Khi Mạn Nhu tham gia dạ tiệc, chị Hy và Trần Viễn ăn bữa tối tại nhà hàng Huyền Nhai, hơn nữa còn là vị trí gần cửa sổ siêu đẹp.
Trần Viễn đã đồng ý với chị Hy không cho cha mẹ của anh ta đến, thì thật sự không tiếp tục làm khó cô nữa... Chỉ là chị Hy vừa nghĩ đến Trần Viễn mới nói, sau khi ăn cơm sẽ sẽ mang cô về nhà gặp họ thì lại vô cùng gấp gáp.
Cô không cảm thấy hôm nay mình đã làm tốt chuẩn bị gặp cha mẹ anh.
Chị Hy không muốn để Trần Viễn phát hiện khó xử của mình, vì vậy vẫn luôn vừa ăn vừa lên mạng, khi thấy ảnh chụp so sánh này, cảm thấy thật sự quá đã, mà cô cũng không bỏ qua tin tức Hoa Tịnh bị đánh kia.
"Đây là Boss làm sao?" Cô hỏi Trần Viễn.
Trần Viễn gật đầu: "Bây giờ phương pháp nắm bắt tình báo của em cũng thật nhanh."
"Đều là do anh dạy tốt, sau này em cũng phải học tập nhiều ở anh!" Chị Hy không hề keo kiệt nịnh nọt Trần Viễn, đẩy điểm tâm ngọt tráng miệng về phía anh ta: "Xem ra chuyện tối nay đều nằm trong lòng bàn tay các anh."
Kỹ năng nắm bắt tình hình này của Chị Hy đều do Trần Viễn dạy.
"Hoa Tịnh chủ động liên lạc với đám phóng viên, lộ ra ảnh chụp cô ta bị đánh, làm như vậy cũng thật quá ngu xuẩn, chẳng lẽ có người đồng tình với cô ta sao?"
"Bây giờ cô ta đâm lao phải theo lao, không thể thoát khỏi tra tấn của Tăng Giai Ninh, cũng không dám trở mặt với Đại Thiên, khó trách Long Đằng lại hoàn toàn từ bỏ quân cờ có giá trị này, cô ta chỉ có thể lan truyền chuyện này, lấy được đồng tình." Trần Viễn rất lý trí phân tích, chỉ là sau cùng bổ sung một câu: "Chuyện công việc để mai lại bàn, tối nay là thời gian riêng của chúng ta."
Chị Hy cười cười xấu hổ, cô không nghĩ đến kế vặt của cô lại nhanh chóng bị vạch trần như vậy.
"Em..."
"Nói tiếp." Trần Viễn nhìn cô.
"Không phải anh nói ăn cơm xong đến nhà anh sao?"
Trần Viễn bị lời này bức cho ho khan một tiếng: "Nếu như cha mẹ anh trở về sớm, mọi người có thể gặp một lần, không coi là chính thức gặp mặt, chỉ là nhận biết một chút... Em muốn đi nơi nào!"
Chị Hy nhíu mày: "Ăn cơm xong cũng đã muộn vậy rồi, anh gọi một cô gái đến nhà anh, có thể làm cái gì..."
"..." Trần Viễn thật sự không biết phải nói gì mới phải.
Chị Hy nhìn thấy dáng vẻ vô tội của anh ta cũng nhẹ nhàng thở ra, biết mình đã nghĩ quá nhiều rồi, buông lỏng mới có khẩu vị bắt đầu ăn, đồng thời thuận tiện đưa đồ ăn mình không thích vào bát của Trần Viễn.
Sau khi ăn xong bữa tối thoải mái vui vẻ, Trần Viễn dẫn chị Hy trở về nhà mình, cha mẹ anh ta vẫn chưa quay về, chỉ có ánh sáng đèn đường và ánh trăng bên ngoài xuyên thấu vào trong phòng, chị Hy vừa muốn bật đèn đã bị Trần Viễn ép ngã xuống ghế sofa, tiếp theo chính là một nụ hôn.
Chị Hy giãy dụa, cảm thấy người đàn ông này thật sự không đáng tin, nhưng trong lòng cô lại vô cùng mong đợi nụ hôn này...
Cô thả lỏng nắm cổ áo sơ mi của anh, nụ hôn của hai người dần dần sâu hơn.
Trần Viễn thở hổn hển buông cô ra, ngoại trừ nụ hôn này thì cũng không xảy ra chuyện gì, anh ta bước nhanh vào trong phòng tắm, đàn ông nói lời phải giữ lời, anh ta tự xử...
Chị Hy đứng dậy khỏi ghế sofa, không nhịn được cười.
...
Sở dĩ Hoa Tịnh đăng ảnh chụp mình bị đánh bị thương lên mạng đều là vì cô ta đã đi đến bước đường cùng rồi. Lúc đầu cô ta muốn bán tất cả bí mật cho Long Đằng, sống cuộc sống thoải mái với bạn trai, lại không nghĩ đến bắt gặp anh ta ở trên giường với ba nữ người mẫu...
Sau đó cô ta đau đớn thống khổ, trốn đến căn hộ của Tăng Giai Ninh.
Lúc này Tăng Giai Ninh vẫn đang chữa trị trong bệnh viện, trong căn hộ đen như mực chỉ có một mình cô ta.
Qua đêm nay, cô ta phải làm gì, cô ta còn có thể đi chỗ nào? Trong tình cảnh này, Hoa Tịnh ra một quyết định vô cùng to gan nguy hiểm!
Cô ta tùy tiện tìm một chiếc túi, thu hết châu báu trên bàn của Tăng Giai Ninh.
Cô ta làm quản lý cho Tăng Giai Ninh nhiều năm như vậy, cầm lại chút thù lao ấy là cô ta nên được.
Đặc biệt nghĩ đến cô ta đã từng ra tay đánh đập mình tàn nhẫn, oán hận trong lòng Hoa Tịnh càng nặng hơn, cô ta cầm tất cả đồ trang sức có thể bán lấy tiền trong căn hộ đi.
Cô ta có thể bán những thứ này lấy tiền, bắt đầu lại từ đầu.
Nhưng mà cô ta vừa rời khỏi căn hộ của Tăng Giai Ninh, liền nhận được một cuộc điện thoại không thể tưởng tượng được.
"Chào cô Hoa, tôi là phóng viên tại studio Vĩnh Tín, tên tôi là Đan Phong, sutdio của chúng tôi rất có hứng thú với những thứ cô để lộ ra trên mạng, nếu như cô đồng ý, chúng ta có thể gặp một lần không?"
"Về phần giá tiền tuyệt đối sẽ khiến cô hài lòng."
"Nếu như cô cung cấp thứ có liên quan đến Mạn Nhu, như vậy tôi sẽ chuẩn bị thêm cho cô vé xuất ngoại, cam đoan tất cả mọi người không tìm thấy cô."
Mạn Nhu!
Lửa giận của Hoa Tịnh bị nhóm lên trong thời khắc này, sở dĩ cô ta rơi vào tình trạng ngày hôm nay, không phải đều bởi vì Mạn Nhu sao?
Cô ta từ bỏ thừa dịp đêm tối rời đi, bình tĩnh nói: "Được, tôi đồng ý, chuyện cụ thể gặp mặt rồi nói tiếp."
Từ sau khi Mạn Nhu làm lớn chuyện ký kết với Đại Thiên, sutdio Vĩnh Tín vẫn luôn theo đường dây Mạn Nhu này, bọn họ không tin Mạn Nhu sạch sẽ, nhất định sau lưng cô ta có rất nhiều người, bọn họ cấp thiết cần scandal của Mạn Nhu để nổi tiếng!
Rạng sáng, Hoa Tịnh và Đan Phong gặp mặt tại gần sutdio Vĩnh Tín.
Vì biểu hiện thành ý giao dịch, Đan Phong đưa ra ảnh chụp có lợi nhất mà bọn họ nẳm giữ: "Đây là sau khi chúng ta theo dõi Mạn Nhu được hơn một tháng, chụp được trong một trang viên ở nước ngoài, mặc dù không biết thân phận cụ thể của người phụ nữ, nhưng hành động thân mật như vậy..."
"Bây giờ Phong Miên là quản lý của cô ta, hai người đi đến chỗ nào cũng thành đôi thành cặp, nhưng mỗi lần cô ta có hành trình ở nước ngoài, đều không ở trong khách sạn mà công ty sắp xếp, chuyện cũng đơn giản như vậy, cô ta cũng là một ngôi sao hèn hạ trong ngoài không đồng nhất."
Hoa Tịnh nhìn bức ảnh kia, vì vấn đề góc độ và ánh sáng, cho dù phóng to cỡ nào cũng không nhìn được mặt người phụ nữ này.
"Tôi phải làm gì để hợp tác với anh?" Hoa Tịnh không chờ đợi kịp muốn trả thù Mạn Nhu.
"Tôi muốn tư liệu đen của Mạn Nhu hoặc Phong Miên, đợi đến lúc chụp được ảnh cô ta với người đàn ông hay phụ nữ khác, công bố trước công chúng bộ mặt phõng đãng thật sự của cô ta, đến lúc đó, cô ta còn tiếp tục lăn lộn được trong giới diễn xuất sao?"
"Tư liệu đen?" Trong đầu Hoa Tịnh tính toán.
Nhất định nhân viên trong Đại Thiên có ảnh chụp, nhưng không ai dám truyền ra bên ngoài, bây giờ cô ta vẫn là nhân viên của Đại Thiên, nếu như sử dụng chút thủ đoạn cũng không phải không lấy được, chỉ là phí bồi thường vi phạm hợp đồng sau khi chuyện xảy ra, có thể cô ta không gánh nổi!
"Chỉ cần cô cho tôi chứng cứ, giá cả không phải là vấn đề!" Đan Phong thật vất vả tìm được cơ hội đột phá, đương nhiên phải cố gắng thực hiện.
Hoa Tịnh nhìn anh ta một chút: "Anh biết anh đang làm gì không? Đại Thiên không dễ đối phó như anh tưởng tượng đâu."
"Chỉ cần cô làm cẩn thận một chút, ai biết được cô đang giở trò chứ?"