Về phía đám cưới, cô chính là không cần động tay, động chân. Căn bản, người đứng lên phụ trách là hai bên phụ huynh và Quân Hàm. Nhiệm vụ của cô lúc này chỉ có lên cục đăng kí kết hôn, chọn váy và chụp ảnh cưới.
Theo như lịch trình có sẵn, nửa tiếng nữa anh ta sẽ đến đón cô và điều không tưởng đó là album của hai người phải mất nguyên một ngày mới có thể xong được.
"Anh đầu tư như vậy làm gì?"
"Cô không thích?" Quân Hàm nãy giờ biến hoá cũng đủ mệt, anh thay đi thay lại mấy bộ vest rồi, lại còn buổi chiều nữa. Đúng thật chỉ là mấy tấm ảnh, chả có gì đặc sắc.
"Tôi thấy chả khác gì ném tiền ra cửa sổ cả..."
Nhạc Hy diện váy cưới vô cùng đẹp: tiên nữ, cực phẩm,... nhưng khuôn mặt không ngừng bất mãn với chú rể kế bên.
"Em có thể xót tôi thay vì tiền."
Công nhận là có tiền mua tiên cũng được. Nhạc Hy nhận thấy đội ngũ này vừa chuyên nghiệp vừa chu đáo, nhiệt tình; chỉ là nguyên một ngày phải di chuyển nhiều như vậy, cô sợ cô không trụ nổi tới ngày cưới mất.
"Lát nữa mang đồ chuyển qua chỗ tôi đi." Anh ta vừa nói vừa xem điện thoại, khuôn mặt thản nhiên đến lạ
"Đồ gì?"
"Vậy em định thoát y sao?"
Sớm như này, anh ta nóng vội cái gì, chẳng nhẽ không thể chờ sau đám cưới.
Nhạc Hy vốn định nói gì đó nhưng bất ngờ Quân Hàm có điện thoại nên cô lại thôi. Anh nhấc máy rồi ra một góc vắng nghe máy.
"A lô!"
"Mẹ thằng khốn, cậu nghĩ thế đéo nào mà đưa hai đứa nhỏ cho Lộ Hà Điệp, đầu cậu không nghĩ đến cảnh cô ta hành hạ chúng sao?"
"Ngạn Thần, cậu nên lo chuyện của cậu với Hạ Cẩm Vân đi, ít ra tôi cũng không để con và vợ tôi phải khổ sở sống như thế. So về nhân tính, tôi chính là hơn cậu ngàn vạn lần." Quân Hàm khá bất ngờ trước thái độ của Lý Ngạn Thần. Tuy cậu ta chơi với anh khá lâu, lại quý hai đứa trẻ nhưng không hiểu sao lại điều tra tốt đến mức biết được chuyện gia đình Hà Điệp muốn nhận Mạc Vận và Tiểu Tịch về. Anh không ưa cái nhà họ Lộ đó nhưng cũng không muốn nhìn họ ân hận suốt đời. Sau khi ra nước ngoài, Lộ Hà Điệp sa sút tới nỗi rơi vào ổ gái mại dâm, lại nói cô ta phải dùng thuốc tránh thai không biết bao lần, vô sinh chắc chắn chỉ là một chút hậu quả.
Người như Hà Điệp nói thật chả ai muốn lấy, cho dù cô ta có cởi hết đồ đứng trước mặt anh hiện tại thì cũng chỉ bạn giường mà thôi.
"Vương Quân Hàm, cậu mang chúng qua chỗ tôi một thời gian cũng được." Ngạn Thần cao cao tại thượng thế nào cũng phải xuống nước trước, Quân Hàm rất bướng, anh không thể không nhường.
"Cẩm Vân sẽ nghĩ sao?"
"Cô ấy với tôi làm lành rồi, tháng sau lễ cưới tổ chức sẽ mời vợ chồng cậu."
Lý Ngạn Thần bình thường rất điềm tĩnh và kiệm lời, nhưng đối với Quân Hàm lại như những cậu bạn sinh viên Y ngày trước.
"Cậu định lui về ở ẩn? Cả Lưu Thuần lẫn cậu đúng là hồ đồ."
"Quân Hàm, cậu cứ thử có vợ đi rồi sẽ biết."
Ngạn Thần cúp máy được một lúc, Quân Hàm trở về chỗ cũ, thấy Nhạc Hy nóng vã cả mồ hôi, anh liền kêu nhân viên bê quạt ra.
"Hy..."
"Có chuyện gì?"
"Chúng ta đi tuần trăng mật ở đâu? Mẹ tôi đang nhắn tin hỏi đây."
Quân Hàm trông mấy chữ cái trên màn hình rồi hỏi cô. Anh nghe không hứng thú lắm. Song song, Nhạc Hy càng không quản ba cái vụ bày vẽ như thế.
"Tuần trăng mật ở nhà đi!"
"Ý em là trên giường?"
Nhạc Hy mặt xị lại nhìn Quân Hàm, đúng là siêu cấp vô sỉ, cô không thèm chấp.