Cố Văn biết tong lòng Mộc Mai là oán hận không tan; cho. dù thế nào anh cũng sẽ trợ giúp cô trả thù thành công. Mộc Mai khôi phục vẻ bình tĩnh ngày thường, cô gật đầu: "Em nhất định sẽ nghĩ cách, tranh thủ sớm tiến vào nhà họ Mộc”
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã đến ngày kết hôn. Mộc Diệp sớm đi tới nhà họ Bạch, nói chuyện phiếm với Bạch Hà.
Bạch Hà nhìn anh trai đang vui vẻ chào đón khách khứa thì cũng hết cách: “Em thật sự không nhìn ra người phụ nữ kia có chỗ nào Thuận theo ánh mắt của Bạch Hà, Mộc Diệp nhìn thấy một cô gái đang đứng cùng với Bạch Kính Thành chào đón khách khứa.
Nói thật, cô gái kia dáng người thướt tha mềm mại, cũng là người đẹp , hiếm có ở Hà Thành, có thể được Bạch Kính Thành coi trọng, cũng không phải kỳ quái, chỉ là gia cảnh cô ta nghèo khó, cho nên người nhà họ Bạch mới không thích.
"Đã vào cửa rồi thì em còn sợ không có cơ hội giày vò người ta hay sao?”
Bạch Hà lập tức hiểu ý, mỉm cười nhìn về phía cô ta: " là chị tốt với em. Nếu như cô ta đã tiến vào nhà họ Bạch thì sau này có đầy thời gian làm cho cô ta khó xử. Gà mà cũng đòi bay lên đầu cành làm phượng hoàng, nằm mơ đi"
Bạch Hà đã bắt đầu tưởng tượng ra khung cảnh hành hạ người phụ nữ kia, cười đến gian xảo.
Mộc Diệp mặc kệ cô ta, ngắm nhìn chung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Cố Nam. Hôm nay cô nhất định phải có được Cố Nam.
Lúc nói chuyện, một người đàn ông mặc âu phục đi giày da tiến vào cửa, ánh mắt Mộc Diệp liền sáng lên, là Cố Nam.
Mộc Diệp xích lại gân Bạch Hà, nhỏ giọng thì thầm: 'Lát nữa làm theo kế ¡ hoạch”
"Yên tâm, cứ giao cho em, tuyệt đối sẽ để chị đạt được ước nguyện." Bạch Hà vừa cười vừa nói.
Mộc Diệp đứng dậy, đi vê phía Cố Nam, khoác lấy cánh †ay anh, nói: "Anh Nam, sao anh đến muộn thế?”
Mặc dù chuyện của Mộc Diệp và Cố Nam toàn bộ người trong Hà Thành đều biết, nhưng động tác quá mức thân mật của cô ta làm cho Cố Nam thấy bực bội.
Bạch Kính Thành dẫn theo vợ mình đi tới trước mặt Cố Nam: "Cảm ơn cậu Cố đã tới, bận như vậy mà vẫn bớt chút thời gian đến hôn lễ của chúng tôi”
"Chúng ta đều là bạn học, lại là bạn bè, hôn lễ của cậu đương nhiên phải t lói xong, Cố Nam lấy ra một hộp quà xinh đẹp, đưa tới tay Bạch Kính Thành: 'Một chút tâm ý, hi vọng cậu đừng chê.”
"Cậu Cố khách khí quá rồi, mời vào trong ngồi.”
Cố Nam khẽ gật đầu.
'Sao em đến sớm thế?" Cố Nam nhìn Mộc Diệp, cô trông còn hưng phấn hơn cả người ta. "Bạch Hà là bạn tốt của em, em đến sớm nói chuyện với cô ấy cho đỡ buồn. Nghe nói vợ của anh trai cô ấy có gia cảnh bình thường, trước đi đi làm ở công ty nhà họ Bạch cho nên mới có cơ. hội bám vào Bạch Kính Thành”
Mộc Diệp nâng ly rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, không biết vô tình hay cố ý nhắc đến vợ của Bạch Kính Thành.
Cố Nam nghe ra sự khinh thường trong lời nói của cô thì không vui nhíu mày.
Mặc dù anh sẽ không lấy một người có thân phận thấp hơn mình, nhưng tuyệt đối sẽ không chê bai. Hành động và cách nói của Mộc Diệp hoàn toàn không có dáng vẻ của một cô chủ nhà giàu.