Cố Tiểu Tây

Chương 332



Cố Tiểu Tây cầm bản vẽ đi theo sau thanh niên tri thức đi vào đầu thôn, đây là ngày làm việc đầu tiên của nhóm thanh niên tri thức. Đại đội cũng rất coi trọng, những cán bộ đại đội như Vương Phúc, Vương Bồi Sinh và Hoàng Phượng Anh đều đến đây.

Mọi người vừa mới tới đầu thôn, Bùi Dịch cũng đạp xe đạp đến đây, phía sau xe có trói chăn và hành lý.

Anh ta chào hỏi Cố Tiểu Tây và Tống Kim An rồi vội vàng đưa đồ đến điểm thanh niên tri thức, rất nhanh đã mượn được một cái máy ảnh trở về đầu thôn, lúc này bí thư chi bộ đã bắt đầu phân chia nhiệm vụ.

"Vào thời điểm bây giờ, ngày mùa đã qua, đại đội cũng nhàn rỗi. Như vậy đi, thống nhất rằng nhóm thanh niên tri thức sẽ đến hỗ trợ chỗ chăn nuôi, cho gà, chăm lợn, thả bò, chờ mùa vụ xuân tháng chạp, chúng tôi sẽ phân công nhiệm vụ tiếp."

Dạo này Vương Phúc lo âu đến trắng cả tóc, ông ta cũng không quan tâm đến việc sắp xếp cho thanh niên tri thức.

Thiếu lương thực đang lan tràn, công xã lo được cho một nhà, chứ không lo được hai nhà, vì vậy họ đều bỏ gánh mặc kệ mấy đại đội sản xuất lân cận. Đây là một vấn đề nghiêm trọng, cán bộ bọn họ cũng không biết nên mở miệng nói chuyện này với xã viên như thế nào.

Ngày mai là ngày nghỉ của đại đội, sau đó đến ngày đổi công điểm lấy lương thực, bây giờ ông ta giống như kiến bò trên chảo nóng vậy!

Thật ra ông ta muốn sắp xếp những thanh niên tri thức này đi sửa sông, đập nước lớn, nhưng cấp trên công xã nói, đó là một đám thanh niên yếu ớt đến từ thủ đô, trong nhà đều có năng lực, không sống được cuộc sống khổ cực!

Có một đám tổ tông sống được phân đến đội, ông ta có thể làm gì được?

Vương Phúc nói xong, ông ta chào hỏi Vương Bồi Sinh, Hoàng Phượng Anh, rồi rời đi.

Cố Tiểu Tây liếc nhìn bọn họ, cô thầm than, xem ra chuyện đội thiếu lương thực đã vô cùng cấp bách.

Đôi môi đỏ mọng của Cố Tiểu Tây mím chặt, cô thu hồi ánh mắt, tiếp tục vùi đầu vào bản vẽ. Hôm nay là ngày đầu tiên nhóm thanh niên tri thức tham gia lao động tập thể, coi như là một tin tức có thể lên bản tin, đương nhiên cô không thể bỏ qua.

Thôi Hòa Kiệt cũng khó hiểu nhìn đám người Vương Phúc, gã cũng không biết chuyện thiếu lương thực.

Thế nhưng gã đã tìm hiểu đại đội sản xuất Đại Lao Tử, cũng tìm ra được chỗ chăn nuôi ở đâu, lúc này gã nói với đám người Tống Kim An: "Được rồi, mọi người đi theo tôi, chúng ta đến chỗ chăn nuôi!"

Đoàn người đi đến chỗ chăn nuôi.

Tống Kim An nhìn những bức tranh tinh xảo trên tường, anh ta có hơi kinh ngạc.

Những bức tranh này rất có ý nghĩa, nét vẽ cũng mới mẻ độc đáo, anh ta chưa từng nhìn thấy ở thủ đô.

Yến Thiếu Ngu cũng nhìn thấy các tranh vẽ trên tường ở chỗ chăn nuôi, anh híp mắt lại, không biết tại sao, trong lòng bỗng có cảm giác vi diệu.

Anh được coi là một trong những cao thủ trong phương diện hội họa, những nét vẽ trên tường này đều rất điêu luyện, nếu không vẽ tranh nhiều năm thì không thể vẽ được. Đại đội sản xuất nho nhỏ ở nông thôn này mà có người tài giỏi như vậy sao?

Thôi Hòa Kiệt thấy đám thanh niên tri thức đều đi chậm lại, gã thấy bọn họ đều đang nhìn những bức tường thì cười nói: "Nói ra cũng trùng hợp, những bức tường này đều là một tay biên tập Cố vẽ, cũng nhờ vào khả năng này mà cô ấy thuận lợi được làm việc tại Nhật Báo Quần Chúng.”

Cố Tiểu Tây là người trong lòng của Hạ Lam Chương, đương nhiên gã cũng hỏi thăm đôi chút.

Yến Thiêu Ngu nghe vậy thì con ngươi thâm trầm, đôi môi mỏng mím chặt dưới cái mũi cao thẳng.

Cố Tiểu Tây? Lại là Cố Tiểu Tây.

Từ khi đến nơi này, dường như cái tên này theo sát anh rất gần.

Mắt Tống Kim An sáng lên, anh ta quay đầu nhìn Cố Tiểu Tây đi sau đám người.

Hôm qua Tống Kim An vẫn luôn suy nghĩ, Cố Tiểu Tây mà anh ta biết, có phải là người trong miệng những xã viên nói không. Bây giờ nhìn những bức tranh này, anh ta bỗng tỉnh ngộ, quá khứ không quan trọng, quan trọng là hiện tại.

Ít nhất Cố Tiểu Tây mà anh ta quen không giống như người mà mọi người vẫn luôn nói.

Thế nhưng dường như cô đối xử với Yến Thiếu Ngu có hơi khác bình thường, vì sao? Bởi vì đồng cảm?

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv