Con đường mà tôi chọn ,con đường đó đã xác định không có chỗ cho tình cảm,thứ làm tôi mất thời gian,sẽ làm tôi phân tâm,nhất là con đường đó không thể nào có anh ta…Vũ Đức Cảnh…
Chiếc xe chạy thẳng về nhà ,lúc này Tuyết vẫn nhắm mắt và giả vờ như mình đang ngủ…
Cảnh bế Tuyết xuống về tới phòng,anh ta tự tay chăm sóc cô…lúc sau Tuyết lại sốt cao…cô mê man…tay khua khua…
“ Chị ơi,đừng bỏ em,em sẽ tới đón chị”…
Cảnh cầm bàn tay của Tuyết rồi vỗ nhẹ lên bàn tay của cô…anh ta thở dài rồi ánh mắt nhìn Tuyết với vẻ rất buồn…
Lúc này Gió đi tới nói
-Quản gia Biển báo bên ngoài có cô Yến nói muốn gặp cậu cả
-Đưa tới phòng khách hộ tôi…
-Vâng cậu đi đi ở đây có tôi trông mợ cả rồi
-Ừm,để ý chườm liên tục tránh để nóng quá nhé…
-Vâng cậu yên tâm…
Cảnh rời khỏi phòng,tới phòng khách thấy Yến đang đứng nhìn ra cảnh Vịnh…cô ta lên tiếng
-Nơi này vẫn đẹp như vậy ,anh nhỉ
Yến quay lại nhìn Cảnh
-Em tới đây làm gì?
-Anh hỏi em câu đó có thấy thừa không?
-Hiện tại anh đang rất bận,thế nên …
-Em đã hỏi thì anh k có đi làm,chắc chắn anh không bận việc của cơ quan…
-Từ khi nào anh có việc bận phải báo cáo rõ với em vậy
-Từ khi có cô ta,anh đang thay đổi…em nhận ra điều đó …vài năm của chúng ta ,sự chờ đợi của anh cũng không bằng 2 tháng phải không?
-Đừng tới đây rồi đặt câu hỏi như vậy,anh k muốn chúng ta cãi nhau,em về nghỉ ngơi đi,mai em bay rồi đấy
-Em quyết định dừng chuyện học lại rồi ,em k bay đi nữa em muốn ở lại…
-Tuỳ em thôi đó là quyết định của em
-Vậy anh sẽ chia tay cô ta ngay chứ,chúng ta sẽ kết hôn luôn…
-Anh sẽ chia tay nhưng k phải là hiện tại…chuyện này anh đã nói rồi em đáng lẽ nên đồng ý trở về ngay khi anh gọi…giờ thì đã muộn…nhưng em yên tâm,trong lòng anh có ai bản thân anh biết…
Yến ôm lấy Cảnh thật chặt…
-Anh chờ em rồi vậy giờ em sẽ chờ anh,sẽ chờ ngày anh ly hôn,em biết cô ta ở đây chỉ là một vật thế thân mà thôi,anh k muốn e vào đây để sống tranh đấu mệt mỏi đúng không?
-Em đã nghĩ thông rồi đấy,ở nơi này chữ mợ cả nó nặng trên vai lắm ,anh muốn em dc tự do được là chính em…chúng ta vẫn sẽ gặp nhau bình thường…anh và em sẽ k có gì thay đổi…
-Em hiểu em tin anh ,em tin anh mà
Đoạn video được một người làm đứng ở ngoài cửa quay lén lại…cô ta đưa đoạn video đó cho mẹ Lâm…bà ta nhếch môi cười “ Xem hắn sống thế nào giữa hai người đàn bà”…
Video ngay lập tức được gửi cho ông cụ…ông cụ xem xong rất tức giận…
“Gọi thằng Cảnh đến đây cho tôi…”
Cảnh ngay lập tức bị ông nội tát vào mặt…ông Văn giật mình
-Bố làm gì thế ,sao bố lại đánh nó
-Thằng mất dậy,mày lấy con nhà người ta về để làm vật thế thân hay sao ?
