Có Một Thằng Đực Rựa Tên Trang

Quyển 1 - Chương 3



Chán nghe tao kể về tiểu học thì tao kể lên cấp 2.

Tao với thằng Quân lại cùng trường, cùng lớp.

Vì cấp 2 không cho nghỉ thứ 7 nên bọn tao chỉ còn hẹn chủ nhật đi net.

Đi net bọn tao lại gặp mấy thằng cùng lớp mới sợ. Mới đầu lạ lạ không nói chuyện, xong rồi về sau chả biết như thế nào lại gia nhập nhóm bọn nó.

Thế là cứ sáng sớm đến lớp, mấy đứa cùng chụm đầu lại khoe chiến tích mới của mình rồi còn chỉ ra lỗi sai xót trong trận đánh.

 "Quân nhá, lần sau mày để im cho thằng Bô đánh đê, mày cứ làm như mày là mẹ nó ấy!" - Thằng Ngọc nói.

Đúng rồi đó.

Cứ mỗi lần tao chuẩn bị bắn thì thằng Quân lại chồm tới chỉnh góc bắn cho tao, lại còn chỉnh lực bắn luôn.

Nhưng mà nó chỉnh chuẩn vãi, bắn phát nào trúng phát đấy nên thành ra tao ỉ lại vào nó cmnr.

Cả lũ thấy thằng Ngọc nói có lí thì nhao nhao lên, cùng lúc yêu cầu thằng Quân ngưng cái trò đó lại.

 "Nhưng mà tao thích làm thế!!" - Thằng Quân gắt lên.

 "Mày hỏi xem thằng Bô thích thế không hay là có mỗi mày?"

Nhân cơ hội, tao chen mồm nói luôn.

 "Đúng rồi đấy, mày cút ra xa để bố tự chơi đê!!"

Ngay khi tao dứt lời thì cả lớp lại im phăng phắc.

Ơ đậu, chúng mày sôi nổi lên!! Sôi nổi lên!!!

Thế nhưng chúng nó vẫn im ỉm như ngậm hột thị, cả lũ nhìn tao bằng ánh mắt đầy dị nghị. Ánh mắt ấy cứ như dùng để lên án người vợ vô lương tâm nỡ vứt bỏ người chồng rất mực đức hạnh thủy chung ấy....

Thằng Ngọc mới phút trước lên án thằng Quân thế mà giờ nó lật mặt nhanh như gẩy cứ*, nó khinh bỉ sỉ vả tao:

 "Này... tao không ngờ mày có thể vứt bỏ thằng Quân ez(easy) như thế... Cái loại người vong ân bội nghĩa!"

Tao mới hé mồm định phản bác thì lũ còn lại đã tỏ ra là một đàn chó hùa theo bầy ăn ý nhất năm.

 "Ờ đúng rồi!! Thằng Quân tận tình với mày như thế mà mày rũ bỏ nó như thế à!!" - Chó hùa 1.

"Nhưng bọn mà--"

"Suck vật!! Không thể tin được mày là người như thế!!" - Chó hùa 2.

Cứ bị tấn công hội đồng dồn dập như thế, tao hết chịu nổi, ôm mặt chạy ra ngoài, bỏ lại đằng sau là tiếng cười ngả ngớn của lũ nghiệt súc.

Thật sự là tao không khóc, chỉ là không muốn để thằng Quân thấy cái mặt đỏ bừng vì xấu hổ cãi không lại của mình.

Ngẫm lại thì cũng thấy mình quá đáng. Ngẫm tiếp thì thấy mình có sai éo đâu, chơi game là quyền tự do của công dân mà. Thằng Quân can thiệp vào việc tao chơi game thì chứng tỏ nó xâm hại quyền lợi của tao.

Thiết nghĩ mẹ tao cũng đang xâm phạm quyền công dân của tao.

Để tao lớn tao kiện hai người này sau.

Nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp, tao đinh ninh là thằng Quân đang đến gần.

Thế mà không phải.

 "Quân kun đánh nhau rồi!! Mày còn không vào can nó đi!!" 

Nghe thế tao giật mình quay lại, mới ú ớ định hỏi cái gì thì đã bị con lớp trưởng đầu bù tóc rối kéo đi.

Con nhỏ này nhìn đù vãi chưởng thế mà chạy nhanh gớm, tao bị kéo đi nhanh đến nỗi chả nhìn rõ đường.

Vừa đến cửa lớp đã bị nó quẳng như rác vào trong.

 "Kể cả Trang có ghét tao thì tao cũng không bao giờ ghét Trang, càng không bao giờ chửi Trang!!"

 "Bọn tao đùa!! Căng vãi lìn!!"

 "Đéo cho phép mày đùa với Trang như thế!!" 

Củ đấm suýt in đúng chuẩn lên mặt thằng Ngọc thì bị trượt khi mà tao cố tình xô ngã thằng Quân.

Thằng Quân vùng dậy, nãy có mấy đứa ngăn nó nên nó nghĩ lại là mấy đứa đấy lao đến, đang tính đẩy tao ra. Đến khi nhận ra người ngăn là tao thì nó lại thôi, cứ nằm im.

Biết mấy con nhỏ đang đứng một góc chỉ trỏ này nọ rồi cười nham hiểm, tao rùng mình ngồi dậy. Vươn tay ra bắt lấy tay nó rồi kéo lên.

"Đừng đứa nào hé mồm ra mách cô đấy." - Câu này là thằng Ngọc nói.

Tao áy náy nhìn thằng Ngọc, thằng Ngọc lắc đầu bảo không sao, nó bảo tao dắt cái thằng Quân não tôm kia ra ngoài hạ nhiệt đi.

Tay tao đang nắm chặt cổ tay của thằng Quân, lén cấu vài cái.

Đến lúc ra về, tao nhét sách vở vào cặp xong xuôi rồi mà thằng Quân vẫn ngồi đực ra chả làm gì.

"Về đê." - Tao còn vỗ vai nhắc nó.

"Cút ra xa."

Não tao chấn động địa cầu rồi chúng mày ạ.

"Trang bảo với Quân thế."

Vãi chưởng!!

Làm tao cứ tưởng nó xua đuổi tao chớ.

"Tao nói đùa thôi, về đê."

Không đợi nó trả lời, tao lôi sách vở của nó ra, tống bừa vào cặp nó rồi xách lên. Đi ra đến cửa lớp thì bị cái ôm bất ngờ từ đằng sau dọa cho tụt mẹ huyết áp.

Trời đậu, hết hồn chim én.

 "Quân thích Trang thật đấy."

Nếu như có tiếng nhạc du dương từ cây đàn dương cầm vang lên, chắc chắn đây sẽ là phân cảnh vô cùng lãng mạn trong phim Xẻng.

Cơ mà câu này tao nghe muốn mòn tai cmnr.

Chắc nó biết trước tao sẽ phun ra cái câu chả dễ nghe gì nên đành nói tiếp.

 "Hình như hôm nay hết event. Không cày nốt lên lv 50 là tạch đấy."

 "Đậu má!! Sao giờ mày mới nói!!"

Tao vứt hai cái cặp cho nó, thi triển lăng ba vi bộ ra quán net nhanh nhất có thể.

Y như rằng lại ngồi một bên tu chai Sting, tò mò nhìn thằng Quân cày game hộ mình.

Hình như tao thích nhìn nó chơi hơn là tự chơi ấy.

Bậy bạ, không bao giờ có chuyện đó!!

Tao tính gạt tay nó ra, mà thế quái nào ngón tay mới chạm đến mu bàn tay của nó đã khựng lại.

 "Thằng kia muốn giết tao!! Chạy đê!!! Tao chưa muốn bỏ mạng!!"

Tao sợ hãi giãy nảy lên còn nó vẫn cứ bình tĩnh đè tao ngồi xuống ghế.

 "Yên tâm đi."

Sau đó tao lại sang máy của thằng Quân ngồi, tiện thể nghịch trộm acc game của nó.

Biết tên nhân vật của nó là gì không? Là "Mến Trang" đấy, đậu mía.

Nó còn dám nạp tiền mua thẻ đổi tên, đổi tên nhân vật tao là "Mến Quân too" mới khốn nạn!!

Tao từng tẩn nó ra bã sau vụ đấy rồi. Giờ nghĩ lại thì tao lại muốn khô máu với nó trận nữa!!

Quay sang, vô tình nhìn thấy vết xước mảnh ở gò má nó.

Theo lí thường nên cho nó tí băng gạc dán lại. Nhưng tao biết chỗ xước khi bị chạm sẽ đau gấp đôi bình thường. Nên, tao nhanh tay tát bép một cái lên chỗ xước đó.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv