Chờ anh ta rời khỏi, nhóm cán bộ cấp cao bàn tán sôi nổi: “Khoảng thời gian gần đây, quan hệ của nhà họ Cố và nhà họ Mộc, giống như có chút gì đó không thích hợp lắm thì phải ha”
“Mộc Sĩ kia đánh bạc thành nghiện, hiện tại thiếu nợ cờ bạc chồng chất, nhà họ Mộc còn biết bám vào đâu nữa, nếu vay tiền thì chắc chắn là sẽ tới tìm Cố Nam chứ sao!” “Ừ, nhưng Tổng giám đốc Nam lại yêu đương với Mộc Diệp, đến cùng cũng không thể tránh Mộc Sĩ nhỉ?”
“Gặp phải loại chuyện này, ai mà không muốn né chứ, khoản nợ cờ bạc kia khẳng định là một khoản tiền kếch xù, Cố Nam tự bỏ tiền ra để vứt xuống cái động không đáy này, chậc chậc. Nội dung bàn tán càng ngày càng không còn chút kiêng kị nào.
“Mọi người ổn định một chút, đừng nóng vội, Tổng giám đốc Nam chỉ đi xử lý một chút chuyện cá nhân, rất nhanh sẽ quay lại đây thôi”
Cố Nam vừa tới tâng dưới, đã nhìn thấy Ninh Thanh Trúc từ phòng làm việc đi ra, từ trước tới nay Cố Nam đều không có sắc mặt tốt đối với cô ta: “Cô tới phòng làm việc của tôi làm gì?”
“Anh họ, em chỉ là tới đây đưa cho mọi người chút tài liệu, không nghĩ tới anh không có ở trong phòng làm việc, nhưng mà thời điểm em tới, cô cả nhà họ Mộc đang ngồi ở bên trong”
Ninh Thanh Trúc giải thích, tuy rằng Cố Nam đối xử với bọn họ không tệ lắm, nhưng mà người đàn ông này không dễ nói chuyện giống như Cố Văn, nếu đắc tội với anh ta, có khả năng là cô ta sẽ không thể sống yên ổn trong mấy ngày tới. Đam Mỹ H Văn
“Trước đó tôi cũng từng nhắc nhở cô rồi mà, tôi không nhớ là tôi có người em họ nào, cũng không có chú dì nào. hết, mặc kệ cô là ai, đã bước vào đây, ở công ty nhất định phải gọi tôi là Tổng giám đốc Nam, nếu không đừng trách ôi không khách sáo với côi”
Cố Nam vô cùng chán ghét loại người tự cho là thông minh như cô gái, này, còn muốn dùng ân tình ngày xưa để dây dưa với anh ta, nếu lân này cảnh cáo vân không có tác dụng, hù “Em biết rồi” Nói xong Ninh Thanh Trúc mang theo nước mắt chuẩn bị rời đi, không nghĩ tới mình sẽ chịu uất ức
như vậy, vốn tưởng rằng sau khi được Mộc Mai đưa vào công ty, cô ta sẽ càng được tự do hơn, lại phát hiện ra còn không bằng lúc trước nữa.
Khoảnh khắc Ninh Thanh Trúc xoay người, cô ta đổ tất cả oán hận lên người Mộc Mai, nếu không phải do chị ta, thì cô ta đã đính hôn với anh họ rồi!
Mộc Diệp vừa ngẩng đầu đã thấy Cố Nam tới, vội vàng tiến lên vòng tay ôm lấy cổ của Cố Nam: “Sao anh lại bận như vậy chứ, nếu không phải em vừa văn đi ngang qua công ty, muốn đưa cho anh chút đồ ăn vặt, thì chẳng phải là vấn không gặp được anh sao, sao anh lại không tới gặp em một chút chứ?”
“Cho nên em tới đây làm gì? Hình như anh đã từng nhắc nhở em, không được tới quấy rầy anh trong lúc anh đang làm việc"
Trước kia khi Cố Văn còn đang tại vị, anh ta đã chịu sự uy hiếp của người đàn ông kia không ít lân, cho nên Cố Nam tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho người dám uy hiếp bản thân anh ta. “Được rồi, em đã tới tận đây tìm anh, đừng tức giận nữa được không?
Có thể ăn một bữa: ơm với em được chứ?” Mộc Diệp nói, nhẹ nhàng dựa vào người Cố Nam.
Cố Nam khựng lại một chút, sau đó đẩy cô ta ra: “Anh vẫn còn một cuộc họp đang dở ở bên trên, không thể để các cổ đông chờ một mình anh được, em cứ ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, chờ sau khi anh họp xong, chúng ta sẽ ra ngoài ăn cơm”
Mộc Diệp biết rõ anh ta không thích người khác lăng nhằng, nhưng đây là cơ hội khó được, cô ta phải năm chắc, nếu không thì tình cảm nhạt dần rồi Cố Nam bị hồ ly tinh câu dẫn thì sao.
"Được được, là em sai rồi, vậy anh phải nhanh nhanh hết bận nhé, nếu không thì người khác thấy em chờ anh lâu như vậy anh mới đến, sẽ cười chúng ta đó”