"Không biết là con chó nào, lại dám giả mạo lão đại, mộ tổ nhà cô ta bị người ta đào, làm ra chuyện táng tận lương tâm này, cô ta cho là cô ta là tắc kè hoa sao, muốn biến màu gì liền biến màu đó!"
Nhìn Kỳ Thiệu Nguyên lòng đầy căm phẫn, tức miệng mắng to, Lâm Yên không khỏi cảm thán, đây mịa nó mới là fan chân ái!
"Không được, tôi nhất định phải nói chuyện này ra ngoài, tôi muốn cho truyền thông tới thẩm phán sắc mặt ghê tởm của cô ta, giả mạo Yeva, ông nội của cô ta chơi cờ tướng nhất định bị chỉ trỏ, mẹ của cô ta mua thức ăn nhất định bị tăng giá, ba cô ta nhảy múa ớ quảng trường nhất định bị cụ bà ghét bỏ, còn phải bị mẹ của cô ta biết!"
Lâm Yên: "..."
Là kẻ hung hãn.
"Ách, bình tĩnh một chút..."
Lâm Yên nhìn Kỳ Thiệu Nguyên, biết là có người giả mạo Yeva, không biết còn tưởng rằng chính là giả mạo hắn.
"Lão đại, tôi rất tỉnh táo." Kỳ Thiệu Nguyên nói.
Lâm Yên: "..." Khi bình tĩnh là như thế này, vậy nếu là không tỉnh táo...
"Cái kia, thân phận của tôi, là bí mật nhỏ ở giữa hai chúng ta, ngàn vạn không thể nói ra..." Lâm Yên nói khẽ.
Lâm Yên vừa dứt lời, cả người Kỳ Thiệu Nguyên nhất thời mềm trên ghế.
"Cái này... Là bí mật nhỏ với lão đại, trời ạ, tôi thế mà có bí mật nhỏ với lão đại!"
Khóe miệng Lâm Yên hơi hơi co rúm, lời này từ trong miệng hắn nói ra, làm sao cứ có cảm giác chỗ nào quái quái?
"Lão đại, cô yên tâm đi, tôi sẽ không nói ra... Chỉ có điều, tên giả mạo kia, phải xử lý thế nào?" Kỳ Thiệu Nguyên nhấp một hớp cà phê, nhìn về phía Lâm Yên, lên tiếng hỏi.
Lúc này, Lâm Yên hỏi Kỳ Thiệu Nguyên một chút chi tiết liên quan tới tên giả mạo, chỉ có điều, Kỳ Thiệu Nguyên cũng là hỏi gì cũng không biết, không rõ ràng đến cùng xảy ra chuyện gì.
Chỉ có điều, Kỳ Thiệu Nguyên trước đó là nghe Vệ Từ Phong nhắc đến, về sau tự mình cũng nhận được thiệp mới yến tiệc, tên giả mạo từ đâu tới, hắn cũng không rõ ràng.
Sau khi rời khỏi quán cà phê, đã là chạng vạng tối.
Đối với chuyện tên giả mạo, Lâm Yên cũng không suy nghĩ nhiều, ngược lại mấy ngày sau chính mình cũng có thể cùng đi tới yến tiếc với đám người ZH1 cùng Bùi Vũ Đường xem rõ ngọn ngành.
Lúc này, Lâm Yên đón xe đi tới khu nhà cũ Hạ gia.
Từ sau khi Lâm Yên thắng chiến đội WW, địa vị đội xe Hạ gia cũng là như diều gặp gió, đoạn thời gian gần đây kéo được không ít tài trợ còn có đầu tư, chỉ có điều, mấy ngày nay, đội xe Hạ gia tranh tài cùng đội đua xe một nhà khác, toàn bộ thua trận, không có thể thắng trận tiếp theo.
Đến khu nhà cũ, Lâm Yên gõ cửa một cái.
Chưa bao lâu, Hạ Nhạc Phong mở cửa phòng, sau khi thấy Lâm Yên, mặt mũi tràn đầy kinh hỉ, "Yên tỷ, chị rốt cuộc đã đến!"
Mấy ngày nay, Hạ Nhạc Phong gọi mấy cú điện thoại cho Lâm Yên, chỉ là Lâm Yên đều đang bận rộn, cho nên không có nhận được.
Thấy thần sắc Hạ Nhạc Phong như vậy, Lâm Yên hơi sững sờ, mặt mũi tràn đầy không hiểu đi vào trong khu nhà cũ.
Giờ phút này, trong khu nhà cũ Hạ gia có chừng mười mấy người, đều là hoa tiêu của đội xe Hạ gia, còn có tay đua xe.
Chỉ có điều, hiện nay, mọi người đội xe Hạ gia lại là từng người mặt mày ủ rũ, thở dài ai oán.
"Tiểu Yên tới."
Lão gia tử Hạ Định Khôn sau khi nhìn thấy Lâm Yên, vội vàng đi tới từ giữa phòng.
Nhìn thấy Hạ Định Khôn, Lâm Yên khẽ vuốt cằm.
"Tới cũng không nói trước một tiếng, ăn cơm tối chưa?" Hạ Định Khôn nhìn Lâm Yên hỏi.
"Ông ngoại, con ăn rồi... Đội xe bên kia, là xảy ra chuyện gì sao?"
Lâm Yên thấy bầu không khí không đúng, tò mò mở miệng hỏi.
Theo lý mà nói, đội xe Hạ gia bởi vì lần trước thắng được WW, danh tiếng tăng lên rất nhiều, không chỉ như thế, còn kéo tới tài trợ cùng đầu tư, theo lý mà nói, tương lai một mảnh tốt đẹp, không nên xuất hiện bất kỳ vấn đề gì mới đúng.