Cố Văn lắc đầu: “Cứ để tự nhiên là được”
Giờ đây, Cố Nam không còn đơn độc, anh ta có sự giúp đỡ của nhà họ Mộc và Mạc Văn ở phía sau, rất khó để đánh bại anh ta chỉ trong một lần được.
Mộc Mai nhấp một ngụm sữa, trầm ngâm nói: “Nếu bây giờ không giải quyết, vê sau có thể sẽ gặp rắc rối”
“Em không tin anh sao?” Cố Văn biết răng thời gian qua của Mộc Diệp đã để lại bóng ma trong lòng Mộc Mai, cho nên bây giờ anh nhất định sẽ không dính dáng gì đến Mộc Diệp cả.
Mộc Mai im lặng, không phải là cô không tin vào Cố Văn mà là cô không tin Cố Nam và Mộc Diệp.
Trong lòng Mộc Diệp chỉ có quyền thế, bây giờ chuyện của Cố Văn đã gây chấn động Hà Thành, năng lực của anh đương nhiên mạnh hơn Cố Nam rất nhiều, cho dù bây. giờ cô ta đã kết hôn với Cố Nam, cô ta vẫn đang suy nghĩ về việc làm thế nào để ở bên cạnh Cố Văn, có thể thấy được dã tâm của Mộc Diệp như nào.
“Bây giờ Mộc Diệp đang nhìn chằm chằm vào anh, em lo lắng sẽ có hại cho anh” Mộc Mai vẫn chưa quên việc Mộc Diệp để có được Cố Nam nên đã cho thuốc mê vào rượu của anh ta. Nếu cô ta lại dùng cách này để đối phó Cố Văn thì sao đây?
Cố Văn biết Mộc Mai đang lo lắng điều gì, nhưng anh không phải là người tùy tiện, đương nhiên là anh sẽ không đụng tới bất cứ cái gì mà Mộc Diệp đưa.
“Cô ta sẽ không dám đâu." Cố Văn bật cười.
Sở dĩ Mộc Diệp dám cho Cố Nam uống thuốc là vì cô ta muốn cưới Cố Nam sớm, cho dù có bị phát hiện cũng không ảnh hưởng gì.
Tuy nhiên, nếu Mộc Diệp đánh thuốc mê Cố Văn mà lại bị phát hiện, thì sẽ vi phạm quy tắc của phụ nữ, và danh tiếng của cô ta ở Hà Thành sẽ bị hủy hoại.
Mộc Mai lắc đầu: “Anh cũng không hiểu Mộc Diệp đâu” “Đừng lo lắng, anh sẽ không cho cô †a cơ hội” Lần trước bị bắt cóc đã khiến cho Mộc Mai bị kích thích rồi, nên anh không muốn có bất cứ chuyện gì xảy ra với Mộc Mai nữa. Vài ngày nay không có điều gì bất thường, Mộc Mai cũng yên tâm lại.
Thời gian này Cố Nam và Mộc Diệp đều im lặng sau cuộc họp báo.
Hôm nay, Mộc Mai đưa các con đi ngủ xong, định sẽ trở về phòng nghỉ ngơi, nhưng không ngờ điện thoại di động trên bàn vang lên.
Mộc Mai nhìn thấy là một số lạ gọi tới.
Mộc Mai cẩn thận kế có một giọng nói gấp gáp: Ọ hai tôi là Bạch Lâm Anh. Ông Mộc đang có dấu hiệu tỉnh dậy, cô mau tới đi”
“Ai đang ở bệnh viện đấy?” Mộc Mai hỏi.
“Là Mộc Sĩ, tôi đã bảo Ngôn Bảo đến đón cô rồi” Bây giờ tính mạng của Mộc Mai là quan trọng nhất, cho dù cô đi đâu, Bạch Lâm Anh cùng Ngôn Bảo đều phải đích thân đến đón.
“Được rồi” Mộc Mai nhanh chóng thay quân áo rồi đi xuống lầu, nói là cô đã đợi ở cửa.
Khi Mộc Mai và Ngôn Bảo vội vàng đến bệnh viện, Mộc Sĩ và bác sĩ đã đi ra khỏi phòng.
Nhìn thấy Mộc Mai đang vội vàng chạy tới, Mộc Sĩ nghi ngờ hỏi: “Tại sao cháu lại ở đây hả?”
Mộc Mai nhớ tới là Cố Văn sai người để ý tình trạng của ông nội, người khác cũng không biết được..