Cố Tiểu Tây

Chương 585



Cố Tiểu Tây quàng khăn quàng cổ thật kỹ mới ra cửa, cô nhìn thấy tất cả mọi người đã chuẩn bị xong mới nói: “Đi thôi, em đã chuẩn bị xong hết đồ ăn rồi đang hâm nóng ở trên bếp, buổi chưa anh ba hâm nóng lại là có thể ăn, không cần phải để ý đến bọn họ.”

Vừa nói, cô vừa đưa một chiếc giỏ tre nặng cho Yến Thiếu Ngu, người sau nhận lấy sau đó cụp mắt xuống nhìn thoáng qua, bên trong có một cái túi dệt to, mở ra nhìn thoáng qua, lông mày của anh nhướng lên, bên trong toàn là gạo trắng bóc.

Cố Tiểu Tây nói: “Hầu hết các chợ đều sử dụng phương pháp đổi đồ vật, có rất ít người sẽ trả tiền hoặc là phiếu.”

Yến Thiếu Ly cười đi lên quàng tay Cố Tiểu Tây: “Nhà này có chị thật là quá hạnh phúc, cái gì cũng không cần phải lo lắng, chỉ cần ăn đồ ăn chuẩn bị sẵn là được.” Nói xong, cô ấy còn không quên nhìn Yến Thiếu Ngu nói: “Đúng không anh cả?”

Yến Thiếu Ngu nhìn cô ấy, nhàn nhã mỉm cười rồi ừ một tiếng đáp lại.

Cố Đình Hoài ôm Yến Thiếu Đường đi tuốt ở đằng trước, quay đầu lại giục: “Đi nhanh lên, đoán chừng bây giờ đã chật kín người rồi.”

Đoàn người tăng tốc đi về phía ngã ba của đại đội Đại Lao Tử, chỗ này là một cái đèo nhưng mà địa hình thấp hơn, có rất nhiều cây mọc ở đó, rất thích hợp cho việc bày sạp.

Những năm trước, chờ lớn đều được tổ chức ở đây, những người dân ở các đại đội bên cạnh cũng sẽ đến.

Dọc đường đi gặp phải tốp năm tốp ba đều đi chợ lớn, có người còn nghiêng một cái giỏ tre bên trong đựng nông sản, khi gặp những người như vậy sẽ có người hét to bằng tiếng địa phương “Đi nhanh lên, trễ nữa sẽ không còn chỗ!”

Mấy người Cố Tiểu Tây đi tầm nửa giờ cuối cùng cũng đã đến nơi.

Nhìn cung quanh, tất cả đều là đầu người.

Yến Thiếu Ly lần đầu nhìn thấy cảnh này, cô ấy không khỏi nói to: “Thật nhiều người, sẽ không gặp kẻ bắt cóc chứ?”

Cô ấy đi ra từ đại đội Liễu Chi, trải nghiệm ở nơi đó khiến cô ấy luôn cảnh giác mọi thứ, ở đây tấp nập người như vậy trẻ em rất dễ đi lạc, đồng thời cũng rất dễ trở thành mục tiêu của những kẻ buôn người.

Cố Đình Hoài ôm chặt lấy Yến Thiếu Đường nói: “Yên tâm, mọi người cứ đi mua sắm đi giao Thiếu Đường cho anh là được.”

Yến Thiếu Ly lập tức cười híp mắt, nghiêm túc nói: “Anh cả Cố, anh thật là người tốt!”

Khóe miệng của Cố Đình Hoài khẽ nhếch lên, lắc đầu nói: “Được rồi, các em đi mua sắm đi, anh sẽ đi sau các em.”

Có lời này của anh ấy, Yến Thiếu Ly cũng không khách khí, cô ấy lôi kéo Cố Tiểu Tây chen vào trong đám đông, Yến Thiếu Ngu bình tĩnh đi phía sau các cô ấy, thỉnh thoảng lại đưa tay để tách đám đông đang đến.

Chợ lớn trên núi cũng chia thành đông, tây, nam, bắc mỗi khu vực bán một mặt hàng khác nhau như có vải, câu đối tết, chữ phúc, rau, trứng, gạo, dầu,... Các quầy hàng nằm cạnh nhau, lối đi ở giữa rất chật hẹp và đông đúc.

Đi dạo thực sự rất nhanh, dọc đường Cố Tiểu Tây trao đổi được câu đối tết và mấy mảnh vải, còn may mắn tình cờ gặp được một quầy bán thịt bò.

Thịt bò đỏ tươi vừa nhìn đã biết vừa mới thịt, hỏi thăm mới biết được con bò đó đã lớn tuổi và chết già, sau khi đại đội báo cáo thì một nhà được chia một ít thịt bồ, chẳng qua, bây giờ lương thực còn ăn không đủ no, nào có người nào sẵn lòng ăn thịt bò?

Tình cờ gặp chợ lớn nên mang ra bán, hy vọng có thể đổi được một ít lương thực về.

Hôm nay Cố Tiểu Tây mang không ít lương thực, hơn nữa đều là lương thực tinh, hoàn toàn đủ để đổi một ít thịt bò.

Cô cũng không khách khí, trực tiếng đặt sáu căn lương thực tinh và một cân thịt lên bàn, sau đó cất tất cả thịt bò vào trong túi.

Thực ra thịt bò cũng không quá đắt, bởi vì bò không nhiều mỡ nên giá chỉ sáu mao một cân, tất nhiên mức giá này đối với cô mà nói quả thực không đắt, nhưng đối với những người khác, họ lại không nỡ lấy lương thực ra đổi.

Mấy người đi tới đi lui mãi cho đến khi mặt trời lên cao mới thắng lợi trở về.

Nhưng mà họ vừa về đền đại đội đã nghe được một tin tức.

Điểm thanh niên trí thức bị tuyết đè sập.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv