Cố Tổng! Vợ Ngài Không Thèm Muốn Ngài Nữa

Chương 15: Trước Hay Sau Hoặc Là Sớm Hay Muộn



Sáng hôm sau thời tiết khá mát mẻ, dễ chịu, khiến tinh thần Hàn Chi vô cùng thoải mái.

Cô thay quần áo xuống tầng, thì bắt gặp Tiêu Ngạn đã ngồi ở bàn làm việc từ lúc nào, Hoa Mẫn cũng vừa hay chuẩn bị xong đồ ăn sáng cho cô.

Thấy cô, Tiêu Ngạn không giấu được sự vui mừng mà chạy tới nắm lấy tay cô, kéo đến trước bàn làm việc của mình.

Thì ra là Tiêu Ngạn đã bán được mảnh đất ở gần Hứa thị với giá rất cao, trong khi đó cũng đã thương lượng được để mua lại khu đất ở Trung Sơn- Nam Lộ.

Tiêu Ngạn nói, mặc dù trước đó anh ta đã tung không ít tin đồn quỷ dị về mảnh đất này, để hòng làm giảm giá đất xuống.

Tuy nhiên do diện tích mảnh đất quá lớn, mặc dù có giảm, nhưng số tiền mua vào gần như là gấp đôi so với số tiền bán được từ mảnh đất gần Hứa thị.

Cho nên Hàn Chi chỉ còn cách là đem nốt căn biệt thự mà cô đang ở đi cầm cố.

Đương nhiên chuyện này ngoài cô ra thì không một ai có thể biết. Nhất là Cố Tư Thành, nếu hắn mà biết cô tiêu tán tài sản theo cách này, thì nhất định sẽ đào ba tấc đất rồi ném cô xuống đó.

Mặc dù nói đây là quà bồi thường sau ly hôn, nhưng mà hắn cho cô được đương nhiên cũng có cách lấy lại được. Nhất là khi cô đang còn nợ hắn một khoản tiền lớn nữa.

Rất nhanh sau khi cô lấy được tiền từ ngân hàng, Tiêu Ngạn cũng lập tức đi gặp đối phương, thành công mua lại mảnh đất ở Trung Sơn - Nam Lộ với giá 1000 tỷ.

Vài ngày sau đó, cũng là tròn một tuần sau khi mua tờ vé số thì cuối cùng cũng có kết quả, chỉ là cô không hiểu tại sao lại chậm mất ba ngày so với thời gian mà cô đã trải qua.

Tờ vé số hiển nhiên đã trúng giải độc đắc lên đến 350 tỷ, sau khi biết kết quả Hàn Chi ngay lập tức lái xe thẳng đến chung cư Vân An, để thông báo tin vui cho Đại Bảo.

Nhưng mà thật khác xa với sự tưởng tượng của cô, căn nhà nằm ở một góc của tầng 1 chợt yên ắng lạ thường, bên ngoài bậc tam cấp còn có nhiều đồ đạc, giấy tờ nằm ngổn ngang.

Trong lòng cô chợt dâng lên dự cảm không lành.

Cô chầm chậm bước vào, đập vào mắt cô là cảnh tượng không thể nào bàng hoàng hơn.

Giữa căn nhà nhỏ xinh đẹp là bàn thờ của Đại Bảo, xung quanh còn có hoa cúc trắng mới chớm nở, cùng mâm cơm còn đang bốc khói.

Vợ của Đại Bảo ngồi lặng lẽ dưới sàn, bên cạnh là cô con gái đang nằm ngủ.



Thần trí cô chết lặng, hai chân chao đảo tới mức cô phải dựa vào thành ghế mới đứng vững được.

Thấy động, vợ của Đại Bảo là Hiểu Châu quay đầu lại, nhìn cô bằng đôi mắt đỏ ửng.

“Chuyện này… là thế nào vậy? Tại sao anh ấy lại thành ra thế này?” Cô run rẩy bước tới, dường như vẫn không thể nào tin vào mắt mình.

Qua một lúc lâu Hiểu Châu mới nén nỗi đau đớn trong lòng, ngậm ngùi lên tiếng: “Ba ngày trước trên đường đi làm về, cha của Linh Nhi gặp phải tai nạn, lúc đưa đến viện thì đã không qua khỏi.”

