Mạch Lam nghe Mộc Mai nói vậy thì nhanh chóng xốc lại tinh thần, đổi sang vẻ mặt khéo léo, nở một nụ cười thật tươi và n hông có gì”
Mạch Lam cầm khăn tay lau chùi chút nước vừa nãy không cẩn thận dính lên quần áo.
Chẳng biết vì sảo, đột nhiên Mộc Mai lại có cảm giác cô †a có chút tự tỉ khi nói ra những lời ban nấy. Thế nhưng Mộc Mai cũng không tiếp tục hỏi, dù sao đây cũng là việc riêng tư của cô ta.
Sau khi trở lại bàn ăn, Mộc Mai cảm thấy hơi ăn không ngon. Mộc Mai không biết khi hai người bọn họ còn trẻ đã xảy ra những chuyện gì, những thứ đó thuộc về kí ức của riêng hai người bọn họ, Mộc Mai không có cách nào. chen chân vào được.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Mạch Lam chủ động ra về trước, không có ý định ở lại làm bóng đèn quấy rầy hai người bọn họ. Sau đó Cố Văn cũng đưa vợ mình rời khỏi quán cơm.
Khi về đến công ty, Mộc Mai vẫn không nhịn được mà hỏi anh: “Quan hệ giữa anh và Mạch Lam tốt lắm sao?” "Ghen à?" Trên mặt Cố Văn mang theo ý cười, trêu chọc cô.
“Anh đi luôn đi: Mộc Mai tức giận nói. Cô cũng không muốn theo đuổi đến cùng những chuyện đã xảy ra trước kia của người đàn ông này. Dù sao thì đoạn thời gian đó, Cố Văn cũng chưa thuộc về Mộc Mai cô.
"Cuộc đời của Mạch Lam không êm ả lắm, tương đối nhấp nhô. Hai người bọn anh biết nhau từ lúc còn bé. Một người phụ nữ sinh ra ở trong gia đình theo nghiệp quân nhân là một điều hết sức thiệt thòi, dù cho có mạnh mẽ đến mấy cũng không thể so được với đám đàn ông trong gia đình đó.
Thế nên cô ấy đã bị bà nội đưa ra ngoài, lấy cái danh nghĩa đẹp đế là đi dưỡng bệnh như thật ra là gửi cô ấy cho nhà người khác nuôi. Thế nhưng không ngờ anh trai của cô ấy lại bỏ mạng trên chiến trường, lúc đó nhà cô ấy mới cho người đón Mạch Lam trở lại. Sau khi cô ấy trở lại thủ đô vẫn thường xuyên liên hệ với anh, nhưng không ngờ sau đó lại xảy ra chuyện”
Ở thủ đô, nhà họ Mạch được xếp vào hạng giàu có bậc nhất bậc nhì ở đó, không có mấy người có thể đắc tội với nhà họ được. Người ở thủ đô và người ở Hà Thành vốn không thuộc cùng một đẳng cấp nên đương nhiên không thể có chuyện để một người ở một gia đình danh giá như vậy có quan hệ gì với một người ở Hà Thành. Kể từ đó liên lạc giữa Cố Văn và Mạch Lam cứ thế bị đứt đoạn. "Xảy ra chuyện gì thế? Anh đừng nói là sau đó Mạch Lam lại xảy ra chuyện nhé?" Mộc Mai tò mò hỏi. Có vẻ như Cố Văn biết rất rõ mọi thứ về gia đình họ, hay nói đúng hơn là biết rõ như lòng bàn tay.
"Trời còn có lúc nổi gió mà, có một lần trong lúc Mạch Lam thi hành nhiệm vụ, cô ấy không cẩn thận bị người xấu bắt được. Những người đó đã làm chuyện có lỗi với cô ấy. Sau đó ba của cô ấy còn cho rằng cô ấy đã làm
hoen ố thanh danh của nhà họ Mạch”
"Cái gì? Chuyện này làm sao có thể trách Mạch Lam được chứ" Mộc Mai cau mày hỏi, cô không ngờ người phụ nữ này lại trải qua nhiều chuyện như vậy.
"Đây cũng không phải chuyện đáng nói nhất. Sau đó, Mạch Lam phát hiện bản thân mang thai, lúc đó cô ấy mới có mười bảy tuổi”
"Đứa bé đó vẫn còn chứ?" Mộc Mai có cảm giác bản thân mình đang nghe được một câu chuyện vô cùng bi thương. Dù sao thì đối với cô, những chuyện như vậy chỉ thấy xuất hiện ở trên phim ảnh, mà cho dù có là trên phim ảnh đi chăng nữa cũng không đến mức bi thảm như thế. "Đúng là đứa trẻ kia vẫn còn, chẳng qua là nó không được. trải qua cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác mà phải trải qua quá trình huấn luyện ác độc từ khi mới được sinh ra...”
Sau khi nghe xong Mộc Mai đột nhiên rơi vào trầm tư. ` Mạch Lam vì nhà họ Mạch mà phải trả giá nhiều như vậy, cuối cùng vẫn bị vứt bỏ. Nghe những chuyện Mạch Lam đã trải qua làm cô không nhịn được nghĩ đến chính mình, đột nhiên cảm thấy có chút đồng bệnh tương liên.