Một buổi sáng chủ nhật nọ, nó đang "nướng" trên giường thì một giọng trầm trầm vang lên:- Con heo kia, có dậy không thì bảo?
Chủ nhân của giọng nói là một anh chàng đẹp zai, mắt xám tóc đỏ giống nó, chàng trai đó nhìn "con heo" trên giường rồi quay sang cái đồng hồ báo thức bị nó đạp văng tít xó phòng thì lắc đầu ngán ngẩm. Nó lười biếng lè nhè:
- Năm phút nữa thôi...
Nói xong nó thấy có gì sai sai, đây không phải giọng papa nó, càng không phải của mama, với cả pama của nó không bao giờ gọi nó là heo cả. Nó hé hé mắt nhưng rồi lại cụp xuống vì buồn ngủ, cũng chả thèm quan tâm ai gọi nó dậy nữa( Kiểu này chắc bị bắt cóc chắc chị cũng không quan tâm). Chàng trai kia bực mình hét:
- ANH TRAI VỀ MÀ KHÔNG DẬY ĐÓN, MÀY KHÔNG CÒN LÀ EM TAO ĐÚNG KHÔNG?
Nó giật mình bừng tỉnh hét:
- Động đất? Sóng thần? Hay núi lửa phun trào?
Anh nó lườm nguýt:
- Chả có cái gì cả, chỉ có con heo nào đó ngủ kinh quá nên anh mới gọi dậy thôi.
Nó đơ người một lúc rời tỉnh bơ đáp:
- Anh là ai?
Câu nói của nó làm người đối diện tức lộn ruột. Anh gằn giọng:
- Anh là ANH TRAI của Em.
- Tôi có anh trai à???- Lại thêm một câu "ngáo" nữa. Lần này thực sự tức giận, anh hét:
- BỐ MẸ ƠI!
Bố mẹ nó tức tốc chạy lên hỏi:
- Có chuyện gì vậy con?
- Bố mẹ xem nó có đập đầu vào đâu không mà con mới đi du học có 2 năm mà nó đã quên nó có anh trai r...
Anh nó chưa kịp nói hết thì nó đã nhảy chồm lên ôm cổ anh, hét toáng:
- Anh Phong, anh về từ bao giờ vậy, không nói cho em. Sao, nhớ em quá nên về rồi à?
Phong nguýt:
- Anh nhớ mày nên về nhưng mày có nhớ là mày có anh quái đâu.
- Em có nói vậy à?
- Thôi đi làm VSCN đi.
Nó tung tăng đi làm VSCN. Nguyễn Minh Phong là anh song sinh của nó, năm anh đi du học bố mẹ nó cũng định cho nó đi nhưng nó kiên quyết phản đối nên có mỗi anh đi. Nó chạy xuống nhà ăn sáng cùng cha mẹ, anh hỏi:
- Mày học trường Start đúng không?
- Vâng
- Lớp nào?
- 10a1
- Để mai anh đi học cùng mày, ở nhà một mình chán lắm.
Vậy hả, nhưng em học trước nên anh phải gọi em là senpai nhé.
- Không, mày mà nói thêm là anh không nói chuyện với mày nữa.
Nó im re. Hôm sau, khi trống vào tiết vang lên, cô giáo bước vào lớp, dõng dạc nói:
- Hôm nay lớp ta sẽ có học sinh mới. Em vào đi.
Phong bước vào, tự giới thiệu:
- Mình là Nguyễn Minh Phong, mong các bạn giúp đỡ.
Cả lớp nháo nhào vì độ đẹp trai của anh, cô lại nói:
- Các em trật tự, còn Phong, em có thể chọn chỗ mình muốn.
Anh đi thẳng tới chỗ sau nó, nó vui vẻ quay xuống:
- Anh, mới vào lớp mà đã có nhiều đứa thích rồi, cẩn thận không mới sáng đến trường có một hàng fan bu đầy đấy.
Anh cười:
- Thế mới là anh.
Anh và nó không để ý đến những trái tim dành cho anh và ánh mắt căm thù dành cho nó. Xung quanh những tiếng xì xầm:
- Hừ, con nhỏ quê mùa hết anh Hưng lại đến anh Phong, đúng là tham lam.
- Chắc thấy ảnh giàu nên quyến rũ chứ gì( Anh nó thường xuyên lên báo nên ai cũng biết nhưng không ai biết nó là ai, chỉ biết anh có em gái)
- Hừ, đúng là không biết lượng sức.
vân vân và mây mây
Còn riêng hắn khi thấy nó thân thiết với anh thì dù biết đó là anh nó thì cũng không khỏi bực bội. Còn chuyện gì sẽ đón chờ nó trong những ngày sau đây? Mọi người đón chờ nhé.
END CHAP