Rất nhanh, lái xe đưa Lâm Yên tới dưới lầu, Lâm Yên cuối cùng là sống sót về đến nhà.
Hôm nay cũng là vì sinh tồn mà nỗ lực hết sức rồi.
Sau khi đến nhà, Lâm Yên phát hiện trên điện thoại di động có một cuộc gọi nhỡ.
Sau khi thấy rõ nhắc nhở cuộc gọi nhỡ này, sắc mặt Lâm Yên đột nhiên thay đổi, tranh thủ thời gian gọi lại.
"Uy! Là có tin tức mới gì sao?"
Đầu kia điện thoại truyền đến thanh âm nam nhân quen thuộc, "Đúng vậy, vừa mới tra được một chút đầu mối mới."
Lâm Yên chăm chú nắm chặt điện thoại di động, "Đầu mối gì?"
Người bên đầu kia điện thoại nghe vậy đột nhiên trầm mặc, cũng không có lập tức mở miệng, tựa hồ đang cân nhắc từ ngữ.
Theo sự yên lặng của đầu kia điện thoại, trái tim Lâm Yên từng chút một rơi xuống đáy cốc, "Là tin tức xấu à...?"
Nam nhân thở dài một tiếng, mở miệng nói, "Tôi đã khóa chặt một tổ chức, cơ bản xác định tổ chức kia có khả năng rất lớn chính là phòng thí nghiệm năm đó bắt cóc cô và em trai, tôi tốn một chút khó khăn trắc trở, miễn cưỡng tra được một ít tin tức, bên trong phòng thí nghiệm kia, còn có rất nhiều người bị bắt tới giống cô và em trai cô, đồng thời, hết thảy vật thí nghiệm đều căn cứ vào tư chất cá nhân, phân chia đẳng cấp."
"Chia đẳng cấp?" Lâm Yên nhíu mày.
Năm đó tuổi tác của cô quá nhỏ, rất nhiều chuyện đều đã không nhớ rõ, xác thực giống như mơ hồ nhớ kỹ trên người mỗi đứa bé đều mang theo nhãn hiệu, mà thường là cách một đoạn thời gian, nhãn hiệu này liền sẽ thay đổi một lần nữa.
Chẳng lẽ cái đó chính là phân chia đẳng cấp cho bọn họ?
"Đúng thế." Nam nhân mở miệng, "Tư chất của vật thí nghiệm chia làm các đẳng cấp A, B, C, D, E, F khác nhau, mà tư chất thân thể của cô vốn là rất tốt, sau khi thí nghiệm, đẳng cấp của cô... Tôi phán đoán, rất có thể đã đạt đến cấp A, dĩ nhiên, tôi cũng không bài trừ dã tâm của bọn họ càng lớn, phía trên cấp A còn có vật thí nghiệm đẳng cấp càng cao càng kinh khủng hơn."
Lâm Yên nghe thấy, kinh hồn bạt vía, "Vậy em trai tôi đâu? Dùng thân thể của em trai tôi, chẳng phải là..."
Nam nhân mở miệng nói, "Từ tình huống cô đã nói với tôi mà nói thì, đẳng cấp tư chất của em trai khẳng định là cấp độ F kém nhất, nếu như không phải lúc đương thời có cô ở bên người bảo hộ, em trai cô không có khả năng còn sống sót bên trong cuộc cạnh tranh của nhiều vật thí nghiệm như vậy. Sau này, cô nói với tôi, em trai cô bị bọn họ mang đi, cưỡng ép tách ra với cô, có đúng không..."
"Đúng là như thế, không sai." Lưng Lâm Yên hơi cứng, không biết nghĩ đến cái gì, trong lòng không hiểu sao có loại dự cảm xấu.
Thanh âm ở đầu kia điện thoại dừng một chút, sau đó mới mở miệng, ngữ khí ngưng trọng: "Theo những gì tôi hiểu rõ, bên trong phòng thí nghiệm kia, cấp C trở xuống, đều phải bị tiêu hủy."
Câu nói này, quả thực giống như sấm sét giữa trời quang đập vào trong đầu Lâm Yên, "Anh nói cái gì!? Tiêu hủy..."
"Đúng vậy, cho nên nói, rất có thể, năm đó khi em trai cô bị cưỡng ép mang đi, em trai cô liền đã bị bọn họ..."
"Không có khả năng!" Lâm Yên trực tiếp kích động ngắt lời đối phương.
Người bên đầu kia điện thoại biết cô có chút không tiếp thu được, tận lực dùng ngữ khí hòa hoãn mở miệng an ủi, "Cô cũng đừng nản chí, có lẽ tin tức tôi nhận được cũng có sai, khả năng bọn họ mang em trai cô đi, không phải là vì tiêu hủy, cũng có thể là em trai cô cũng chạy đi giống cô..."
Lâm Yên cơ hồ đứng không vững, lảo đảo vịn vào vách tường ở một bên, lầm bầm mở miệng, "Anh nói đúng... Hết thảy đều có thể..."
Nói không chừng em trai phúc lớn mạng lớn.
Đứa bé kia thiện lương như vậy, ngay cả một con kiến cũng không nỡ giẫm chết, ông trời làm sao có thể đối đãi nhẫn tâm với nó như thế...
"Tôi sẽ tiếp tục giúp cô điều tra, có tin tức lập tức nói cho cô biết. Thế nhưng, tôi khuyên cô, tốt nhất nên chuẩn bị cho dự tính xấu nhất."
"..."
...