____ Phòng V.I.P ____
- Này! Cậu xem, em này thế nào? Đúng ý cậu chưa?_Bin một tay đẩy đến trước mặt Jun một tấm hình trong khi đó trên tay còn lại thì đang cầm một xấp hình dày cộp. Bên trong bức hình là 1 cô gái ăn mặc sexy, thân hình nóng bỏng, gương mặt đầy yêu mị, giống như là nếu chàng trai nào vô tình nhìn thấy 1 cái liền không thể rời mắt được, quá sexy mà.
Jun uể oải nhìn lướt qua bức hình một cái rồi dời mắt đi, trên khuôn mặt đẹp trai không còn một chút sức sống nào cả. Cả người đều mệt mỏi nằm dài lên bàn, cả ngày hôm qua đến hôm nay đều như vậy, cũng không nói không rằng, cứ giữ nguyên khuôn mặt thờ ơ, vô hồn như vậy. Lúc Bin cậu hỏi thì trả lời câu được câu mất, ngay cả nói cũng chả ra hồn. Bin cậu nghĩ chắc là vì chuyện bạn gái đây mà, nên tìm cho Jun đẹp trai, phong độ nhà ta một cô em để ôm ấp lúc buồn thôi. Vì thế, bây giờ mới có cái cảnh này đây.
- Đem ra đi, chả xinh!_Jun nói một câu rồi lại úp mặt xuống bàn, không thèm để ý đến Bin nữa. Tức giận, Bin đập mạnh tay xuống bàn, hét lên:
- Này! Rốt cuộc là cậu muốn cái gì đây? Hả? Khuôn mặt này là thế nào đây? Làm hư hết tâm trạng bổn thiếu gia rồi! Tức chết mà, hừ!
- Không cần cậu quan tâm, mau phắn đi, thật nhức óc!_Jun nói nhưng mặt vẫn không ngước lên. Trong lòng cậu hiện giờ giống như có 1 tảng đá đang đè nặng lên vậy, rất khó chịu. Từ hôm qua tới giờ, lúc nào cậu cũng nghĩ đến vụ việc ngày hôm đó. Rõ ràng là nhỏ không thích cậu, hình như cậu cũng không thích nhỏ, nhưng mà, tại sao cậu vẫn cứ lẽo đẽo theo sau nhỏ để rồi nhìn thấy những cảnh mà mình không muốn thấy. Nhìn cảnh ấy, trong lòng cậu bỗng nhói đau, cảm thấy tức tối và vô cùng vô cùng không thoải mái. Cậu không vui nhưng vẫn không ngần ngại lếch xác theo nhỏ, để làm gì chứ? Thật nực cười! Từ khi nào cậu lại có tâm tình đi quan tâm đến một cô gái như vậy chứ? Thậm chí còn bất chấp việc công để đi theo nhỏ. Haizz.... Bây giờ trong lòng cậu rất rối ren, cậu không biết phải làm sao nữa. Việc trong bang còn chưa lo xong, bây giờ lại đến việc tình cảm này nọ, cậu phải làm sao bây giờ? Ai có thể giúp cậu gỡ rối được không? Tuy trong lòng nghĩ như vậy nhưng cậu lại không muốn nói với ai. Suy cho cùng, dù sao đây cũng là vấn đề nhạy cảm, cũng không thể tùy tiện nói linh tinh được. Thật sự rất mất mặt đó!
- Được. Không thèm quan tâm tới cậu nữa, bổn đại gia ta đi đây!_Nói rồi, Bin bực tức bước về phía cửa ra vào, vừa định mở ra thì "cạch" 1 tiếng, cửa đột nhiên bị người đẩy vào, Bin phản ứng nhanh, nhanh chóng lui về phía sau 5 bước, cảnh giác nhìn về phía cửa. Đầu tiên, giày da sáng bóng xuất hiện trước mắt Bin, sau đó là......... 1 con gấu trúc chính hiệu lại xuất hiện trước mắt Bin.
- Woa....!!!! Phog cách mới nha!!!....
Nghe vậy, Ken nhanh chóng phóng ánh mắt sắc bén về phía Bin. Vừa nhìn thấy, Bin liền lấy tay bụm lấy miệng của mình rồi xoay lưng đi, vai rung rung. Đầu tiên là cu cậu cười thầm sau đó nhịn không nổi bắt đầu cười khúc khích, lại nhớ lại, đột nhiên lại không kìm lại được, miệng cười lớn lên.
- Hahaha... hahaha... cười chết mất... gấu trúc má ơi... hahaha... gấu trúc đi phòng V.I.P hahaha... lại còn có ánh mắt đó nữa chứ, thật là nhịn cười đến nội thương rồi... hahaha...
Đầu Ken nhà ta bắt đầu thấy khối rồi đó. Chết thật, bốc hỏa rồi mấy thím ơi....
- Bin.... _Tiếng gọi "thân thương" từ phía hắn truyền đến, chữ "Bin" còn đặc biệt được Ken nhà ta nặn ra từ kẽ răng, rất có lực nha. Thật có lực, có lực đến mức khiến Bin nhà ta nhịn không được rùng mình một cái. Biết mình "hơi" hố, Bin lập tức cười hắc hắc đi đến chỗ hắn, nhẹ nhàng nói lời vuốt mông ngựa.
- Hihi... Ken à! Mình là đang nói đùa, cậu đừng tức giận, cũng không phải nói cậu. Tớ là đang nói đến con gấu trúc trên bàn kia_Bin vội vàng chỉ đến tờ báo trên bàn, quả thật là có một con gấu trúc, đúng lúc lại là trang đầu nữa, thật may cho Bin nhà ta. Này gọi là gì nhỉ? Ừm... là "Sự trùng hợp ngẫu nhiên đặt trong hoàn cảnh hết sức tình cờ"
- Phải không?_Ken "lại" nghiến răng nhìn Bin.
- Phải!_Bin ngay lập tức khẳng định lại "sự thật" không còn gì thật hơn của mình.
- Được rồi. Tha cho cậu, hôm nay đại gia ta có tâm sự, không thèm đôi co với cậu_Dứt câu, Ken đi đến bên ghế sofa ngồi xuống, dựa lên ghế, mặt ngửa ra sau, trông hết sức sầu thảm. Nhìn cảnh này Bin nhịn không được nghĩ thầm:"Làmnhưhômnaycảthếgiớiai cũng cótâmsựnhỉ? Ơmà mình cũngthuộcthếgiớinàymàsaochảcótâmsựgìvậynhỉ???? A! Khôngchừng mình làngườingoàihành tinh! Híhí..."
Nghĩ vậy cho vui thôi chứ bây giờ Bin cậu rất tức giận đây, hừ! Nghĩ nghĩ vài lần, rốt cuộc Bin cậu cũng hùng hồn đi đến trước mặt hai người bọn họ, cất giọng chất vấn.