Cô Vợ Bí Ẩn

Chương 172: Ông xã! Anh gian thương thật đấy!



Từ Minh Diễm hơi chột dạ đáp, "Chắc chắn! Mày không tin sao? tất cả đều có di chúc của ông ấy chứng minh!"

Bà ta còn lén véo nhẹ vào Hạ An An đứng ở bên cạnh, khiến cô ta bị đau mà phản ứng lại vội vã đáp lời bà ta, "Đúng vậy! Luật sư đã chứng minh di chúc của ông nội đều là thật!"

Bạch Lăng Diệp mỉm cười, "Vậy sao? Vậy thì hẹn gặp các người trên toà!" Cô quay sang nhìn Hạ Mộng Di và Trần Nhã Tịnh, "Mẹ! Chúng ta đi thôi! Nếu không sẽ muộn mất!"

Trần Nhã Tịnh khoác vai bà, "Đúng vậy! Chị thông gia à! Chúng ta mau đi thôi! Đừng để mọi người chờ lâu!"

"Được!" Hạ Mộng Di gật gật đầu.

Bạch Lăng Diệp mỉm cười quay sang nhìn Từ Minh Diễm và Hạ An An, "Thím! Em họ! Hai người nên rời khỏi rồi! Chúng tôi có việc muốn đóng cửa hàng sớm!"

Hạ An An tức giận nhìn Bạch Lăng Diệp, "Bạch Lăng Diệp, chị nói vậy là có ý gì?"

"Ý gì, hai người còn không rõ sao? Chính là lần tới chúng ta gặp mặt chính là ở trên toà! Còn bây giờ mời hai người rời khỏi đây!"

"Rốt cuộc là chị có ý gì?" Hạ An An tức giận rống lên.

"Ý gì tới lúc đó các người sẽ rõ! Nếu các người còn không chịu đi thì tôi sẽ gọi cảnh sát!"

Bạch Lăng Diệp quay sang phía Hàn Trạch Dương lại thấy anh đang cầm điện thoại lên bấm số, "Anh làm cái gì vậy?"

Hàn Trạch Dương thản nhiên trả lời cô, "Giúp em báo cảnh sát!"

Hai mẹ con Từ Minh Diễm và Hạ An An lập tức bị doạ xanh mặt, vội vã kéo nhau rời khỏi.

Bạch Lăng Diệp bật cười nhìn Hàn Trạch Dương, thấy anh vẫn đang cầm điện thoại lên nghe, cô cau mày, "Này! Không phải anh định gọi cảnh sát thật chứ!"

Hàn Trạch Dương mỉm cười giơ điện thoại ra trước mặt cô, "Không có! Anh chỉ doạ bọn họ chút thôi! Anh gọi điện bảo Lăng Hạo Thiên bọn họ tới nhà hàng thì đợi chúng ta!"

Bạch Lăng Diệp mỉm cười ôm lấy cánh tay anh, "Ông xã! Anh gian thương thật đấy!"

"Ha ha! Không gian thương sao có thể lấy được em chứ?"

"Thôi không đùa nữa, mau đi thôi mọi người còn đang chờ chúng ta đấy!"

"Vậy em ra xe với hai mẹ trước đi! Anh đóng cửa hàng rồi sẽ ra!"

"Được!" Bạch Lăng Diệp gật đầu buông tay anh ra đi ra ngoài trước.

Đến nhà hàng, mọi người đều đã tới đông đủ, chỉ còn thiếu bốn người bọn họ, ngay cả Bạch Tuấn Hiên, ngay sau khi tan trường cũng vội vã chạy tới đây.

"Xin lỗi! Để mọi người đợi lâu rồi!" Bạch Lăng Diệp vừa bước vào phòng bao liền nói.

"Không có gì! Nhân vật chính còn chưa xuất hiện sao chúng tôi có thể không đợi chứ!" Lăng Hạo Thiên nhanh nhảu trả lời, sau đó anh ta hí hửng chạy tới trước mặt Bạch Lăng Diệp, "Nhưng mà, Lăng Diệp! Những tin tức kia đều là thật sao? Cô thật sự là chủ tịch của tập đoàn Bạch Long?"

Cố Thành đang ngồi trên ghế yên lặng lướt điện thoại vừa nghe thế ngẩng đầu liếc anh ta một cái, "Có tôi ngồi ở đây, anh còn cho rằng những tin tức đó là giả được sao?"

"Khụ...khụ!" Lăng Hạo Thiên á khẩu khẽ ho khan.

Vương Giai Kỳ vội đứng dậy kéo tai anh ta về chỗ, "Đồ ngốc này! Anh hỏi luyên thuyên cái gì vậy? Chuyện này không phải đã rõ như ban ngày rồi sao? Còn cần anh phải hỏi chắc?"

"Bà xã! Bà xã! Anh sai rồi! Em tha cho anh đi!" Lăng Hạo Thiên cau mày, cúi đầu xin tha.

Cả phòng đều bật cười trước thái độ sợ vợ của anh ta.

Mọi người đều đã có mặt đông đủ, phục vụ bắt đầu đưa món lên.

Ở một bên Lục Hạo cẩn thận gắp thức ăn bỏ vào chén của Hàn Lạc Vi, khiến mọi người nhìn thấy đều phải ghen tị.

Lăng Hạo Thiên bĩu môi nhìn hành động của anh ta, "Cẩn thận chu đáo quá ha! Đến lúc lấy vợ rồi cậu sẽ biết thế nào gọi là địa ngục nhân gian!"

Vương Giai Kỳ ở bên cạnh lập tức buông đũa, liếc nhìn anh ta, "Lăng Hạo Thiên! Anh vừa nói gì hả?"

"Không có! Không có!" Lăng Hạo Thiên vội vã xua tay, "Ý của anh là sau khi lấy vợ, anh mới biết một ngày không có em bên cạnh đối với anh chính là địa ngục nhân gian!"

Vương Giai Kỳ trong lòng khẽ cười liếc nhìn anh, "Anh nói thật sao?"

"Thật! Đương nhiên là thật rồi!" Lăng Hạo Thiên giơ tay thề thốt, "Bà xã! Chẳng phải em thích ăn tôm sao? Để anh giúp em lột vỏ!"

Vương Giai Kỳ mỉm cười gật đầu, "Ừm!" Cô quay sang nhìn Bạch Lăng Diệp, "Lăng Diệp! Cậu cũng giấu kỹ thật nha! Ngay cả người bạn thân là mình đây cũng không hề phát hiện ra cậu là một phú bà đó!"

Bạch Tuấn Hiên liền nói chen vào, "Đâu chỉ chị! Ngay cả gia đình mà chị ấy còn giấu nữa là!"

"Tôi cũng không phải cố ý giấu mọi người nha! Chẳng qua là chưa tới lúc cho mọi người biết mà thôi! Bây giờ không phải tất cả mọi người đều biết rồi sao?"

"Điều này khác nha! So với biết từ người ngoài không phải chính cậu nói ra sẽ tốt hơn sao?"

Bạch Lăng Diệp thở dài, "Được rồi! Được rồi! Chuyện này là mình sai! Hôm nay là cơm mừng tân hôn của mình đấy! Mọi người có thể thôi nhắc vấn đề này không?"

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv