Nghe đến đây, Hứa Vạn Bằng không chịu thêm đả kích được nữa, liền lăn ra ngất xỉu.
Trương Lệ Lệ và Hứa Đông Quân cũng không dám ở lại, liền lấy lý do đưa Hứa Vạn Bằng tới bệnh viện mà chuồn đi mất.
Trong phòng họp, một trận sóng gió lớn cũng qua đi.
Ngay sau đó Cố Tư Thành đột ngột kéo ghế bên cạnh ra, nhìn Hàn Chi đề nghị:
“Cô Hàn Chi ngồi xuống đây, tôi muốn nói chuyện với cô một lát.”
Cô nghi hoặc nhìn hắn.
Hắn nghiêng đầu, chân mày hơi nhướng lên, kiên nhẫn đợi cô.
Bầu không khí đột nhiên căng thẳng, ai cũng cho rằng Cố Tư Thành ra tay tàn nhẫn, ly hôn rồi mà vẫn dí nhà vợ cũ đến cùng.
Trước vẻ mặt trông đợi, cùng thái độ điềm nhiên như không của hắn, cô đành thuận theo.
Ngay khi cô vừa đặt mông ngồi xuống, thì Cố Tư Thành lại bất ngờ nắm lấy thành ghế, kéo mạnh một cái đến gần mình.
Cô còn chưa hết giật mình, thì phát hiện ra tay Cố Tư Thành mờ ám luồn xuống dưới, nắm lấy một bên đùi của cô.
Trong khoảnh khắc tim cô như nhảy ra khỏi lồng ngực.
ra tai Cố Tư
Rất nhanh mấy ngón tay nhỏ nhắn của cô tìm cách gỡ ra, nhưng tay Cố Tư Thành cứng như đá vậy, cô càng gỡ hắn càng bóp chặt lấy đùi cô. Nếu cứ như vậy, lát nữa cô đứng lên, dấu vết hắn để lại trên đùi, cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa hết oan khuất.
Ngay sau đó, hắn đột ngột lên tiếng:
“Các vị, hiện tại công việc của tôi ở Cố thị rất bận, cho nên quyền điều hành ở
Hứa thị tôi sẽ giao lại cho cô Hàn Chi tiếp quản, nếu ai không hài lòng, cứ trực tiếp đến Cố thị gặp tôi.”
Đám đông kinh ngạc nhìn nhau, thế này mà cũng gọi là đòi nợ sao?
Hắn lại nhìn sang cô, ôn nhu nói:
“Cô Hàn Chi, với số nợ của mình cô đồng ý ở lại Hứa thị làm việc cho tôi chứ?”
“Anh đang giở trò gì vậy hả?” Ánh mắt cô vẫn chăm chú nhìn về phía trước, nhưng lại thấp giọng nói, giống như đang lẩm bẩm trong miệng.
“Đòi lại Hứa thị cho em, không phải em nên cảm ơn anh sao?” Hắn nở một nụ cười ngạo nghễ.
“Cách này của anh cũng quá đáng lắm!” Cô vẫn giữ nguyên dáng vẻ.
“Vậy em còn nghĩ ra cách nào khác không?”
Quả thực là cô không còn cách nào khác.
“Nếu muốn cảm ơn, vậy thì hôn anh một cái đi!” Hắn vô sỉ đề nghị.
Cô giật mình thảng thốt, lúc này mới quay sang nhìn hắn, hung dữ mắng:
“Anh bị thần kinh sao, xung quanh còn đang có nhiều người như vậy!”
“Em thông minh lắm mà?”
“Cố Tư Thành, đừng ép người!”
“Không biết đâu nghĩ cách đi! Bằng không em đừng hòng đứng lên!”
Cô nhìn hắn bằng một ánh nhìn sắc bén, còn giận dữ hướng ngón tay thối về phía hắn.
Sau đó, cô quay sang nhìn đám người đang ồn ào bàn tán, mà lớn giọng nói:
“Các vị....người đặt nền móng cho Hứa thị không chỉ có mình cha tôi, mà trong đó còn có người mẹ đã mất của tôi, bà chính là chính thất phu nhân duy nhất ở Hứa gia. Đối với bà, Hứa thị là tâm huyết mà bà đã dày công xây dựng, tuy nhiên cho đến bây giờ nó đang chết dần chết mòn bởi bàn tay của những kẻ vô nhân tính, vì lợi ích riêng mà không tiếc dùng thủ đoạn hèn hạ, bỉ ổi, để đẩy Hứa thị vào con đường tận diệt. Vì vậy, tôi muốn thay mặt người mẹ đã mất của mình để tiếp quản Hứa thị, tôi cam kết sẽ khôi phục lại một Hứa thị vững mạnh, trong sạch, và phát triển một cách tốt nhất. Nếu như mọi người tin tưởng có thể ở lại làm việc cùng tôi, ngược lại ai không đồng ý có thể rời đi, cổ phần ở công ty sẽ được Cố tổng mua lại hết!”
“Hả?” Cố Tư Thành đang hết sức hài lòng với lời lẽ sắc bén của cô, lại đột nhiên nghe cô nói như vậy liền giật mình kêu lên một tiếng.
“Không được sao?” Cô thấp giọng, cảnh cáo.
Hắn cười, ánh mắt quét qua đám người một lượt.
“Đương nhiên là được! Cố Tư Thành tôi sẽ mua hết! Nhưng mà tôi nói trước, Hứa thị đã trực thuộc tập đoàn Cố thị, cổ phiếu bán rồi sau này muốn mua e rằng sẽ rất khó đấy!”
Có câu nói này, ý định rời đi của bọn họ lập tức bị dập tắt. Ai nấy đều đồng loạt giơ tay, ủng hộ việc cô sẽ trở thành giám đốc mới của bọn họ. Bởi trên cô còn có Cố Tư Thành, có hắn bảo lãnh, bọn họ còn sợ gì nữa.
“Cố tổng tôi còn chuyện này chưa nói với anh.”
“Chuyện gì?”
Cô bất ngờ nghiêng người, ghé sát đến gần hắn, rồi đột ngột hôn một cái lên quai hàm nam tính của hắn.
Khoảnh khắc đôi môi mềm mại như cánh anh đào chạm phải, người Cố Tư Thành lập tức căng cứng lại, năm đầu ngón tay đang đặt trên đùi cô cũng chợt co giật nhẹ. Hắn nuốt xuống một ngụm khí, làm yết hầu theo đó chuyển động lên xuống.
Xong xuôi, cô trở về vị trí ngồi, điềm nhiên lên tiếng:
“Cố tổng, ngài thấy chuyện này thế nào?”
Hắn thở một hơi nhè nhè, nghiêm túc trả lời: “Không tồi! Mặc dù còn điểm thiếu sót nhưng tạm chấp nhận được, có gì tối nay chúng ta sẽ trao đổi thêm.
Vẻ mặt cô lập tức biến đổi.
“Cố tổng không vội, công việc ngài bận như vậy, tôi không dám làm phiền đến ngài.” Cô vội xua tay, khách sáo đáp.
“Không sao! Cô còn chưa có nhiều kinh nghiệm, chỉ cần chịu khó trao đổi thêm với tôi, tôi cam đoan kỹ năng của cô sẽ còn phát triển hơn nữa. Hắn mờ ám trêu chọc cô.
“Cố tổng sức người có hạn...
“Cô Hứa đang còn trẻ khỏe, đừng để lãng phí tài nguyên.”
Đám người bên dưới bỗng náo nhiệt hơn hẳn, còn ra sức mở đường cho hắn:
“Giám đốc Hàn Chi, tôi thấy chủ tịch Cố nói đúng đấy! Cô vừa tiếp quản Hứa thị nên dành thời gian theo ngài ấy học hỏi kinh nghiệm, chuyện ở công ty có gì không rõ cứ hỏi chúng tôi!”
Cái rắm! Đây chính là ném gà cho cáo đấy!
Ngay sau đó hắn thu bàn tay đang đặt trên đùi cô về, thản nhiên đứng dậy chỉnh lại áo vest.
“Được rồi! Chuyện hôm nay đến đây thôi, mọi người về chuẩn bị bản báo cáo, sáng ngày mai nộp lại phòng của giám đốc Hàn Chi.”
Đúng là hung thần sát phạt, vui thì vui, cũng không quên làm người khác phải nơm nớp lo sợ.
“Còn bây giờ, tôi cần phải thảo luận vài vấn đề riêng với vợ của mình.
Nghe thấy từ “vợ” cơ thể cô đơ lại trong giây lát, tiếp theo lại có chút xấu hổ, liền khẽ nhắc nhở hắn: “Chúng ta ly hôn rồi, trước mặt mọi người đừng gọi như thế!”
Ngược lại, hắn lớn giọng hỏi: “Ai nói với em chúng ta đã ly hôn?”
“Đều cùng ký vào đơn đó thôi!”
Cứ cho là cô và hắn đã tái hợp đi, thì chuyện ly hôn trước đó không thể nào mà phủ nhận được.
Hắn ra vẻ kinh ngạc:
“À quên mất chưa nói với em, đơn ly hôn đó tôi còn chưa gửi lên toà!”
Trong phòng lập tức như đóng băng lại.
Người đứng xa nhất dường như cũng có thể nghe rất rõ lời này.