Sau khi hoàn tất việc trang điểm và thay y phục thì cô chọn đứng ngoài ban công để nhâm nhi rượu. Nhạc Hy khoác trên người chiếc váy body màu đỏ dài đến cổ chân, phần trên được thiết kế khéo léo với hai dây mỏng manh, tạo cho người nhìn một cảm giác cuốn hút, hấp dẫn.
Khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng nhưng quyến rũ và trưởng thành, đôi môi tô son tông đỏ trầm nổi bật trên nước da trắng ngần. Nhạc Hy tựa người vào ban công, ánh mắt đăm chiêu về một điểm tụ ngẫu nhiên giữa khung cảnh trước mặt.
Mọi chuyện hiện tại quá lộn xộn, tất cả các mục tiêu và kế hoạch đều dở dang. Trước kia cô vốn là định mua nhà cho Le Rosé, giờ nghĩ lại, vẫn là dùng đất mà ba mẹ để lại tốt hơn đi. Dù gì tài sản của họ đều đứng tên "Triệu Nhạc Hy", cô căn bản đâu cần khổ sở vì mấy cái vụ giao dịch kia.
Cao gia là một đại gia tộc trong suy nghĩ, ánh nhìn của mọi người. Thực sự ra nó chẳng khác gì một cuộc nội chiến kéo dài, cũng may là nhà của Lục Bội An chỉ có mình Cao Tiệm Giới là con trai, nếu không, cuộc tranh chấp tài sản sẽ lây lan sang đây mất.
Bà và ông cố của Nhạc Hy sinh ra 2 người con bao gồm Cao Cẩm Lôi là con gái đầu, Cao Gia Nguy là con trai thứ. Chính vì vậy nên sau khi ông cố, bà cố mất, tài sản trong nhà liền chuyển 70% cho Gia Nguy, Cao Cẩm Lôi căn bản chỉ được hưởng 30% còn lại.
Cao Gia Nguy là lão gia tử, ông cưới Lục Bội An vì "hôn nhân thương mại", mặt khác Cao Cẩm Lôi luôn muốn phá Lục gia gia. Nhạc Hy rất ít tiếp xúc với gia đình bà Lôi, đơn giản vì cô không hay đi sang họ hàng, kể cả nội lẫn ngoại.
Gia đình Cẩm Lôi sinh hạ một người con trai, sau khi ông ta được một đứa con gái thì không may mắn, hai cha con bị bệnh tim mà mất.
Nhà bà ta bất đắc dĩ sau này phải nhận một đứa cháu trai để nối dõi tông đường, nếu như không nhầm, anh ta mang họ 'Hà'.
Cộc...Cộc...Cộc
Tiếng gõ cửa vang lên làm cô hoàn hồn về thực tại, cô nói:
"Có chuyện gì?"
Nhạc Hy đi vào trong, nhẹ nhàng đặt ly rượu xuống mặt bàn thuỷ tinh. Sau đó đóng cửa kính và kéo rèm vào.
Cô mở cửa vừa đúng lúc người hầu nói Lục gia gia mời cô xuống khai tiệc. Nhạc Hy ừ một tiếng rồi xách túi ra ngoài, trước khi đi còn không quên khoá cửa.
Cô chậm rãi bước xuống cầu thang, cảm nhận được mọi ánh mắt đều dồn về phía mình, Nhạc Hy trong lòng liền cảm thấy không vui. Tự tìm một góc khuất, Nhạc Hy nhanh chóng hoà vào đám đông, lẩn tránh mọi sự tiếp chuyện của khách khứa.
Cô bỗng nhiên ngó nghiêng xung quanh, ánh mắt ráo riết tìm một bóng hình quen thuộc. Không hiểu vì lí do gì, Nhạc Hy đột xuất nghĩ tới Quân Hàm, chỉ biết rằng cô thực sự cảm thấy an toàn khi ở gần người này.
Trong lúc Triệu Nhạc Hy còn miên man thì Sở Văn Lục Thiên và Lý Mạn Thi vừa kịp tới, theo sau cả một đoạn dài là Lý Minh và trợ lý của anh ta. Tất cả họ đều có chung một ý định: tìm Nhạc Hy.
Một lúc sau khi hầu hết khách mời đã đến, người dẫn chương trình bắt đầu chào hỏi rồi xưng tên Đại tiểu thư và dẫn dắt vào chủ đề chính.
Cô không thích loại cảm giác này, quá nhiều người, quá nhiều ánh mắt, Nhạc Hy bỗng trở nên sợ hãi, cả người run lên bần bật. Mấy vị khách xung quanh theo đó mà nhìn cô với ánh mắt kì lạ, thật may có Cao Dương gần đó. Anh nắm tay Nhạc Hy rồi dẫn cô lên khán đài, vừa đi vừa thầm thì
"Phát biểu xong tìm một chỗ nào nghỉ đi. Mọi chuyện còn lại có người khác lo rồi."
Cao Dương vốn dĩ đã biết chuyện cô bị trầm cảm khi ở Bắc Kinh, cụ thể là lúc cuối năm 18 tuổi. Bệnh tình trong 8 năm chỉ ở mức độ nhẹ nhưng gần đây bắt đầu có chuyển biến xấu, Nhạc Hy liên tục sợ hãi ở chỗ đám đông, đôi lúc còn như người ở trên mây, không nói chuyện, không cười đùa. Đây cũng là lý do chính khiến Lục Bội An phải triệu tập cô về gấp. Cả Cao gia chỉ có mỗi một đứa cháu gái, con bé vì thiếu đi bố mẹ mà phải chịu thiệt thòi, dù có làm nhiều chuyện thị phi nhưng đó là trước đây, Nhạc Hy kể cả có gây nên việc tày trời thì vẫn là dòng máu của Cao Viên Viên, của Cao gia.
Cô ở trên khán đài nhận mic từ MC, sau đó thở một hơi dài.
"Cảm ơn mọi người tối nay đã đến, t-tôi..."
Nhạc Hy bị loạn hết cả lên, cô thở gấp gáp rồi lắp bắp, Lục gia gia biết có chuyện không hay liền nháy cho người dẫn chương trình, ngay lập tức, anh ta xông vào giải vây cho cô.
Phía bên dưới gần như vang lên rõ mồn một những tiếng xì xào, họ quá bất ngờ, 8 năm trước Triệu Tiểu thư là cô gái năng nổ, tự tin. 8 năm sau cô như trở thành một cô gái khác.
"Thiên, tiểu Hy cô ấy..." Lý Mạn Thi nhìn bạn từng thân của mình như vậy, thực sự rất lo lắng. Cô đương nhiên biết mình có lỗi nhưng mà cô không thể không làm vậy, thật xin lỗi Nhạc Hy.
Sở Thiên nhíu mày nghe Mạn Thi nói, không phải trò diễn của cô ta chứ? Nhạc Hy nổi tiếng mưu mô xảo quyệt, vài ba cái vai nữ chính đâu thể làm khó cô ta.
Nhạc Hy xuống phía dưới, tay cầm ly nước uống hết một nửa. Cô bị như vậy đã gần năm nay, đi khám bác sĩ cũng không chuẩn đoán được chính xác, chỉ có thể ra nước ngoài tiến hành kiểm tra. Mà việc này đối với cô là rất khó vì Nhạc Hy không dám đi máy bay hay đi tàu biển.