Là tai nạn sao? Không thể nào! Cô còn trông thấy Đại Bảo lên nhận giải cơ mà, tại sao anh ta có thể chết được?

Phải rồi mấy ngày trước Cố Tư Thành đã đến tìm Đại Bảo, còn có Logan đánh anh ta đến suýt mất mạng. Có khi nào là bọn họ cho người sát hại Đại Bảo rồi nguỵ tạo thành tai nạn không?

Cô vội gạt đi giọt nước mắt trên gò má, rồi nắm lấy hai tay đang run rẩy của Hiểu Châu mà hỏi:

“Em biết chuyện này sẽ gợi thêm đau buồn cho chị, nhưng chị hãy cho em biết Đại Bảo, anh ấy chết ở đâu? Như thế nào? Tài xế gây ra tai nạn đã bị bắt chứ?”

Hiểu Châu thất thần nhìn cô, ánh mắt tràn ngập bi thương.

“Là ở đại lộ Cửu Long, cảnh sát nói là do cha của Linh Nhi không để ý đèn tín hiệu nên vội vã băng qua đường, tài xế sau khi gây tai nạn cũng kịp thời đưa đến bệnh viện, cho nên không bị truy cứu hình sự.”

Đại lộ Cửu Long?

Ban nãy chị ấy nói Đại Bảo chết vào ba ngày trước, nếu là ba ngày trước chẳng phải là ngày 28 tháng 7…

Mà 28 tháng 7 chính là ngày công bố kết quả và cũng là ngày mà Đại Bảo đi lĩnh thưởng sao?

Cô thất kinh ngồi bệt xuống sàn.

Hôm đó cô cùng Hoa Mẫn đến trung tâm thương mại, trong lúc nghỉ ăn trưa cô đã thấy tin tức về Đại Bảo trên tivi.

Sau đó khi trở về…



Cô nhớ rồi! Hôm đó cô cũng bắt gặp một vụ tai nạn, khiến đoạn đường ở đại lộ Cửu Long bị tắc nghẽn.

Lẽ nào người trong vụ tai nạn lúc đó lại chính là Đại Bảo?

Vì sao kết quả trúng giải lại lệch đi ba ngày?

Đột nhiên Hàn Chi cảm thấy toàn thân ớn lạnh, gương mặt xinh đẹp trong khoảnh khắc tái đi.

Nghĩa là dù trước hay sau, tờ vé số đó cũng sẽ trúng, dù sớm hay muộn thì Đại Bảo cũng sẽ chết.

Mọi chuyện sẽ xảy ra theo đúng quy luật, chỉ là theo cách này hay cách khác mà thôi.

Sau đó Hàn Chi hỏi về chiếc ví của Đại Bảo, nhưng mà Hiểu Châu nói chiếc ví cùng mấy món đồ mà Đại Bảo yêu thích, đều đã để lại ở khu tưởng niệm trong nhà tang lễ.

Cô tức tốc lái xe đến đó.

Theo ô số mà Hiểu Châu đã cho, cô nhanh chóng tìm thấy chỗ để tro cốt cùng kỷ vật của Đại Bảo.

Sau khi thành tâm hành lễ thì cô bắt đầu tìm tờ vé số.

Nhưng mà tìm thế nào cũng không thấy, rõ ràng hôm đó chính mắt cô trông thấy Đại Bảo nhét tờ vé số vào ngăn phụ của chiếc ví này.

Hơn nữa Hiểu Châu còn xác nhận lúc kiểm tra, cô ấy đã lấy đi những giấy tờ quan trọng, chỉ để lại tờ vé số và những ghi chú.

Cho nên sau khi Đại Bảo mất có người đã đến lấy đi tờ vé số này, vậy thì người đó là ai? Làm sao có thể biết Đại Bảo đã mua vé số, hơn nữa còn biết tờ vé số sẽ trúng giải mà lấy đi?

Tâm trạng Hàn Chi bắt đầu nôn nóng khó tả, cảm giác bất an càng lúc càng xâm chiếm lấy tâm trí cô, giống như có đôi mắt vô hình nào đó, đang lẳng lặng dõi theo cô vậy.

“Cô muốn tìm thứ này sao?”

Bất chợt một giọng nói lạnh lẽo vang lên, khiến tim cô như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

Cô bất giác quay đầu.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv