Nếu Chu Nham không thích cô ta, nói không chừng cô ta còn bị Chu Nham gièm pha trước mặt Giang
Nhụy Nghiện.
Vậy thì, cô ta có muốn nịnh bợ Giang Nhụy Nghiên lại càng khó hơn rồi!"
Liễu Giai Giai không muốn thấy điều này xảy ra.
Vì vậy, cả đoạn đường đi cô ta luôn thao thao bất tuyệt vô cùng vướng víu, đến khi đến phòng làm việc của tổ nghiên cứu RY cô ta vẫn còn lải nhải.
Đúng lúc Liễu Giai Giai đang lải nhải thì Giang Nhụy
Nghiên vừa ra khỏi phòng làm việc.
Sau khi Liễu Giai Giai nhìn thấy Giang Nhụy Nghiện,
cô ta liền bỏ lại Chu Nham rồi vội vã chạy đến trước
mặt Giang Nhụy Nghiên.
"Về chuyện hôm nay, tôi thực sự không cố ý làm như vậy. Tôi còn tưởng rằng Hạ An Nhiên đã đánh cắp tài liệu của mọi người. Trưởng nhóm Giang, tôi
thề là bộ dạng của cô ta lúc đó thực sự rất khả
nghi! Tôi thực sự không phải vì lý do cá nhân mà hãm hại cô ta."
Giang Tuệ Tâm gần như đã nắm được mọi chuyện rồi.
Nhìn Liễu Giai Giai đang khổ sở cầu xin mình, cô nở
một nụ cười tao nhã.
“Cô là thành viên của viện nghiên cứu của chúng ta, tôi đương nhiên tin tưởng cô."
Rồi dừng lại một chút: "Hơn nữa, như lời cô nói, Hạ An Nhiên có rất nhiều điểm đáng ngờ, thật sự khiến người ta không thể không sinh nghi."
Liễu Giai Giai vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, nhân
phẩm của cô ta quá có vấn đề, tôi đã nói với nghiên
cứu viên Chu Nham lúc ở đồn cảnh sát rồi, không
thể vì cô ta là người của Long Đằng mà cho rằng cô ta không có vấn đề được, nói không chừng vì thấy hạng mục nghiên cứu của mọi người hay nên cô ta mới cố tình lấy trộm đấy!"
Vẻ mặt của Giang Nhụy Nghiên trở nên nghiêm nghị: "Nhưng hiện tại không có bằng chứng xác thực, dù sao Long Đằng cũng là ông lớn trong ngành nên chúng takhông thể tùy tiện đắc tội được, nếu không phải vậy thì tôi cũng không bằng lòng dễ dàng bỏ qua như vậy."
Nói đến đây, Giang Nhụy Nghiên tỏ ra mất mát và bất đắc dĩ rồi lẩm bẩm một mình.
"Tài liệu chúng ta đánh mất lần này thực sự rất quan trọng! Nếu ai đó có thể giúp tôi bắt được tên trộm nhỏ đó, tôi thực sự sẽ cảm ơn người đó thật hậu hĩnh."
Liễu Giai Giai có thể nghe ra từ giọng điệu của
Giang Nhụy Nghiên.
Thật ra, Giang Nhụy Nghiện vẫn nghi ngờ Hạ An Nhiên...
Chẳng qua bây giờ để mọi chuyện tạm lắng xuống, cô đành phải thả Hạ An Nhiên mà không truy cứu thêm.
Nhưng nếu tìm được bằng chứng, chắc chắn cô sẽ không dễ dàng bỏ qua cho cô ấy.
Vậy có phải nếu cô ta giúp cô đối phó với Hạ An
Nhiên thì Giang Nhụy Nghiên sẽ vui vẻ không?
Mà rất có khả năng cô ta sẽ được Hạ An Nhiên chiếu cố!
Chỉ cần tạo dựng quan hệ tốt với Giang tiểu thư, đến lúc đó nhà họ Giang sẽ tùy ý cho nhà họ Liễu
một chút tài nguyên.
Hai mắt Liễu Giai Giai lóe sáng lên: “Những kẻ tiểu nhân kia nhất định sẽ gặp báo ứng, trưởng nhóm Giang cô yên tâm đi!"