“Cậu... Được lắm, không nghĩ tới tôi mà lại thua ở trong †ay cậu, nếu đã như vậy rồi, tôi cũng không còn gì để nói nữa. Hàng tôi có thể cho cậu, nhưng mà tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu dễ dàng như thế này đâu” Sở Đình Trung dùng giọng điệu uy hiếp nói,. chuyện ngày hôm nay, quả thật là do ông ta đã để xảy ra khinh suất, như vậy xem ra, Cố Nam chắc chắn cũng không phải là đối thủ của người đàn ông Gố ị Văn này.
“Chú Trung, chú nói như vậy thật sự là khiến cho tôi cảm thấy rất tò mò, không biết chú định sẽ dùng cách gì để có thể đối phó được với tôi đây. Tôi tin tưởng, hai bên Đông Âu và Tây Âu này cũng không phải là toàn bộ thế lực của chú nhỉ. Năm đó chú rời nhà ra đi, sau đó bước lên một con đường không có chiều quay lại, mà hôm nay lại vẫn muốn chèn ép người trong chính đất nước của chính mình hay sao?”
Cố Văn biết rõ người đàn ông này sẽ không dễ dàng động vào mình, không chỉ là bởi vì Tây Âu, mà còn là bởi vì ông †a đã đi khỏi quê hương nhiều năm rồi, cho nên ông ta sẽ không dễ dàng động vào đồng bào của chính mình. “Cậu..” Sở Đình Trung quang minh lỗi lạc nửa đời người, nhưng thật sự lại không nghĩ tới được, bản thân mình sẽ rơi vào tình huống lật thuyền trong cống ngầm như thế này. Vốn dĩ là đã nắm chắc được phần thắng rồi, nhưng lại không thể tượng tượng ra tới, Cố Văn vậy mà lại có thân phận như thế.
“Chuyện ngày hôm nay coi như đã tính toán xong, cứ coi như tôi mua cho chính mình một bài học đi vậy, nhưng mà tôi khuyên cậu, Cố Văn, đừng tưởng răng bản thân mình tài giỏi, có thể một †ay che trời, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày cậu sẽ phải hối hận”
Sau khi Sở Đình Trung nói xong những lời này thì lập tức đi ra ngoài, Cố Văn cũng ngồi xe lăn đi theo ra, lúc vừa mới tới được cửa lớn, Sở Trọng Văn và Lăng Khải đã cùng nhau chạy đến, đứng ở phía sau lưng Cố Văn.
Sở Đình Trung đã chuẩn bị xong chỗ vật liệu đá thô kia từ sớm: “Hàng đều đã ở nơi này rồi, cậu có thể kiểm tra tùy VI “Lăng Khải” Cố Văn hét to lên một tiếng, Lăng Khải nghe xong thì lập tức đi tới trước mặt của Cố Văn: “Có chuyện gì sao?”
“Mấy tên tay đàn em kia của ông ta đã ra tay với cậu như thế nào, bây giờ cậu lập tức trả lại cho bọn họ đầy đủ như: vậy cho tôi, người của tôi không thể bị người có chung một quốc tịch bắt nạt ở nước ngoài được” Cố Văn vênh váo hung hăng, lên mặt nạt người, rố ràng là không định cứ thế mà bỏ qua như vậy.
“Cố Văn, cậu đừng có ăn hiếp người quá đáng!” Sở Đình Trung đã đưa chỗ nguyên vật liệu kia cho anh rồi, nhưng mà không ngờ tới được, anh vậy mà lại, vân còn muốn xử lý đám đàn em dưới trướng của ông ta.
“Tôi chỉ là đang làm chuyện mà tôi nên làm, chú Trung cũng không cần phải quá ngạc nhiên đến như thế. Dấu sao thì cũng là do chú đã động đến người của tôi trước, tôi cũng không thể cứ vậy mà để mặc cho cậu ấy phải
chịu oan ức như thế được, đúng chứ” Sau khi Cố Văn nói xong thì lại tiếp tục bảo Lăng Khải đi tìm rồi ra tay với đám người kia.
Một giây kế tiếp, Lăng Khải đã tìm ra được người nọ, sau đó giơ tay giáng thẳng một cái tát lên trên mặt gã ta, người đàn ông kia bị đánh thì lập tức ngã xuống đất, bị ăn đau nhưng mà gã †a cũng không hề dám thở mạnh lấy một hơi, ông chủ của gã ta đã đem toàn bộ số hàng đến để trả lại cho Cố Văn rồi, một tên đàn em như gã ta sao. có thể dám hành động một cách khinh suất đây? Những tên khác bị Lăng Khải đánh ngã rạp xuống mặt đất cũng không một ai dám có hành động trả đũa lại.
Sau khi Cố Văn nhìn thấy được cảnh „ tượng này thì vô cùng hài lòng: “Chú Trung, hy vọng sau này chúng ta vẫn còn có cơ hội để hợp tác với nhau, ngày hôm nay thì tôi không quấy rầy chú nữa, hy vọng ngày sau chú có thể nhìn cho rõ người trước rồi sau đó mới làm việc”
Hai năm đấm của Sở Đình Trung siết lại thật chặt, không nghĩ tới ông ta vậy mà lại có một ngày bị hai tên oắt con miệng còn hôi sữa bắt nạt, sau đó tức giận đến nỗi đẩm một đấm lên trên tường: “Cố Văn, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày tôi bắt cậu phải trả một cái giá thật đắt” “Ông chủ Trung, có cần chúng tôi đi tìm hiểu một chút xem bọn họ rốt cuộc là có lai lịch như thế nào hay là không?