Editor: Đậu Đậu
Beta: An Nhiên
Truyền nước biển xong, Tiêu Tiêu căn bản không chóng mặt nữa. Trình Gia Dũng yên tâm chạy đi cửa hàng tiện lợi mua nước, vừa mới quay về sảnh cấp cứu liền nhận được điện thoại của Trương Mộ Đồng.
“Dũng ca, bọn em theo dõi Lâm Quang, phát hiện ra người mà mấy ngày nay hắn ta gặp có chút kỳ lạ!.”
“Không nghe rõ, cậu nói lớn lên một tí!” Trình Gia Dũng đem cái túi đựng nước vứt xuống đất, đối với micro quát lên.
Mặc dù đã là nửa đêm, nhưng sảnh cấp cứu vẫn có tiếng người huyên náo, tiếng của Trương Mộ Đồng nhỏ giống như là liên hệ đặc vụ, Trình Gia Dũng tiếp tục nghe, hoàn toàn không nghe thấy nội dung chính.
Trương Mộ Đồng đang ở trong xe nằm vùng, xung quanh vô cùng yên tĩnh, giọng nói đột ngột của Trình Gia Dũng khiến Trương Mộ Đồng sợ tới mức run lên, thiếu chút nữa ném điện thoại, cậu hỏi lại một câu: “Dũng ca, anh đang ở đâu? Xung quanh ồn như vậy.”
“Tôi đang ở bệnh viện! Cấp cứu!”
“Làm sao đi bệnh viện? Anh bị bệnh à?” Trương Mộ Đồng hét lên một tiếng, vài tiếng không gặp anh ấy, Trình Gia Dũng vẫn sinh long vạn hổ *( khỏe như hổ), làm sao chớp mắt chạy đi bệnh viện rồi?
“Không phải tôi, là Tiêu Tiêu bị bệnh, đang ở phòng truyền dịch truyền nước biển!” Trình Gia Dũng không nghĩ nhiều, cũng không bận tâm cái gì liền ăn ngay nói thật.
Trương Mộ Đồng lặng im, nghe đến thông tin này, tâm trạng cậu có chút phức tạp.
Tiêu Tiêu bị bệnh, như thế nào Trình Gia Dũng đưa cô ấy đi bệnh viện? Như vậy xem ra, mối quan hệ hai người bọn họ cũng không tệ lắm!!!
Lần trước, khi Trình Gia Dũng nói cho Trương Mộ Đồng anh ấy cũng thích Tiêu Tiêu, trong lòng Trương Mộ Đồng chính là không thoải mái.
Mặc dù nói anh ấy và Tiêu Tiêu chưa xác định mối quan hệ bạn trai bạn gái, nhưng dù sao cũng là anh ấy chủ động theo đuổi trước. Trình Gia Dũng xen vào như vậy, tất nhiên là làm cản trở việc kết giao suôn sẻ của cậu và Tiêu Tiêu rồi.
Trương Mộ Đồng đến đội cảnh sát làm việc, Trình Gia Dũng vẫn luôn rất chiếu cố cậu, cũng không ghét bỏ cậu, năng lực làm việc không tốt gây trở ngại, Trương Mộ Đồng vẫn luôn rất quý trọng Trình Gia Dũng.
Nhưng tình cảm huynh đệ là tình cảm huynh đệ, người con gái mình thích cũng không thể nhường được. Trình Gia Dũng lén lút đưa Tiêu Tiêu đi bệnh viện, kéo gần mối quan hệ hai bên. Điểm đấy Trương Mộ Đồng suy tính vẫn là khá rõ ràng.
Trương Mộ Đồng phẳng phất nhận được sự phản bội, chính là cảm thấy đừng véo *( không dễ chịu), trong lòng bức bối.
