Có Một Cương Thi Tuyệt Sắc Nói Yêu Tôi

Chương 76: Đụng chết



Nhưng dường như con gà to lớn này đang bị thứ gì đó kiểm soát, làm thế nào nó cũng không thể tách rời khỏi tấm đệm lót có viền màu xanh da trời và làm bằng vải trơn ở bên cạnh tôi.

Có vẻ như nó bị kiểm soát bởi sợi chỉ màu đỏ ở trên bàn chân.

Nếu không, theo não gà mà nói, chắc chắn nó sẽ không nghe mệnh lệnh và giương cánh chạy trốn. Chó có thể được huấn luyện để trung thành tuyệt đối với con người, nhưng gà có chỉ số IQ quá thấp, mọi thứ đều hành xử theo bản năng.

Trong lòng tôi rối bời, đầu óc như muốn nổ tung, không biết tiếp theo phải làm thế nào. Chẳng lẽ sẽ giống như con gà trống bái đường này đang vùng vẫy đấu tranh, đập cánh một cách tuyệt vọng sao?

Sau khi bái đường, thật sự có thể cứu được Giản Dương sao?

"Mau lên, con mẹ nó, Tô Mộng, có phải cô cố ý chậm rì rì muốn hại chết cậu Giản?" Lạc Thần Tuấn lo lắng, rút sợi tơ hồng buộc ở ngón trỏ, khống chế con gà.

Tôi vừa nghe thấy chỉ cần mình nhanh chân vẫn có thể cứu được Giản Dương, liền vội vàng xoay người cúi đầu bái cao đường.

Còn chuyện con gà có thể hợp tác được không thì tôi không thể quản được nữa.

Liền nhìn thấy Lạc Thần Tuấn đang gặp khủng hoảng, một tay anh ta túm lấy cổ con gà, ép chặt nó, cùng tôi bái cao đường.

Không có ai ngồi trên cao đường, ngoài hai chiếc ghế gỗ lê trống rỗng.

Ba mẹ của Giản Dương song toàn, cũng không có ở cao đường, cuộc hôn nhân này còn có thể thực hiện được không? Người xưa đặc biệt tuân theo mệnh lệnh của cha mẹ, nhưng nếu ba mẹ của Giản Dương ở đây, họ sẽ phải sợ chết khiếp.

Nghĩ đến việc con dâu của họ cùng một con gà trống bái đường ở trước mặt mình, thật là kinh hãi!

Tôi nhìn thấy ánh nến đung đưa và con gà to sợ tới mức đít không ngừng phun ra phân gà, tôi nuốt nước bọt, nhìn Lạc Thần Tuấn đang ôm đầu gà cúi đầu về chiếc ghế trống: "Có phải... có phải vợ chồng nên lạy nhau rồi không?"

Tuy rằng tôi hoài nghi bái cao đường cũng không làm đến mức này, nhưng tôi vẫn lo lắng muốn hoàn thành buổi lễ.

Anh ta cau mày lắc đầu: "Không được, cô nhìn cổ tay cô đi, sợi chỉ đỏ chỉ quấn một phần ba, có nghĩa là cái lạy vừa rồi không có hiệu quả. Phải mời ba mẹ của cậu Giản đến."

Mời ba mẹ của Giản Dương?

Lúc này, ai đi mời?

Tại sao ngay từ đầu không mang họ đến đây?

Lòng tôi đầy nghi hoặc, giống như con kiến ngồi trên chảo nóng, nhìn con gà trống đang vỗ cánh, miệng nó không ngừng ứa máu. Phân gà thải ra mang theo máu cũng từ từ hóa thành những cục máu đông, lông tơ trên người nó cũng không ngừng rụng theo từng đợt tung bay.

Thấy nó sắp chết, nhìn vào âm thanh của quỷ không đầu không nói gì, chỉ là cười chế nhạo trong không khí thôi đã hù doạ con gà đủ kiểu.

Đột nhiên có mấy người đứng ở cửa, bọn họ đều thở hổn hển, rùng mình một cái: "Xong rồi, cuối cùng cũng xong rồi... Mã đại sư, tôi đưa người tới rồi."

"Sao các người bây giờ mới tới? Mau đưa bọn họ vào." Lạc Thần Tuấn kêu người ta đưa hai cái xác kia vào, hai người kia đã rơi vào trạng thái hôn mê. Vừa đặt hai người kia lên ghế, kẻ khiêng đã bỏ chạy như nhìn thấy bóng ma.

Lạc Thần Tuấn cau mày oán trách: "Ai cũng nhát gan."

Phía trước linh đường, ba mẹ của Giản Dương đang ngồi trong trạng thái hôn mê.

Hai người già tái mặt, không biết Lạc Thần Tuấn đã làm gì bọn họ.

"Lạy tiếp, tiếp tục buổi lễ còn dang dở vừa rồi, nhanh lên!" Lạc Thần Tuấn lại thúc giục tôi.

Nhưng tôi lại không thể không hiểu, nhìn đường chỉ đỏ trên cổ tay mình không biết từ bao giờ đã nhiều hơn, hỏi: "Bọn họ bị sao vậy? Anh đã làm gì ba mẹ của Giản Dương?"

"Lắm lời, tôi sợ bọn họ sẽ làm chậm trễ mọi chuyện, nhanh lên, Tô Mộng. Giản Dương có thể sống hay không đều phụ thuộc vào cô đấy." Lạc Thần Tuấn một tay ấn vào đầu con gà, một tay ấn đầu tôi đối mặt lạy với hai người đang ngồi ở cao đường.

Sau khi quỳ lạy, đầu tôi chạm xuống đất, cảm thấy choáng váng.

Nhưng lại nghe được quỷ không đầu cuối cùng cũng nói: "Thật là không tự lượng sức, ngay cả vợ của đại nhân mà cũng dám tính toán!"

Tiếng khịt mũi lạnh lùng, tiếng kêu của con gà thực sự rất đau lòng, nhưng Lạc Thần Tuấn không lưu tình vặn vẹo thân gà, hét vào mặt tôi: "Phu thê giao bái."

Tôi nghe xong liền cúi đầu, con gà không còn bị kiểm soát nữa mà bay ra ngoài.

"Phập!"

Sau một tiếng kêu, lúc này tôi mới phát hiện thấy con gà trong lúc hoảng sợ, đầu liền đập vào tường, trên tường văng ra một bông máu đỏ tươi.

Con gà...

Con gà đã bị đụng chết!

- ---------------------------

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv