Đúng như cô Ba nói, quan tài được chôn ở nơi đất ẩm ướt, ngập nước thành ra nước đã ngấm hết vào bên trong cùng với bùn đất. Lúc ban đầu khi đào xong, luồn đòn gánh qua để nhấc lên mà sức trai tráng toàn thanh niên lao động nặng cũng cảm thấy khó khăn. Cô Ba thấy vậy nói:
- - Đục một cái lỗ ở phía dưới để nước chảy ra sau đó hãy khiêng lên.
Một thanh niên vốn đã quen việc bốc mộ lập tức làm theo, trong lúc chờ đợi thì một người trong đám thợ được thuê đến để bốc mộ hỏi:
- - Mà nhìn quan tài cũng chưa bị mục chứng tỏ mộ chôn chưa lâu phải không..?
Bác Bảy trả lời:
- - Dạ vâng, cháu nó mới chôn được hơn một năm.
Người kia nói:
- - Tôi cũng có nghe qua, nhưng chỉ sợ thịt vẫn còn...Mà không sao, nếu còn thịt thì dùng mảnh sành hay dao róc ra là được. Chúng tôi còn đem theo cả đèn măng sông kia kìa.
Khi cảm giác thấy đã có thể nhấc được quan tài lên, cả đám thợ cùng Lâm hò nhau đưa quan tài đặt vào một vị trí khô ráo đã được cô ba chỉ định từ trước. Ngày hôm đó tham gia vào việc bốc mộ có bố mẹ Lâm, vợ chồng Bột, Phách, bác Bảy, không thể thiếu đó là cô Ba. Ngày hôm trước Lâm có nói bác Bảy sang nhà Phong ngỏ ý mời hắn đến đây nhưng hắn một mực không chịu đi….Còn nói chẳng liên quan gì đến nhà ông Bảy nữa.
Điều đó là đương nhiên, dù cho bộ xương nằm trong quan tài kia không phải Mai thì cũng chính là người bị Phong biết, sao hắn dám đến đây nhìn cảnh mọi người đưa quan tài đựng xác chết do hắn giết lên được. Sa đọa vào ma túy, bị ám ảnh về tội lỗi giết người nhấn chìm, hành hạ bao năm qua hắn đến việc đi ra ngoài giờ đây cũng là một chuyện khó khăn rồi.
Quan tài được đặt xuống, sau khi mở nắp quan tài mùi tử khí bốc ra nồng nặc….Cái Mến vợ của Bột lập tức cảm thấy chóng mặt rồi choáng váng suýt nữa thì ngất...Cô Ba vội nói:
- - Những ai yếu bóng via, phụ nữ nên tránh xa quan tài ra để mấy người bốc mộ người ta làm việc….Đứng gần đó không chịu được đâu.
Bột lập tức đưa vợ né ra xa, chẳng riêng gì vợ, ngay cả Bột khi nắp quan tài mới mở ra cũng đã thấy khó thở rồi...Tim Bột lúc này đang đập thình thịch, chỉ mỗi Phách là chuẩn bị trước. Bởi dù sao Phách cũng thấy sợ ngay khi đến nhà vợ chồng Mai mấy hôm trước, nói gì bây giờ đang đưa quan tài Mai ra khỏi mặt đất.
Lâm thì đứng đó nhìn kỹ từng chi tiết mà thợ bốc mộ làm, sau khi mở nắp quan tài ra một người mới đeo găng tay rồi thò vào bên trong chiếc áo quan nhơ nhớp đầy bùn đất đó rồi mò mẫm một lúc. Lâm nhìn thôi mà cũng nổi hết da gà, mò được cái gì đó ông ta mới giơ lên gần ánh lửa rồi nói:
- - Thấy hộp sọ rồi, để xem xem còn thịt không..?
Nói xong ông ta dùng tay bên kia lau lau qua lớp bùn dính trên hộp sọ cô gái rồi gật đầu tiếp:
- - Xác không còn thịt đâu, chỉ còn xương thôi….Đúng là thầy hay xem chuẩn thật, bình thường 2-3 năm lắm người lúc sống ăn sâm, uống lắm thuốc mở ra thịt còn nguyên cả tảng ấy. Mang cái bạt sạch lúc nãy lại đây, để sẵn nước thơm với tiểu sảnh ra kia, lấy hết xương ra sẽ tiến hành rửa.
Khẽ đặt cái hộp sọ xuống chỗ vải bạt được chuẩn bị, ông ta tiếp tục lôi ra từ trong quan tài những đoạn xương to nhỏ khác nhau. Lâm lạnh cả gáy vì đây là lần đầu tiên chứng kiến tận mắt cảnh tượng kinh dị này. Lâm hỏi:
- - Liệu thế này có đầy đủ xương không ạ..?
Ông này đáp:
- - Yên tâm, nghề của tôi rồi...Hơn nữa bùn thì bùn nhưng tất cả xương đều nằm ở bên trong. Lát nữa rửa sạch cậu sẽ được biết..Với lại tôi làm nghề này cũng phải am hiểu về cấu tạo xương của con người thì mới dám làm chứ...Đâu cứ phải bốc lên đem rửa là được đâu mà...Làm vớ vẩn có gì bị vật chết ấy chẳng chơi đâu. Cải táng mồ mả là việc quan trọng, không phải chuyện đùa.
Lâm đứng soi đèn cho ông ta tiếp tục, cô Ba lúc này cũng đang thắp hương cầu khấn gì đó. Nhớ lại ngày hôm trước Lâm sau khi chuẩn bị xong mới hỏi cô Ba một chuyện:
- - Thưa cô, vậy liệu bốc mộ cho cô gái đó xong nhưng bia vẫn để tên của Mai liệu có được không..?
Cô Ba trả lời:
- - Không sao, vì khi làm lễ ta đã đọc tên, viết sớ ghi đúng tên của cô ấy...Kể cả khi bốc bát hương mới đem về ta cũng làm theo tên của cô ấy...Cái bia mộ không ảnh hưởng gì cả...Chỉ cần sau này thành tâm chăm lo mộ phần, nhang khói khấn đúng tên của cô ta là được...Khoảng đất mà các cậu đào huyệt hôm trước là mộ kết, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Ban đầu ta cứ nghĩ cô gái này sẽ oán hận không chịu, nhưng xem ra hoàn cảnh đáng thương đã dồn cô ấy vào con đường này….Có trách thì trách kẻ ra tay quá độc ác.
Nói đến đây Lâm lại càng căm phẫn với những hành động của Phong. Hắn đã gây ra bao nhiêu tội ác nhưng cuối cùng vẫn nhởn nhơ sống ngoài vòng pháp luật. Cũng chỉ bởi nhà hắn quá giàu so với những con người lao động chân lấm tay bùn trong làng. Vì nhà giàu thừa tiền bạc nên mọi chuyện hắn làm đều được bưng bít một cách kín kẽ. Chẳng ai dám động vào gia đình hắn….Chỉ vì nghe lời một tên thầy bói mà hắn dám giết người. Chưa kể đến việc bé Trúc Linh mất tích nhiều khả năng cũng do mẹ con hắn làm...Đang mải suy nghĩ thì Lâm thấy ông bốc mộ nói:
- - Nhặt xong rồi….Giờ chuẩn bị rửa….Mang tấm bạt sạch, trải vải đỏ lên trên, đem mấy chậu nước thơm ra đây….Nhanh cái tay lên, trước khi mặt trời mọc là phải chôn cất xong đàng hoàng tử tế đấy.
May mắn lần này tìm cũng được một đội bốc mộ làm ăn rất tỉ mỉ chu đáo, hôm Lâm dẫn ông chủ đội bốc mộ đến tuy cô Ba không nhìn thấy nhưng cô cũng gật đầu đồng ý. Lâm tiếp tục đứng nhìn ông ta bắt đầu rửa từng cái xương vừa được lấy ra từ trong quan tài. Bắt đầu từ hộp sọ, vì đứng gần nên Lâm thấy sau khi rửa sạch xếp ra tấm vải đỏ phần mặt trước của hộp sọ quả đúng bị dập vỡ mất một bên. Đó là bằng chứng cho việc Phong dùng cái cối đá nhỏ đập vào mặt cô gái.
Trời lạnh, lại thêm cảnh tượng rửa xương đang hiện ra trước mắt khiến không chỉ Lâm mà ai cũng thấy gai người. Riêng vợ chồng Bột với Phách thì không dám nhìn rồi…..Lâm thấy ông bốc mộ đang xếp ngay ngắn những chiếc xương theo một trình tự, cô Ba lúc này cũng tiến lại gần rồi nói:
- - Xương có trắng không…?
Lâm nhìn kỹ lại rồi đáp:
- - Dạ thưa cô xương ngả màu sẫm ạ.
Cô Ba gật đầu:
- - Kỵ nhất là thịt rữa hết mà xương chuyển những vân đỏ….Nếu không nhanh chóng mà để lâu thì khó lường lắm.
Ông bốc mộ lấy làm ngạc nhiên:
- - Sao lại có cả xương đỏ nữa cơ ạ…? Tôi chưa từng thấy bao giờ..?
Cô Ba im lặng không đáp, bởi lẽ đây là xương của một người chết oan, cả năm nay tuy được chôn dưới đất nhưng vẫn nuôi lòng oán hận. Lâm nghĩ điều cô Ba vừa hỏi là sợ cô gái này khó mà có thể siêu thoát nếu như xương của cô ấy xuất hiện những đường vân đỏ.
Cô Ba nói với ông bốc mộ:
- - Sau khi rửa sạch sẽ xong ông nhớ xếp vào trong tiểu sảnh ngay ngắn đấy nhé.
Ông bốc mộ gật đầu:
- - Bà yên tâm, tôi biết phải làm thế nào..?
Lâm không hiểu nhưng cũng không dám hỏi, vì lát nữa thôi Lâm cũng sẽ được xem cách mà người bốc mộ sẽ xếp xương vào trong tiểu sảnh như thế nào. Sau khi rửa sạch, lau khô từng đoạn xương cho dù là nhỏ nhất ông bốc mộ mới bắt đầu xếp xương vào trong tiểu sảnh. Chăm chú cao độ, tỉ mỉ từng chi tiết, hoàn tất việc xếp xương ông ta mới nói:
- - Đây, phải xếp đúng như thế này, đầu gối bằng tai...Xếp đúng như hình hài đứa trẻ sơ sinh. Các đốt sống lưng cũng phải trùng khớp...Chỉ cần sai lệch một đốt hoặc một cái xương sườn thôi là cũng hỏng hết.
Lâm thắc mắc:
- - Tại sao lại phải xếp theo hình trẻ sơ sinh ạ..?
Ông ta nói:
- - Đó là vì khi sinh ra con người có hình hài như vậy, chính vì thế khi chết đi nếu ta xếp xương cốt thế này thể hiện ý nghĩa người chết sẽ quay về với tổ tiên. Yên tâm đi giờ cậu lôi mấy ông bác sỹ giải phẫu ra đây mà bàn về xương cốt chưa chắc đã hiểu cặn kẽ từng đốt ngón tay như tồi đâu.
Cô Ba tiến lại nói:
- - Nếu đã xong thì thu dọn đồ đạc, đưa Quách với Tiểu của người chết đến nơi ở mới.
Tất cả mọi người đều đang đứng ở đó cô Ba hỏi tiếp:
- - Những thứ ta nói mọi người chuẩn bị đều đã có rồi chứ..? Tiểu với cốt đều được bọc bằng vải lụa đỏ rồi chứ..?
Mẹ Lâm kính cẩn trả lời:
- - Dạ thưa cô đều đã được chuẩn bị chu toàn..
Đồng hồ lúc này đã chỉ 4h sáng, cô Ba nói mọi người mang theo đồ đạc đến huyệt mộ đã được đào sẵn ở khoảng đất mà theo cô Ba nói có mộ kết….Chẳng hiểu sao nhưng sau khi cải táng xong xương cốt cho cô gái đã chết Lâm thấy lòng mình nhẹ nhàng, thư thái hơn nhiều lần. Tuy nhiên việc bốc mộ vẫn chưa thể xong vào lúc này….Bởi những thứ cô Ba yêu cầu chuẩn bị còn khá nhiều, Lâm cũng tò mò không hiểu cô Ba sẽ sử dụng chúng như thế nào để oan hồn cô gái được an ủi…