Cậu cũng không làm ra vẻ rộng lượng, trực tiếp chất vấn Trình Gia Dũng: “Chuyện Tiêu Tiêu bị bệnh, anh làm sao không nói với em một tiếng? Không phải nói cạnh tranh công bằng sao, anh lén lút hành động cũng quá không trượng nghĩa rồi?” Âm thanh của Trương Mộ Đồng lạnh như băng, suýt nữa đóng băng. Kẻ đần độn cũng nghe ra được cậu ấy đang tức giận.
Trình Gia Dũng thật sự không nghĩ phản bội Trương Mộ Đồng “tự mình” tiếp xúc với Tiêu Tiêu.
Nhưng chuyện phát sinh đột ngột, anh cũng không ngờ tới Tiêu Tiêu sẽ bị bệnh gay gắt như vậy, đưa cô ấy đến cấp cứu cũng là nhìn ra tình trạng nhất thời quyết định.
“Mộ Đồng, sự tình là như thế này, cậu nghe anh giải thích….”
“Được rồi, em đang thi hành công việc mà anh giao cho em, không có nhàn rỗi như anh!”
Lời của Trình Gia Dũng vẫn chưa nói xong, Trương Mộ Đồng liền cúp điện thoại, bắt đầu tính khí trẻ con.
Trình Gia Dũng cầm điện thoại, nghe bên kia truyền đến âm thanh bận ” tút tút tút”, cười khổ một tiếng.
Xem ra, lần này Trương Mộ Đồng hoàn toàn bất hòa với anh!
Nhưng Trình Gia Dũng cũng hiểu Trương Mộ Đồng, người dù sao đều có tư lợi, việc theo đuổi con gái, cậu ấy cũng không muốn thua, cũng là việc thường tình!
Tiêu Tiêu truyền nước biển xong, Trình Gia Dũng trước tiên đưa cô ấy về nhà, sau đó trực tiếp đi đến đồn.
Mặc dù Trương Mộ Đồng và anh xích mích, lời muốn nói chưa nói xong, nhưng cậu ấy nhất định là tra được manh mối có giá trị gì đó.
Lúc Trình Gia Dũng đến nơi, Trương Mộ Đồng đang cùng với Vương Vũ tán gẫu, nhìn thấy anh xuất hiện ở cửa, Trương Mộ Đồng mặt tối sầm, xoay người ôm bả vai, đưa lưng về phía Trình Gia Dũng không nhìn anh.
Trường hợp này vẫn là lần đầu thấy, Trương Mộ Đồng gần đây với Trình Gia Dũng mối quan hệ rất tốt, cả ngày gọi “Dũng ca Dũng ca” đi theo sau mông của Trình Gia Dũng.
Nay đột nhiên biến thành như là kẻ thù giai cấp?!!!
Mọi người xung quanh Vương Vũ trước hết bị hình ảnh này khiến cho chân tay luống cuống, cậu ấy đại học vừa mới tốt nghiệp, vẫn chưa học được làm sao xử lý các mối quan hệ cá nhân phức tạp.
Dù sao người có liên quan xấu hổ hay không xấu hổ cậu không biết? Nhưng cậu khá là xấu hổ! Miệng dính nửa ngày trời, không biết nói cái gì để giảng hòa.
“Tiểu Vương, cậu trước tiên về nhà đi!” Trình Gia Dũng nhìn đồng hồ một cái, đã hơn 12 giờ rồi.
Vương Vũ nghe mệnh lệnh cấp trên, đồ đạc đều không thu dọn, chạy nhanh như con thỏ.
Ai không biết hai người này mắc bệnh gì?
Một người là lãnh đạo trực tiếp, một người là “mối quan hệ đệ tử”, hai người Vương Vũ ai cũng không thể đắc tội!
Trong phòng làm việc chỉ còn lại Trương Mộ Đồng và Trình Gia Dũng hai người bọn họ, hai người trầm lặng một hồi, ai cũng không mở miệng nói một câu trước.
Thời gian trôi qua được một lát, Trương Mộ Đồng cuối cùng không nhịn được, cậu ngẩng đầu chân bắt chéo, trừng mắt Trình Gia Dũng, mới châm chọc khiêu khích hỏi một câu: “Thế nào, Dũng ca, hôm nay Tiêu Tiêu đối với anh nhất định rất cảm động nhỉ?”
Trình Gia Dũng tìm một cái ghế ngồi xuống, ở trên mặt vong vo vài vòng, hỏi ngược lại Trương Mộ Đồng: “Cậu cảm thấy Tiêu Tiêu có thể vì con trai nói vài câu tốt, vài lời khen ngợi, thì có thể dễ dàng cảm động?”
“Đương nhiên không thể, Tiêu Tiêu đâu có tính như vậy, nếu cô ấy dễ theo đuổi như vậy, em sớm theo đuổi được rồi.”
“Vậy cậu có thể phỏng đoán được kết quả của tôi!” Trình Gia Dũng nhún nhún vai, không có trả lời rõ ràng vấn đề của Trương Mộ Đồng.
Biết được Trình Gia Dũng hôm nay thực chất cũng không có phát triển gì, khó chịu trong lòng Trương Mộ Đồng cuối cùng được gỡ ra một chút, giữa đôi lông mày cậu giãn ra, tự mình khen ngợi: “Em nói kinh nghiệm tình trường của em phong phú như vậy, điều kiện gia đình cũng không tệ, dù sao không thể nhanh như vậy thua anh được!”
Trình Gia Dũng nhìn Trương Mộ Đồng không tức giận nữa, tinh thần vui sướng mặt mày hớn hở, cảm thán cậu ấy vẫn thật sự chưa trưởng thành!
“Không được, Dũng ca, em thấy chúng ta như vậy không được.” Trương Mộ Đồng vẫn là không yên tâm, lật ngược vấn đề lúc trước bản thân giả rộng lượng, nguyên tắc phải cạnh tranh công bằng: “Vẫn là trước tiên em dùng hành động theo đuổi Tiêu Tiêu, nếu như em thất bại, anh ở phía sau nhảy vào?”
Trình Gia Dũng cười khổ một cái, anh có thể nói không được sao? Nếu như hiện tại đề ra nghi ngờ, phỏng chừng Trương Mộ Đồng ngay tại chỗ lại muốn đập bàn trừng mắt với anh.
Trình Gia Dũng rất hiểu rõ, nói đi nói lại, quyền lựa chọn trận “chiến tranh ái tình” này nằm trong tay Tiêu Tiêu.
Nếu như Tiêu Tiêu thích Trương Mộ Đồng, cậu ấy theo đuổi trước hay theo đuổi sau đều không ảnh hưởng quyết định của Tiêu Tiêu, cũng ngược lại như vậy.
“Được, trước khi cậu trực tiếp từ bỏ, anh cũng sẽ không chủ động theo đuổi Tiêu Tiêu.” Trình Gia Dũng sảng khoái đáp ứng yêu cầu của Trương Mộ Đồng.
Trương Mộ Đồng đối với sự rộng lượng của Trình Gia Dũng, vẫn là có chút không quá tin tưởng, cậu mềm dẻo hỏi một câu: “Anh nói thật?”
“Đương nhiên, việc tình cảm giải quyết xong, chúng ta có thể bàn chuyện công việc được không?”
Trình Gia Dũng không cùng Trương Mộ Đồng so đua, nhưng thật ra làm cho Trương Mộ Đồng cảm thấy có chút ngượng ngùng. Cậu gãi gãi đầu, liền nhanh đem sự việc tra được báo cáo cho Trình Gia Dũng.
“Dũng ca, chúng em theo dõi Lâm Quang hai ngày, phát hiện hắn ta buổi tối ngày liên tục gặp cùng một người.”
“Người nào?”
“Chúng em cho Chu tỷ xem qua tấm ảnh, cô ấy qua điều tr, Lâm Quang gặp là người phụ trách ban đêm Ân Thụy Dân.”
“Khu vui chơi ban đêm?” Trình Gia Dũng nhíu mày: “Không phải nơi làm việc của Hách Tố Văn sao?”
- -----oOo------