô ấy hiện lên một tia độc ác khiến người đàn ông sửng sốt một chút, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại. Cùng lắm chỉ là một người phụ nữ, cho dù cô tức giận thì cũng có thể làm gì được anh ta, cùng lắm là tát cho anh ta mấy cái tát, không đau không ngứa, cho nên người đàn ông này căn bản không thèm để cảm xúc của Giang Tiểu Bạch vào trong mắt, nụ cười trên mặt anh ta lại càng thêm ngang ngược.

“Chị gái nhỏ đừng tức giận nha, không phải cô nói đó là bạn trai cô sao? Cô với bạn trai cô cãi nhau, anh ta lại không để ý tới tôi, bây giờ tôi ôm cô chỉihs là đang giúp cô đi, lát nữa anh ta nhìn thấy cô và người đàn ông khác ở chung thì sẽ không chịu nổi, lập tức sẽ tới cướp cô về, như vậy mà nói thì tôi chính là đại công thần đi”

Giang Tiểu Bạch cười nhạo một tiếng: “Đại công thần cái mẹ nhà anh, tôi muốn bắt đầu đếm”

“Một!”

Ý cười trên mặt người đàn ông không giảm, căn bnar không hề có ý định buông Giang Tiểu Bạch ra.

“Hail”

Người đàn ông thậm chí còn hất cằm lên, bên trong ánh mắt mang theo sự khinh miệt, vẻ mặt giống như đang viết ‘Cô có thể làm gì được tôï’.

Giang Tiểu Bạch không chút do dự cầm lấy cốc nước trái cây dội lên mặt người đàn ông.

Người đàn ông không kịp chuẩn bị, bị dội cho ướt hết cả mặt, cả người ướt sũng, đứng im tại chỗ một lúc lâu mới phản ứng lại, sau đó tức giận sức bóp cổ Giang Tiểu Bạch.

“Mày dám dội nước vào mặt ông đây?”

Bờ môi Giang Tiểu Bạch khẽ run, trào phúng nhìn anh ta.

“Đầu óc mày có bệnh à? Dội thì cũng đã dội xong rồi, còn hỏi tao dám dội mày hay không?

Còn muốn thêm lần nữa à?”

“Cô!” Người đàn ông tức giận đến không chịu được, nhưng vẻ mặt Giang Tiểu Bạch vẫn câng câng sau khi đã làm chuyện này, khuôn mặt xinh đẹp tỉnh xảo tràn ngập sương khói cùng khí chất lộng lẫy, giống như là bẩm sinh vậy.

Cô gái trước mặt này nên sống tùy ý như thế.

Mà anh ta, nên quỳ bò dưới chân cô ấy.

Trong mắt người đàn ông lóe lên vẻ kinh ngạc cùng mê luyến, càng thêm dùng sức nắm chặt lấy Giang Tiểu Bạch: “Không có việc gì, tôi không tức giận, cô muốn dội thì cứ dội, dội đến khi cô vui vẻ, dội đến khi cô hài lòng. Đợi cô chơi xong, có thể nói số Facebook cho tôi không? Chúng ta kết giao bạn bèt Lúc anh ta nói những lời này thì vẻ mặt rất hưng phấn, bởi vì anh ta cảm thấy sau khi dạo quanh chốn phong hoa tuyết nguyệt lâu như vật, cuối cùng anh ta cũng tìm được chân ái.

Giang Tiểu Bạch nghĩ thầm, không phải con hàng này bị thiểu năng đấy chứ?

Cô ấy dùng hết sức để giấy dụa, thế nhưng bàn tay người đàn ông vẫn ôm chặt lấy cô ấy, không có nửa phần buông lỏng. Giang Tiểu Bạch trực tiếp dẫm lên chân đối phương, dùng sức day nghiến, người đàn ông đau đến mức mặt mũi trắng bệch, nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.

“Không sao, cô cứ việc khóc lóc om sòm, tôi đều chiều cô”

Giang Tiểu Bạch nhìn vẻ mặt của anh ta thì càng cạn con mẹ nó lời, trước đó cô chỉ cảm thấy tên này hình như bị thiểu năng, bây giờ cô ấy cảm thấy, tên này chắc chắn bị thiểu năng.

“Khóc lóc om xòm xong thì uống chén rượu này đi?” Người đàn ông cười híp mắt, lại đem chén rượu giơ đến trước mặt cô ấy, Giang Tiểu Bạch cười ha ha hai tiếng, trực tiếp dội lên đầu người đàn ông.

“Rào.

Rượu lại một lần nữa chảy dọc theo trán người đàn ông, thế nhưng như vậy vẫn chưa khiến Giang Tiểu Bạch hài lòng, cô ấy cầm chén rượu đập lên đầu người đàn ông, sức lực rất lớn, người đàn ông đau đến nhíu mày lại.

