"Lâm Yên, thật không nghĩ tới, cô là loại người này." Một bên, Vệ Từ Phong liếc mắt nhìn chằm chằm Lâm Yên, trong mắt tràn đầy thất vọng.
"Nữ nhân này, đến cùng là ai mời tới vậy, tôi không hy vọng trông thấy dạng người này, phiền gọi công nhân viên mời cô ta rời đi." Trong mặt tên giả mạo hiện ra một tia chán ghét không che giấu chút nào.
Bùi Vũ Đường muốn mở miệng nói chuyện cho Lâm Yên, thế nhưng càng nghĩ lại càng không biết nên mở miệng như thế nào.
Kỳ Thiệu Nguyên cũng một mặt phẫn hận, nhưng... Chuyện phát triển đến bây giờ, đã hoàn toàn đã vượt ra khỏi phạm vị bọn họ có thể khống chế.
"Các người, nói đủ chưa?"
Bỗng nhiên, Lâm Yên ở giữa vẫn yên lặng chưa mở miệng, khóe miệng hơi hơi giương lên, hững hờ lên tiếng.
"Lâm Yên, mời cô nói xin lỗi với Yeva lão Đại!" Vệ Từ Phong lạnh lùng nói.
"Nói xin lỗi với một tên giả mạo, tôi luôn cảm thấy không quá thích hợp." Lâm Yên cười nói.
"Cô nói cái gì?!"
"Nữ nhân này, đầu óc đến cùng có bệnh gì? Đến bây giờ còn nói Yeva nữ sĩ là tên giả mạo?!"
"Người giả bị đụng."
"Lâm Yên, cô nói Yeva lão đại là giả, cô có chứng cớ gì?" Vệ Từ Phong lạnh lùng nhìn về phía Lâm Yên.
"Chứng cứ?" Lâm Yên lắc đầu, cũng không thèm để ý tới ánh mắt của người bên ngoài, "Tôi nói cô ta là giả, cô ta chính là giả, lời nói của tôi, tức là chứng cứ."
"Coi như được mở rộng tầm mắt, thế mà còn có người không biết xấu hổ như vậy." Một đội viên K1 chậc chậc lên tiếng.
"Ha ha, Lâm Yên tiểu thư, dùng thân phận của cô, ngay cả tư cách nói chuyện cùng Yeva nữ sĩ cũng không có, hôm nay cô không chỉ có thể nhìn thấy Yeva nữ sĩ, thậm chí còn lên đường đua một lần với Yeva nữ sĩ, cô không chỉ không cảm ân, nhiều lần mở miệng vu oan Yeva nữ sĩ, tôi cảm thấy, đám người Kỳ thiếu cùng Z Thần, hẳn là chọn nhầm bạn."
Dứt lời, đội trưởng K1 nhìn về phía Z Thần, "Z Thần, cậu thế mà mời loại người này tới tham gia yến tiệc của Yeva nữ sĩ, chuyện này về sau truyền đi, thanh danh của ZH1 cũng sẽ xấu đi."
Giờ phút này, vẻ mặt Z Thần cùng Mộc Mộc cũng hơi có chút xấu hổ, hai người bọn họ cũng hoàn toàn không cách nào hiểu rõ hành động của Lâm Yên.
Bùi Vũ Đường muốn mở miệng nói cái gì, nhưng Lâm Thư Nhã bên kia nhận được nhân viên bảo an thông báo, có một nam nhân trẻ tuổi tên Tôn Thước Nhiên tới cửa.
"Tôn Thước Nhiên tiên sinh đã tới." Lâm Thư Nhã nói với mọi người.
Trong lúc nói chuyện, Tôn Thước Nhiên mặc đồ Tây đã nhanh chân đi vào trang viên.
"Thước Nhiên."
Thấy thế, tên giả mạo đứng dậy, trên mặt chất đống ý cười, bỏ qua Lâm Yên, đi thẳng ra ngoài đại sảnh.
"Sư phụ, đã lâu không gặp." Tôn Thước Nhiên nhìn về phía tên giả mạo, nhẹ giọng cười nói.
"Quả nhiên là Tôn Thước Nhiên!"
Nhìn thấy Tôn Thước Nhiên xuất hiện, Vệ Từ Phong cùng mọi người đã hoàn toàn xác định, nữ hài kia đích thật là Yeva, không có sai.
Lúc này, sau khi Vệ Từ Phong lạnh lùng nhìn thoáng qua Lâm Yên, cũng đi theo sau lưng nữ hài.
"Ba ba, ba thấy không, Tôn Thước Nhiên thật sự tới, nữ nhân kia không phải giả!" Bùi Vũ Đường vội vàng nói với Lâm Yên, "Thừa dịp hiện tại, chúng ta nhanh chạy đi!"
Lâm Yên nhìn lại phía nam nhân, cũng không sai, nam nhân này cô tự nhiên biết, một trong số đồ đệ của cô, Tôn Thước Nhiên.
Chỉ tiếc, Tôn Thước Nhiên không có trông thấy Lâm Yên, nếu không, biểu lộ trên mặt Tôn Thước Nhiên giờ phút này, không biết có phải hết sức đặc sắc hay không.
...
"Tôn Thước Nhiên tiên sinh, mạo muội hỏi một câu, vị này thật sự là bản thân Yeva?" Kỳ Thiệu Nguyên tiến lên, nhíu mày hỏi.
Nghe thấy, Tôn Thước Nhiên nhìn thoáng qua Kỳ Thiệu Nguyên, chợt nhẹ giọng cười nói, "Nói gì vậy, chẳng lẽ còn có Yeva thứ hai à."