Cô Vợ Bướng Bỉnh Khó Bảo

Chương 13: Động phòng có biến



Dường như ánh trăng đêm nay cũng muốn hoà mình vào bầu không khí tĩnh lặng. Bầu trời đêm càng làm cho ánh trăng toả sáng hơn, sáng cả một vùng trời tĩnh mịt, chiếu rọi cho vạn vật nhìn thấy một con đường sáng trên trời kia. Nhưng các ngôi sao song hành cùng ánh trăng tươi sáng ấy cũng không chịu kém cạnh, khi ánh trăng đang toả sáng giữa bầu trời rộng lớn thì mình sao thua kém được, cũng vì thế các vì sao lại càng phải tỏa sáng hơn nữa. Như vậy cả ánh trăng và ngôi sao đều đang cố toả sáng trên trời, tạo nên một bức tranh sinh động mà huyền ảo mờ mịt ấy.

Trái ngược với khung cảnh bên ngoài là tịnh lặng cùng toả sáng, còn trong phòng hắn và nó là náo động cùng đen tối.

"Anh yêu ơi.... Xong chưa em không chịu nổi rồi... Nhanh đi"

"Anh đang cố... Em im lặng chút đi... Anh cũng đang đau khổ đây."

"Anh mà không ra... Em sẽ đánh chết anh đó."

(A! Đến đây các bạn có suy nghĩ gì, nói cho au nghe với, chờ câu trả lời các bn nha)

Còn tiếp........

Đó là một loạt âm thanh trong phòng hắn và nó bây giờ, có thể ai nghe thấy cũng phải đỏ mặt và có suy nghĩ không trong sáng cho mấy. Nhưng xin đính chính lại rằng hoàn toàn trong sáng nha!

*CHUYỆN XẢY RA VÀO MẤY TIẾNG TRƯỚC*

"Alo, tụi bây về nhà chưa?"

"......"

"Mua dụng cụ chuẩn bị cho tối nay giùm tao" nó nói với hai cô xong rồi cúp máy, đưa mắt về phía căn phòng tắm một không biết nghĩ gì mà khuôn mặt trắng hồng nay chỉ toàn màu đỏ của cà chua chín mọng.

Khoảng 5p sau trước cổng nhà nó truyền đến tiếng phanh xe, nó mừng rỡ chạy ra mở cửa

"Mày nhờ tụi tao mua mấy thứ này làm cho chúng tao ngưỡng muốn chết" nó nhăn mặt khó hiểu, hai đứa chúng nó mua gì mà ngưỡng, nó nhận lấy cái túi từ trong tay của Trúc Linh rồi mở ra xem thử ai dè.....

"Trời ơi! Tao không kêu mua những thứ này" nó nhìn những thứ nằm lăn lốc trên sàn nhà mà khóc không ra nước mắt với hai con bạn này luôn.

"Thì không phải hôm này là động phòng của hai người sao, nên tao mới mua những thứ đó." Như Ngọc thấy nó nhăn mặt, sắc thái thay đổi liên tục từ trắng hồng sang, đỏ mọng, rồi là tái xanh thật khủng khiếp.

"Tao không cần mấy thứ biến thái này, mày đi mua cho tao gói thuốc xổ nhanh đi" nó phải kìm hãm lại cơn tức trong người.

"Ok" nó vừa nói xong là hai cô vụt như bay đi mất không dám chần chừ thêm nữa, Trúc Linh và Như Ngọc biết mỗi khi nó tức giận là hai đứa cô sẽ phải rước hoạ vào người.

Hai cô bạn của nó thật chu đáo vào nhiệt tình mua BCS (tự hiểu nha)cho nó, còn mua thêm thuốc bôi trơn nữa chứ. Nó cầm tất cả bỏ lại vào trong bao. Rồi đi vào bếp pha một ly nước cam, đợi hai người kia về chỉ việc bỏ vào thôi.

Khi pha xong cũng là lúc hai cô đến trước cửa nhà nó lần nữa (thiệt khổ cho hai chuỵ đêm hôm còn phải đi mua cái này cái kia haizzz@@)

"Này! Mày lại nghĩ ra cho trò gì nữa vậy, đừng làm luyên luỵ bọn tao đó, coi nhưng chuyện lần trước hai đứa tao bỏ qua cho" hai cô nói xong đưa gói thuốc cho nó rồi bỏ về thầm mặt niệm cho người xấu số khi bị nó chơi.

"Tao biết rồi, cảm ơn, ngủ ngon" nó vẫy tay chào hai đứa bạn xong là lật đật bỏ gói thuốc vào trong ly cam, mang vào phòng.

Nó vừa vặn nắm cửa là hằn cũng từ trong phòng tắm đi ra

"Em mới đi đâu đấy?" hắn chỉ quấn một cái khăn ngay hông, để lộ một khuôn ngực rộng và vững chắc, làm nó bị cuốn hút cho đến khi hắn hỏi nó mới phản ứng lại

"À! Em đi pha nước cam cho anh" nó cầm ly giơ lên cho hắn thấy, bước vào đưa trước mặt hắn

"Em pha cho anh đó uống đi" từ khi nào mà nó xưng em với hắn vậy, không còn cái kiểu tôi tôi anh anh rồi, hắn thấy mừng vì nó từ từ cũng có tình cảm với hắn rồi.

"Ừm" hắn cầm ly cam uống một hơi cạn sạch không, nó nở một nụ cười nhạt thật nguy hiểm. Khoảng được 1p sau thuốc bắt đầu có tác dụng, nó đang lau khô tóc cho hắn rất ư lãng mạn thế mà

"A... Đau quá... Không được rồi" (bảo đảm đầu óc lại không trong sáng nữa rồi hehe)

Hắn ôm bụng chạy vào nhà vệ sinh (thật mất hình tượng là mỹ nam mà =="), nó ngồi trên giường, người thì run run tay thì bụm miệng tay thì ôm bụng cười ra nước mắt, nó thầm chữi

"Hư! Dám ở trước mặt anh hai và chị Hà Nhi nói không cho mình xuống giường nổi, chờ xem ai mới là người không ra khỏi phòng vệ sinh nổi haha" (chịu không nổi với chuỵ này luôn để bụng ghê)

Các bạn thấy chap này sao vui chứ! Au làm người viết mà còn tự kỉ ngồi cười nữa là. Thôi chúc các bạn đọc truyện vui, nhớ theo dõi chap sau nha! ^^

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv