Thương Hành cầm đầu của Kình Ngư đi xa, suy nghĩ chút về mấy người bọn họ, "Thực lực của họ không tệ, nhưng bảo khí trong tay chỉ có nhị phẩm, tam phẩm hay tứ phẩm thì đúng là không làm nên chuyện được, không biết dùng số bảo khí của đại ca thì có làm được nên chuyện hay không?" Đằng phía sau mỗi người tự mình chia chiến lợi phẩm, dù sao trên người của Yêu thú cấp độ kim đan cái gì cũng đều là đồ tốt cả.
Thương Hành nhìn về phía xung quanh, lúc này thương trong tay mình khẽ động lên mạnh mẽ, chợt nhớ lại đoạn được đại ca cậu đánh dấu cẩn thận là phải học thuộc lòng, "Chết tiệt viên Kim đan trong người nó. Mình sơ xuất quá.." Thương Hành liền quay hướng gương mặt mình về phía sau, chân đạp mạnh xuống đất, mở lên cực hạn tốc độ của mình biến mất ngay trong không gian, "Các ngươi đừng đụng vào viên kim đan sẽ chết đó.." Vừa nói vọng tới, thì đã có người đụng vào, Thương Hành tròn ánh mắt mình đến, muốn bứt tốc nhanh hơn để ngăn cản thì lúc này đã có người khác can thiệp vào kịp thời.
Thương Hải đang nằm ngủ trên chín tầng mây, âm trầm cảm nhận được một loại lực lượng bạo phát nào đó đang nhen nhóm bùng lên, mới liền giáng một ngón tay xuống, triệt để chặn đứng còn bạo phát cuối cùng của viên kim đan yêu thú kia, lúc này từ trên thiên không chín tầng mây hạ thân mình bay xuống bên dưới quan sát thử mọi chuyện một chút xem sao. Vừa đến đã nhìn thấy không biết bao nhiêu người còn đang đứng hoảng loạn vì không hiểu được loại chuyện gì, nhưng vừa gặp cậu liền ôm quyền mình cuối người xuống mặt, "Đại sư huynh." Thương Hải nhìn về phía tất cả chán nản thành tiếng hỏi lại tất cả, "Ta nhớ đều khi vừa vào tông môn, ai cũng nhận được một quyển sách viết về các đặc tính cùng cách khắc chế những loại yêu thú dạng như thế này, các ngươi đã đọc chúng hay chưa?"
Thương Hải vừa hỏi, âm giọng mang theo khí tức kinh người truyền đến khiến cho tất cả không thể đứng lên nổi nữa mà phải liền cúi người mình quỳ rạp hết xuống bên dưới, "Dạ.. dạ chưa." Thương Hải nhìn hết mấy người này rồi liền phẩy bản tay để tất cả đứng hết lên, "Môn quy, thông tin về tông môn, về yêu thú, về các loại bí cảnh trong tông môn, về các giải đấu được tổ chức, mỗi người hai mươi lần, nếu như đọc thuộc quá khó khăn thì về chép cho thuộc đi. Nếu không phải hôm nay ta đang rảnh rỗi quan sát đám người mới các ngươi đánh quái, thì tất cả đã chết trong tình huống vừa rồi. Sau khi chép xong thì mang đến tàng kinh các gặp trưởng lão bảo nộp phạt thì ông ấy sẽ hiểu thôi. Đừng có bất ngờ, các ngươi cũng không phải người đầu tiên đâu."
Mọi người nghe thấy cái gì mà chép phạt nào môn quy nào thông tin tông môn các loại mà muốn hoa hết đầu óc mình, nhưng mà dưới áp lực của Đại sư huynh tỏ ra như vậy ai mà dám cãi lời cho được chứ, nếu như không chịu rồi bị tăng lên còn khổ hơn, lúc này Thương Hải quay ánh mắt mình đi về phía đằng kia, bàn tay nắm cái đã lôi cổ luôn Thương Hành đến ném xuống đất. "Còn Thiếu Hạo, bỏ đồng đội lại chạy trước, tội này nên phạt thế nào?"
Thương Hành nhìn về phía Đại ca mình, tay ôm quyền xuống, "Đại sư huynh, đệ xin nguyện chịu phạt." Thương Hải nhìn cậu rồi khẽ gật đầu mình cái, "Năm tháng nữa Tứ đại tông môn sẽ tổ chức một trận có xát giữa những đệ tử mới, bắt buộc ngươi tham gia." Đánh ánh mắt sang nhìn về phía của Bạch Sở Tuyết còn đang đứng trên mặt đất đằng xa, mới khẽ gật đầu mình, "Bạch gia đời này có được một hạt giống rất tốt. Ngươi chắc hẳn đã đọc hết nội quy rồi, tại sao lúc nãy không ngăn mọi người lại."
Bạch Sở Tuyết nghe thấy đại sư huynh mình hỏi, bàn tay khẽ ôm quyền mình kính cẩn, "Đại sư huynh, muội.. muội chưa đọc đến đoạn đó. Xin được sư huynh trách phạt." Thương Hải nhìn về chỗ cô, nheo mắt lại suy nghĩ, "Sở Tuyết vừa vào tông môn, chưa đọc qua là chuyện dễ hiểu có thể thông cảm bỏ qua, nhưng còn những người còn lại đều là đệ tử lâu năm rồi còn chưa đọc, đáng phạt. Sở Tuyết nghe đây, trong thời gian hai tháng nữa, ổn định tu vi của muội, ta cho muội một vé tham gia đại chiến của những tân sinh mới trong hai tháng nữa."
Thương Hải nói rồi, liền đánh ánh mắt một lượt nữa về hết mọi người, "Ta không muốn làm khó các ngươi, tu hành là chuyện nghịch thiên mà đi. Bất cứ lúc nào cũng có thể vong mệnh dọc đường, các ngươi nhớ cho kĩ, cho dù là Thiên Tài cũng không được kiêu ngạo, thiên tài chết yểu trên đường đi đến đỉnh cao cũng không ít đâu." Nói rồi cả cơ thể giống như làn gió, phút chốc tan biến đi trước mắt của tất cả.
Mấy người họ nhìn theo đại sư huynh khuất hẳn rồi mới yên tâm mình mà thả lỏng người mình, "Thôi chúng ta thu dọn đồ đạt rồi về thôi, còn phải chép phạt nữa, ta nhớ đâu đó nội quy tông môn cũng nhiều lắm đấy, tranh thủ bây giờ có khi mới kịp đó." Bọn họ nhìn nhau chào tạm biệt rồi cùng tụ tập chia nhóm với nhau để còn đi chép bài cùng. Cứ thế mà rời đi khỏi nơi này, Thương Hành nhìn về phía Sở Tuyết rồi cũng nhanh chóng mà rời đi, cậu không có hứng thú mấy với cô, nhưng cũng phải thầm công nhận khả năng điều binh khiển tướng của cô không tồi, nếu như được có thể mời về làm quân sư.
Sở Tuyết nhìn về phía Thương Hành, tay cô cầm chắc lấy thanh kiếm, đại chiến hai tháng nữa sao, nhất định ta phải chiến thắng. Cầm chặc lấy kiếm mình rồi rời đi, Thương Hành quay về tông môn, nhận tiền thưởng điểm cống hiến, rồi bắt đầu dùng điểm cống hiến để đổi lấy thời gian đi vào bên trong bí cảnh tu luyện. Mình cần tăng cường thêm lực lượng của nhục thân, "Bí cảnh Thâm Sơn là tốt nhất rồi, vừa có thể đánh thêm yêu thú kiếm điểm cống hiến."
Thương Hành bắt đầu hành trình luyện tập của mình, cậu đứng trước cánh cổng bước vào bên trong bí cảnh, hít một hơi thật sâu rồi nắm chắc lấy bàn tay mình, "Đại chiến hai tháng tới, mình nhất định phải thắng." Nói rồi cầm trên tay thẻ cống hiến giơ lên cao, bước bàn chân vào bên trong, một luồng ánh sáng chói mắt ập đến khiến cho Thương Hành buộc phải nhắm chặc mắt mình lại tránh né. Ánh sáng dần dịu lại chút thì trước mắt Thương Hành xuất hiện một cái không gian hoàn toàn khác lạ so với chung quanh nãy giờ, núi non chập chùng hiểm trở, xếp thành từng rặng núi dài đến gần như vô tận. Đọc truyện hay tại ﹟ TRÙ𝙈T RU𝑌ỆN.𝐯n ﹟
Cậu liền lấy quyển thông tin của đại ca ra học lại một lần nữa, "Bí cảnh được Tứ đại môn phái cùng nhau xây dựng, vì thế là bất cứ tu sĩ nào của tứ đại môn phái cũng đều được phép bước vào, khi chết sẽ giảm một tiểu cảnh giới của tu vi, quy tắc chỉ đơn giản là không được tàn sát lẫn nhau, nếu không trục xuất vĩnh viễn khỏi bí cảnh. Trong bí cảnh có không ít những tàn tích chứa bí bảo thượng cổ, được đưa vào để các đệ tử của Tứ Đại môn phái tìm kiếm cơ duyên." Thương Hành đọc qua hết một lần mới gật đầu mình, "Thì ra chính là như vậy, nơi này được các vị lão tổ của Tứ Đại tông môn dựng nên sao?
Nếu nói như vậy chuyện có khả năng gặp những đệ tử của những tông phái khác cũng không phải là không có, thôi để an toàn nên tạm thời đeo mặt nạ mình lên đã." Thương Hành đeo lại mặt nạ của đại ca vào mặt mình, tạm thời dùng nó để ẩn hết mọi khí tức trên cơ thể của mình, "Đồ của đại ca quả nhiên đều là đồ tốt, chỉ cần đeo vào là đã khiến cho mình ẩn hết được toàn bộ sự tồn tại của bản thân rồi, sau này hành sự không cần sợ hãi ai nữa."
Thương Hành tay cầm lục phẩm bảo khí, liền nhảy xuống bên dưới rừng cây bắt đầu công cuộc lịch luyện của mình, "May mà có thân phận là đệ tử nội môn đặc biệt thế nên liền được nhân lên đến mấy lần điểm cống hiến, nhờ thế mà giúp cho mình có thể ở nơi này đến một tháng rưỡi nữa, trong một tháng rưỡi này. Phải luyện cho sức mạnh nhục thân của mình đạt đến trình độ cao nhất mới được."
Thương Hành lao đi càng nhanh hơn, lúc này phát hiện đằng trước mắt mình có một cái thác nước lớn, "Thác nước lớn, được lắm có nước uống rồi, từ giờ ta dùng nơi này làm chỗ tu luyện đi." Thương Hành đứng lại bên cạnh, đưa ánh mắt mình nhìn theo Thác Nước. "Đại ca từng nói, đứng dưới thác nước để dòng nước len vào từng vị trí trong cơ thể mình, có thể rèn dũa từng điểm của nhục thân, khiến cho cơ thể dẽo dai hơn, mặc khác càng khiến cho cơ thể bền bĩ hơn trước sự phá hoại của dòng nước xuống cơ thể mình. Luyện đến cấp độ cao hơn có thể bổ sung thêm ngoại lực làm tăng thêm công hiệu, cao cấp nhất còn có thể học được cách dùng khí để chẻ đôi thác nước."
Thương Hành liền cởi hết áo ngoài, liền chạy đến chỗ cái thác nước nhảy vào, nhưng vừa nhảy vào chưa được nữa hơi thở đã liền phải hết tốc lực mà chạy ra, "Đau.. đau.. đau quá, thứ quái quỷ gì vậy chứ, sao mà đau quá vậy, cảm giác không giống như nước mà giống như con dao vậy không ngừng đâm vào cơ thể như thế này thì làm sao mà chịu cho nổi."
Trong cơ thể Thương Hành liền chạy đến một luồng linh khí nhỏ, hiện lên cơ thể của đại ca cậu phiên bản nhỏ xíu, "Người tu luyện kiểu gì mà chỉ có chút chuyện này cũng không chịu được là sao?" Thương Hành nhìn về phía đại ca mình, "Nhưng mà cái này không có bình thường thật mà, đệ từng ngồi dưới thác nước tu luyện rồi, làm gì có đau như vậy đâu chứ."
Thương Hải chán nghe Thương Hành càm ràm rồi, liền đạp mạnh cậu cái, "Nơi này là Tuyệt Thế tông chứ không phải bên ngoài, chỉ chút bài tập này đã không chịu nổi thì đừng mơ đến chuyện dành được một vị trí nhỏ trong Đại chiến của Tứ Đại tông môn sắp tới, hơn nữa nếu như đệ cứ thế này, sẽ không thể đuổi kịp tài năng của Tắc Thiên được đâu."
Thương Hành nhìn về phía đại ca mình, nhớ lại đại ca từng nói thiên phú của Tắc Thiên còn khủng khiếp hơn cậu tưởng tượng rất nhiều, liền đứng phắt người mình dậy, "Được, luyện tập chỉ là ngồi dưới thác nước thôi mà làm gì chết được đâu mà sợ chứ."
Thương Hành cố gắng hết sức đi vào bên trong thác nước, ngồi xuống luyện tập theo đúng như những gì đại ca cậu hướng dẫn, Thương Hành bắt đầu từ một vị trí cách khá xa thác nước, chầm chậm cảm nhận lượng nước nơi này. Nước trong hồ vô cùng đặc biệt, nước giống như được kết tinh của vô vàn lưỡi kiếm, chỉ ngồi bên trong cũng khiến cho cậu cảm giác khắp cả người mình đau nhứt đến khủng khiếp. Cảm giác giống như bị hằng chục hàng trăm thanh kiếm không ngừng đâm vào cơ thể.
Thương Hành bắt đầu con đường tu luyện của mình, từ buổi sáng đến tận đêm tối, lúc này cả cơ thể đã đau nhứt rã rời, muốn nghỉ ngơi chút liền bị đại ca mình đánh cho một trận, "Đệ yếu như sên ấy, đại ca lúc vừa mới thử lần đầu đã có thể chịu được năm hơi thở ngay bên dưới thác nước, đến cả phụ thân cũng có thể chịu được hai hơi thở mới gục. Đệ mới có chút xíu đã không chịu được. Không có quyết tâm đủ lớn làm sao trở thành cường giả được chứ đừng nói đến chuyện thống nhất ngũ quốc."