Tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ đi xa với anh ta,thậm chí trong lòng tôi đã quyết định chấm dứt tất cả …thế nhưng dường như những gì tôi muốn làm chúng đều không theo ý tôi…
Mẹ Tuyết liền hỏi con gái
-Của cậu ta đúng không,phải không
-Mẹ đừng có cuống lên như vậy con suy nghĩ một chút nào…
-Suy nghĩ gì nữa,của nó chứ của ai để mẹ báo cậu ta luôn…
Tuyết liền nhanh ý cô gạt đi suy nghĩ đó của mẹ mình
-Không phải đâu mẹ,mẹ đừng có gọi
-Mày nói cái gì,không phải của nó thì của ai,mày không lẽ sống lang chạ hư hỏng đến thế à
-Con sẽ phá bỏ,mẹ cứ giữ kín chuyện này,k hay ho gì mà để lộ ra ngoài
-Tao là mẹ mày,của ai…nói đi
-Của người con mới quen ,còn con và Cảnh đã chấm dứt k liên quan gì đến nhau nữa rồi…
-Mày…loại mất dậy,hư hỏng…
Bà mẹ Tuyết bật khóc còn Tuyết lo lắng trở về phòng…cô ôm đầu rồi ngồi co ro ở góc phòng tay run run sờ lên bụng…
Cảnh vừa từ cơ quan trở về ngôi biệt thự riêng nơi có Yến đang sống,vừa bước vào anh ta thấy mùi thơm nức của đồ ăn…Yến mặc chiếc váy đỏ đầy lộng lẫy sang trọng…cô ta mỉm cười
-Anh về rồi ạ,anh thay đồ đi rồi mình ăn tối
-Gì mà long trọng vậy…
-Anh cứ đi thay đồ đi,hôm nay e làm toàn những món mà anh thích…
-Hẳn là có chuyện gì rồi
-Tin vui,tin vui anh đi thay đồ đi nào…
Cảnh lên phòng tìm ảnh tài liệu gửi cho cấp dưới thì thấy bức ảnh anh ta chụp Tuyết vẽ ngồi bên hiên…lặng nhìn bức ảnh rồi Cảnh ấn vào nút xoá …
Trở lại bữa tối mà Yến đã chuẩn bị,Cảnh ngồi xuống thì Yến rót sẵn ly rượu vang …
-Anh uống thử loại này xem có ngon không?
-Em có tin vui gì muốn cho anh biết…
Yến chạm ly của cô ta vào ly của Cảnh
-Em có thai rồi anh vui không nào…
Yến cười rạng rỡ còn Cảnh đổi sắc mặt,anh ta với nụ cười gượng gạo
-Không thể nào?
-Anh nói gì,em có thai rồi anh thái độ đó là sao,anh không thích hay sao?
-Không phải chỉ là em đột nhiên có …anh hơi hoang mang vì bao lâu nay …
-Em vui lắm anh biết không,em có thai rồi giờ em cũng cần một danh phận,con chúng ta cần có giấy tờ đàng hoàng,anh ly hôn xong xuôi đi rồi chúng ta kết hôn nhé…được không anh,vì con của chúng ta…
-Để anh suy nghĩ thêm…
-Đừng để e chờ quá lâu nhé…em chờ được …
Cảnh ăn xong anh ta ra ngoài sân hút thuốc,cô giúp việc đi ra
-Cậu gọi tôi
-Cô ấy có thai rồi chị biết chứ
-Tôi mới biết chiều nay ạ
-Vậy bổn phận của chị ở nhà này để làm gì hả
-Hôm nào cậu bảo là tôi pha thuốc tránh thai cho cô ấy uống chứ chưa xót lần nào cả ạ…
-Chưa xót vậy mà cô ấy đã có thai,tôi thất vọng về chị…
Yến đứng nép bên cửa sổ cô ta nghe trộm toàn bộ đoạn nói chuyện giữa Cảnh và cô giúp việc…cô ta đưa tay lên tim như không thể tin vào tai mình “ Anh ấy,anh ấy đúng là thực sự k muốn có con với mình,tại sao…ngày trước anh ấy muốn có vậy mà sự thay đổi này là gì,là vì điều gì,hay vì cô ta “…
Tuyết ngay hôm sau đi ra khỏi nhà từ sớm,cô tới bệnh viện để đăng kí bỏ thai sau cả đêm suy nghĩ…
Tay kí vào tờ giấy đồng ý hút thai mà tay run bần bật …Tuyết bước vào phòng siêu âm,điều hoà lạnh khiến cô sởn gai ốc…bác sỹ nói
-Thai 9 tuần rồi ,hoàn toàn khoẻ mạnh,tầm này không can thiệp hút được mà phải nạo,sẽ đau đấy,mang thai lần mấy đây…
-Lần đầu ạ
-Thế thì suy nghĩ kĩ đi,nạo sẽ ảnh hưởng về sau lắm lại còn chưa có đứa con nào,cô cứ khuyên cháu chân tình,cố mà giữ con,con hoàn toàn khoẻ mạnh,tim thai đấy nghe thấy không?
Tuyết nhìn lên màn hình thấy hình ảnh em bé đã thành hình rõ ràng,tiếng tim thai đập khiến cô chảy nước mắt…
Khi bước ra ngoài Tuyết quay lại nói với bác sỹ
-Cô ơi cháu k làm nữa có dc lấy lại tiền không ạ
-Được để cô bảo cho,k sao cả chỉ tính tiền khám với siêu âm thôi
-Dạ vâng
-Về uống thuốc bổ đều đặn nhé…
-Dạ vâng…
Tuyết bước ra bên ngoài cô ra công viên ngồi nhìn tờ kết quả…cô mỉm cười
“Chị à,em có con rồi…em sẽ cố gắng nuôi con của mình,hôm nay em suýt nữa đã làm điều ngu ngốc ,phụ nữ thời nay dám làm dám chịu,em chấp nhận vất vả đến mấy cũng sinh con ra nuôi con thành người,chị phù hộ cho em nhé”…
Tuyết về nói với mẹ là đã bỏ,sau một tuần cô nói lên gần trường ở cho tiện vì còn đi làm thêm…cũng từ ngày cô nói chia tay Cảnh cả hai không hề liên lạc gì nữa…Tuyết cứ ngỡ anh ta đã tự giải quyết ly hôn một cách êm đẹp…
Hằng ngày Yến được ăn ngon chăm sóc cẩn thận,còn Tuyết xin bảo lưu việc học và đi làm thêm phục vụ ở một quán cafe buổi tối,ban ngày Tuyết đi phụ bếp cho một trường mầm non quốc tế,cô đứng nhiều đến mức chân phù lên,bếp trưởng còn hùa vài cô lao công vào nhặt rau rửa bát hộ…
-Con gái sao khổ thế con,mệt thì nghỉ đi giờ bầu cũng 8 tháng đẻ đến nơi rồi
-Con có mệt đâu,không làm đến lúc đẻ xong không có tiền u ạ
-Chân phù cả lên rồi,tối lại đi làm nữa hả
-Vâng tối con vẫn đi làm được ,cố nốt u ạ
-Đấy con gái cứ làm mẹ đơn thân là thiệt,là khổ lắm cơ
-Con chịu được,đôi khi có chồng chưa chắc đã không khổ u ạ…
Tuyết rất hoạt bát vui vẻ nên ai cũng yêu mến…chuyện Tuyết có thai chỉ có Huy và Lệ biết…cả hai mang một đống đồ sơ sinh đến phòng trọ của Tuyết
-Thôi hai đứa lại mua làm gì,đủ rồi mà
-Đủ làm sao được,tao bảo thằng Huy rồi cả hai sẽ thay phiên chăm mày khi mày sinh con
-Thôi chắc tao hôm trước hôm sau là làm được rồi
-Dở hơi à…làm sớm khổ chứ sướng gì
Tuyết cười nhẹ…Huy pha cho Tuyết cốc sữa
-Uống đi bầu mà gầy lắm,tao bảo k phải đi làm tao nuôi được mày cơ mà
-Thôi ,có hai đứa mày ở bên lúc này là tao vui rồi…
Lệ ôm cổ Tuyết và Huy
-Cố gắng lên chúng ta sẽ làm được tất cả …sẽ làm được
Tuyết bật khóc khi thấy câu nói của bạn…Lệ lau nước mắt
-Thôi nào làm con tao buồn giờ,vui lên k được khóc…
Yến ở nhà nằm có cô giúp việc bóp tay bóp chân…khi Cảnh đi công tác về thì cô ta giả vờ
-Em đau cả ngày nay ý
-Vậy đi bác sỹ chưa
-Anh cứ đi suốt thế này,em k vui nên chắc con k vui nên quậy đau ý…
-Anh bận công việc mà…k thể khác được
-Anh đã ly hôn xong chưa,em sắp sinh rồi,anh muốn con chúng ta sau này k có bố hay sao,lý do gì anh cứ kéo dài thời gian vậy…em buồn lắm anh biết không?
Yến bật khóc ,Cảnh thở dài…
-Em nín đi mai anh sẽ giải quyết…
Tại nhà họ Vũ…
Ông cụ thở dài nhìn ra ngoài khi đang ăn cơm,ông Văn lo lắng
-Bố k thấy ngon miệng ,vợ chồng thằng Cảnh vỡ thật rồi hả con…gần cả năm rồi mà chẳng lẽ chúng nó vẫn chưa cho nhau một cơ hội
-Con bé Yến có thai thì cơ hội gì dc nữa bố
-Tao có chết cũng k đồng ý con bé đó,mày nói với thằng Cảnh như thế,có đẻ nữa cũng k bh tao chấp nhận…
-Vâng để con bảo,bố đừng kích động…chúng chưa ra toà vẫn là vợ chồng nên con bé Yến hiện tại chưa là gì đâu bố…
-Vợ nó chỉ có một ,mày bảo nó như thế…
-Vâng để con bảo ạ…
Cảnh nhận được tin từ Thịnh
-Tuyết đi khỏi nhà nửa năm nay rồi sếp ạ
-Đi đâu được
-em hỏi dò rồi mà trường nói bảo lưu việc học k đi học cũng nửa năm nay rồi ạ…
-Có gì uẩn khúc ở đây rồi
-Sếp nếu muốn ly hôn đơn giản mà k cần cô ấy ký đâu
-Tôi phải lên đó…
-Ơ sếp…sếp
Nói xong Cảnh lái xe lên Hà Nội…anh ta từng đến đón Tuyết tại nhà Lệ nên đến hỏi thẳng lệ…Lệ ngạc nhiên khi thấy Cảnh
-Anh tìm em có chuyện gì?
-Anh k gọi dc cho Tuyết phiền em chỉ chỗ Tuyết cho anh
-Để làm gì ạ,giờ đã chia tay rồi thì còn gì để nói với nhau đâu ạ
-Anh cần chữ kí của cô ấy để hoàn tất thủ tục ly hôn…
-À hoá ra là thế,đã vậy anh đến địa chỉ này đi…nó đang làm ở đấy,đến đó nó sẽ cho anh chữ kí …
-Cám ơn em
Lệ lừ mắt nhìn Cảnh đi khuất…
Tới quán cafe Cảnh bịt khẩu trang đội mũ,anh ta vào oder nước uống…ngồi nhìn xung quanh đột nhiên thấy Tuyết bê nước đặt trước mặt
“Em gửi anh…”
Cảnh nhìn Tuyết đang bụng bầu rất to…anh ta k thể nói nên lời liền kéo mũ sụp xuống lặng nhìn Tuyết bê cốc ra vào,bụng to ì ạch nhưng cô vẫn luôn nở nụ cười trên môi…lát sau tan làm Tuyêt rời khỏi quán…Cảnh liền lấy xe đi theo sau ,Tuyết ra bên xe buýt cô đeo tai nghe nhạc vào ngồi chờ ở bến xe…
Cảnh ở bên này đường ngồi trong xe ô tô anh ta thấy Tuyết cứ xoa bụng rồi nói chuyện với em bé…
“ Con cố gắng đủ ngày tháng rồi hay ra nha,ra sớm quá con khổ mà mẹ cũng khổ ,cứ đủ ngày đủ tháng rồi hãy ra con nhé,mẹ yêu em”
Trời đổ cơn mưa…xe buýt đi thẳng qua không dừng lại,Tuyết chạy ra với xe ướt hết cả người
“ Ơ chú ơi sao k dừng lại vậy”…
Cảnh lúc này ấn máy gọi cho Tuyết…
-Alo
-Là anh…đừng dập máy…
Tuyết nhận ra giọng Cảnh
-Sao anh biết số mới của tôi vậy…
-Em khoẻ không?
-Tôi rất khoẻ …anh gọi cho tôi có việc gì không?
-Tôi nghe nói em có thai của tôi phải không?
-Anh nghe ai nói nhảm vậy,tôi đâu có thai ,hiện tại cũng đang có người yêu mới rồi thế nên đừng làm phiền nhau nữa …
-Em sống vất vả lắm không?
Cảnh đỏ đôi mắt,lúc này Tuyết nhìn sang bên đường…cô rơi nước mắt khi thấy Cảnh đang nhìn mình,anh ta k ở đâu xa,anh ta ở ngay trước mặt cô