“Không phải nói muốn để tôi cứ việc khóc lóc om xòm sai? Tôi thật sự muốn nhìn xem anh có thể chịu đựng đến trình độ nào?”

Nói xong câu đó, Giang Tiểu Bạch đập nát cái chén, sau đó cầm một mảnh vỡ đâm về phía thái dương của người đàn ông, nở một nụ cười vô cùng nguy hiểm, nhưng lại vô cùng quyến rũ.

Người đàn ông bị cô ấy mê hoặc đến thất điên bát loạn, thế nhưng khi nhìn thấy những mảnh vỡ chói lọi, suy nghĩ tiếc mạng vẫn khiến anh ta sinh ra cảm giác sợ hãi, anh ta gượng cười nắm lấy tay Giang Tiểu Bạch: “Chị gái nhỏ à, không phải chỉ là ời cô uống rượu thôi mà, cô đâu cần phải chơi lớn như thế? Lần này đâu phải là không thấy máu là không thể đây, chuyện thấy máu có thể lớn có thể nhỏ, cô nhất định phải làm ra chiêu này sai?”

Tay của Giang Tiểu Bạch bị anh ta nắm chặt, tạm thời không di chuyển được, nhưng trên mặt vẫn không hề sợ hãi như cũ: “Làm sai, ngài đây không phải vừa bảo tôi cứ khóc lóc om sòm, anh có thể chiều hết sao? Hiện tại tôi cùng lắm chỉ muốn anh nhìn thấy chút máu, thế mà đã sợ hãi?

Những lời anh nói ra giống như là đánh rắm à?”

Người đàn ông kia nhìn thấy bộ dạng này của cô ấy, cảm thấy mình phải cứng rắn lên, nếu không thì sẽ không ép được cô gái này. Thế là anh ta không tiếp tục dung túng cô ấy nữa, cứng rắn nắm lấy tay cô ấy: “Được rồi chị gái nhỏ, tôi nói là để cô khóc lóc om sòm, chứ không nói là để cô làm tôi bị thương. Nhưng mà nếu cô đã có ý định muốn chơi, chi bằng chúng ta đổi một chỗ khác, tôi nhất định sẽ chơi với cô hết mình”

Nói xong, người đàn ông dùng sức kéo Giang Tiểu Bạch đi ra ngoài.

Vẻ mặt Giang Tiểu Bạch lạnh lùng, hướng ánh mắt ầu cứu đến các nhân viên phục vụ, nhưng nhân viên phục vụ quán bar lúc này đang bận tiếp đãi khách hàng, không có chú ý đến bên này.

Mà loại chuyện này trong quán bar cũng là chuyện bình thường của huyện, cho nên không ai coi nó ra gì.

Giang Tiểu Bạch biết nếu mình còn không nghĩ biện pháp thì sẽ thực sự bị người đàn ông này mang đi, mặc dù cô ấy hung ác, nhưng sức lực của cô ấy thì lại không giống như lòng của cô, sức lực của đàn ông không phải là thứ cô ấy có thể chống lại.

Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch hung dữ nói: “Anh có tin hôm nay nếu anh dám mang tôi ra khỏi cánh cửa này, ngày mai tôi nhất định sẽ khiến anh lên đầu báo”

Người đàn ông thờ ơ cong môi: “Ồ, cô định làm sao để tôi lên đầu báo?”

mắt ầu cứu đến các nhân viên phục vụ, nhưng nhân viên phục vụ quán bar lúc này đang bận tiếp đãi khách hàng, không có chú ý đến bên này.

Mà loại chuyện này trong quán bar cũng là chuyện bình thường của huyện, cho nên không ai coi nó ra gì.

Giang Tiểu Bạch biết nếu mình còn không nghĩ biện pháp thì sẽ thực sự bị người đàn ông này mang đi, mặc dù cô ấy hung ác, nhưng sức lực của cô ấy thì lại không giống như lòng của cô, sức lực của đàn ông không phải là thứ cô ấy có thể chống lại.

Nghĩ tới đây, Giang Tiểu Bạch hung dữ nói: “Anh có tin hôm nay nếu anh dám mang tôi ra khỏi cánh cửa này, ngày mai tôi nhất định sẽ khiến anh lên đầu báo”

Người đàn ông thờ ơ cong môi: “Ồ, cô định làm sao để tôi lên đầu báo?”

nếu như đến lúc đó tôi mà chết, bà ấy chắc chắn sẽ vô cùng tức giận. Anh chắc là có người nhà nhỉ? Đến lúc đó, không chừng bà ấy sẽ trút hết sự tức giận này lên trên đầu người nhà của anh”

Người đàn ông: “…..: Anh ta chỉ thỉnh thoảng mới đến cái loại địa phương như vầy, anh ta vẫn muốn chơi đến mệt mỏi, sau đó lấy vợ sinh con, cho nên anh ta thực sự bị những lời nói của Giang Tiểu Bạch hù dọa.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv