**********
Lúc này, hơi thở của Lăng Mặc đột nhiên như ngừng lại.
Cho dù sau nhiều năm nay anh luôn tự chủ bình tĩnh, giờ phút này cổ họng vẫn hơi thắt lại, dục vọng cuộn trào lên xuống trong tiềm thức, từ đáy mắt bộc phát ra một tia sáng đen sâu thẳm, nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên như muốn thiêu đốt.
Hạ An Nhiên ban đầu có chút kích động, muốn tỏ ra vui vẻ một chút.
Dù không có con cũng có thể kích thích tên bệnh hoạn điên cuồng, nhưng khi chạm vào ánh mắt đen tối của Lăng Mặc, trái tim cô thắt lại không thể giải thích được.
Ánh mắt kích động nhảy nhảy vài cái, lông mi cong vút khẽ động, yếu ớt hỏi: "Tôi còn chưa đủ kích thích sao?"
Ánh mắt Lăng Mặc càng lúc càng sâu, có chút lạnhlung
Hạ An Nhiên đột nhiên nhận ra mình không đủ kích thích, mà là quá kích thích.
Muốn khóc. Cô ấy đã quên mất minh là ai khi trong thời gian gần đây cô đã quá vui vẻ và hòa nhập với Làng Mặc.
Có đã thực sự đã cởi bỏ chiếc khăn tắm của Lăng Mặc đề bản thân anh trần truồng như nhộng.
Điều này có thể không phải là kích thích.
Trong mắt một kẻ bệnh hoạn, đây hẳn là hành vi quấy rồi tình dục.
Hạ An Nhiên đột nhiên muốn quay lại vài phút trước và tự bóp cổ kẻ không biết mình là ai.
Ngay cả khi cô muốn kích thích tên điên này, cô không thể làm điều đó. Cái này chính là cho rằng cô chết chưa đủ nhanh.Hơn nữa, nhìn bộ dạng tên điên lúc này, hình như là có biểu hiện tức giận?
Hạ An Nhiên càng hoảng sợ, đôi mắt lưỡi liềm ngắn nước lóe lên, "Thực xin lỗi... Tôi, tôi không cố ý.
Nhưng sau khi xin lỗi, Lăng Mặc vẫn không nói, vẫn nhìn Hạ An Nhiên chằm chằm
Hạ An Nhiên càng thêm hoảng sợ, trong đầu cô hiện lên hình ảnh cô bị một phát súng phá hủy, hoặc là hình ảnh cô bị treo cổ dưới gốc cây Tây Môn.
Mà người đang bị kích động thì nói chuyện chẳng dùng não, giọng khẩn cần nói thêm "Tôi không còn quan tâm đến việc anh cố tình đưa tôi lên vị trí nữ chủ nhân của Lăng gia, tôi sẽ ngoan ngoãn phối hợp với anh để thu hút hỏa lực, cũng sẽ không bao giờ có phàn nàn...... Lần này anh hãy bao dung, tha cho cái mạng nhỏ này của tôi
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ đang run rẩy làm người ta muốn nhéo thật mạnh.Chỉ là... Lăng Mặc thật sự không ngờ con mèo nhỏ lại dạn dĩ như vậy, tưởng rằng cô chỉ biết đến một số chiêu trong truyện tranh mà thôi
Không ngờ tới chuyện con mèo hoang nhỏ bị kích động, vì “cửu mạng” cái gì cũng đồng ý làm
Vốn dĩ anh giả vờ “cô đơn”, chỉ cố ý trêu chọc con mèo hoang nhỏ, nhưng anh không nghĩ rằng con mèo hoang nhỏ đó thực sự cảm thấy có lỗi với anh nên muốn chăm sóc gia đình của anh.
Nhưng Lăng Mặc cũng biết rằng sau khi con mèo hoang nhỏ bình tĩnh trở lại, nhìn lại mọi chuyện nhất định sẽ dựng tóc gáy
Vừa rồi còn kiêu ngạo như vậy, chẳng phải cô muốn tìm anh để tính sổ sao?
Ngàn lần Lăng Mặc không nghĩ tới chuyện "giật khăn tắm", hơn nữa con mèo hoang vì chuyện nhỏ này mà trở nên lúng túng.Như thế sẽ giúp anh có lí do thoái thác việc đã lừa con mèo hoang nhỏ.
Lăng Mặc vươn tay bóp má cô, chậm rãi cúi xuống, bên tại con mèo hoang nhỏ nhẹ thì thào nói: "Vậy thì hôm sau, tôi sẽ làm phiền cô, làm bà chủ của Lăng gia, và giúp tôi đã thu hút hỏa lực. "
Hạ An Nhiên cố nén ra một nụ cười, "... Được"
Nhìn đi nhìn đi! Tên điên này ngay từ đầu đã tính toán với cô rồi.
Anh ấy muốn sống thọ và chết tại nhà, liền nhất định phải lôi kéo cô làm tấm đệm lưng
Khóc! Cô thật sự rất đáng thương, vẫn là bị người khác lừa.
Sau khi lòng Hạ An Nhiên tắc nghẽn, cô chỉ có thể tiếp nhận hiện thực này, bất đắc dĩ vươn tay sờ soạng, cầm lấy khăn tắm vừa kéo, yếu ớt nói: “ Tôi nhắm mắtlại, anh lấy khăn tắm quấn lại đi