Cảnh liền hiểu dần ra chuyện ,anh ta nắm chặt tay khi ông nội ném đoạn video bật lên cho cả ông Văn xem…
Cảnh liền đổi sắc mặt
-Cháu k biết phải nói gì lúc này
Ông cụ đập chiếc gậy chống ở tay xuống sàn
-Anh làm gì còn gì để mà nói,giờ người yêu anh cũng muốn mà vợ anh cũng đã lấy rồi…
-Cháu sẽ chịu trách nhiệm với hành động của chính mình…
-Bằng cách nào,hay ly hôn là cái cách anh định làm …
-Nếu đó là việc cần thiết thì cháu sẽ phải ly hôn khi cần
Ông nội định tát thì ông Văn giữ tay
-Thôi bố,nó lớn rồi bố làm thế này để được gì
-Tôi chưa bao giờ đánh nó,tôi đánh nó vì nó quá tự mãn,nó sống coi hôn nhân như một trò đùa…chia tay con bé Yến kia dứt điểm đi lo tập trung vào gia đình thôi,chưa yêu bây giờ thì sau sẽ yêu,con bé Tuyết nó gấp 10 lần con bé Yến,nó chẳng qua vì thấy có kẻ cướp mất món mồi ngon nên mới như vậy…ông k thích loại đàn bà có quá nhiều tham vọng…
Tại phòng của Cảnh…
Tuyết đang ngồi ăn cháo,cô tươi hơn khi nãy do đã hạ sốt,Gió pha nước cam mang vào
-Ăn thêm chút nữa nhé
-Thôi em no rồi
-Cậu cả lo cho mợ lắm đấy,tự tay chăm sóc k nhờ đến ai cả…cậu tốt với mợ lắm đấy nha…
Tuyết đỏ mặt nghĩ tới nụ hôn khi nãy
-Chắc là trời đêm nay phải có bão nên anh ta mới như vậy…
-Kìa mợ…
Tuyết cười và cảm thấy lòng lâng lâng khi được chồng quan tâm…đúng lúc điện thoại cô hiện đến đoạn video…
Tuyết thấy Cảnh và Yến ôm nhau rồi nói chuyện,họ nói đến đoạn Tuyết chỉ là vật thế thân,lúc này Tuyết đột nhiên thấy chạnh lòng…cô với gương mặt nhợt nhạt nhìn ra cửa khi hoa bằng lăng tím đang rơi…Cảnh bước về len lỏi trong từng cánh hoa đang rơi…cả hai nhìn nhau…điện thoại của Tuyết vẫn vang lên đoạn video đó…
-Anh sợ cô ấy khổ khi vào đây làm dâu…thế nên anh mới chọn tôi gấp như vậy…
-Ngay từ đầu tôi đã nói là trao đổi rồi ,cô đừng quên điều đó
-Tôi không quên điều này nhưng ít nhất đừng nói với người yêu anh rằng tôi là vật thế thân…nếu anh coi tôi là thế thân thì anh đã đi quá giới hạn của bản thân anh quá nhiều rồi,anh đã hôn tôi,hy vọng đó chỉ là cảm xúc nhất thời của một người đàn ông…hy vọng anh đừng có tình cảm với tôi để chúng ta sau khi kết thúc cuộc trao đổi này sẽ k ai phải đau lòng…
-Chúng ta sẽ ly hôn trong tháng này
-Tôi còn chưa điều tra được về cái chết của chị tôi,tôi k thể ly hôn được
-Chuyện của nhà họ Vũ thì cô đừng mơ là có thể moi móc được bất cứ chuyện gì?
-Anh biết chuyện mà,chỉ cần anh nói cho tôi biết chị tôi bị làm sao khi ở đây,tôi sẽ rời đi ngay lập tức…
-Tôi k biết chuyện gì cả
-Anh chắc chứ
-Đừng hỏi lại,như cô nói cô sợ tôi sẽ có tình cảm thì cô đánh giá bản thân hơi cao đấy,câu trả lời của tôi là ly hôn,nói vậy là cô hiểu rồi chứ…
-Tôi chưa thể ly hôn lúc này được…tôi chưa đạt được mục đích của chính mình
-Vậy thì cô vẫn phải rời khỏi đây…tôi k thích dây dưa đến cô nữa,mục đích của cô là gì tôi không quan tâm ,tôi chỉ biết giờ mọi chuyện đã lộ thì hãy để nó kết thúc…
-Ok nếu anh đã nói vậy tôi cũng k mặt dầy ở lại đây nữa…
Tuyết đứng dậy bước xuống giường đi lảo đảo tới phòng lấy đồ,cô cho đồ vào balo…mặc bộ đồ của chính mình đeo balo lên vai …
-Khi nào cô khoẻ đi cũng được
-Tôi khoẻ rồi,anh chào mn hộ tôi…
Tuyết quay đi vừa nói xong cô ngất xỉu ngay dưới gốc cây bằng lăng…Cảnh liên vội bế lên ,anh ta vuốt tóc trên gương mặt Tuyết rồi gọi
“ Tuyết,cô ổn không”?
Ông cụ rất tức giận vì kẻ quay video đã xin nghỉ làm luôn cách đây 2 tiếng…
-Tìm đến tận nhà nó ,hỏi nó ai thuê nó quay video,nhà này từ bao giờ có chuyện để kẻ dưới quay gia chủ rồi như vậy được …
-Dạ vâng tôi đang cho người về nhà cô ta ,sẽ sớm có câu trả lời thôi ạ
-Chẳng cần câu trả lời cũng biết ai xui khiến nhưng bắt tội ai đó phải có bằng chứng,cô ta hết lần này đến lần khác định hãm hại gia đình thằng Cảnh,tôi không thể cứ để tình trạng này tiếp diễn được…
-Vậy ông có cách gì ạ
-Định sau hôn lễ của thằng Lâm thì tống tất cả họ đến ở nơi khác…tránh rắc rối cứ liên tiếp
-Tôi hiểu ý cụ rồi…
-Một khi tôi mất đi thì thằng Cảnh nắm giữ quyền gia đình vì bố nó khước từ nắm giữ gia đình này,cái gì cũng k muốn làm nên tôi mới phả lo ,khi tôi mất đi mẹ con thằng Lâm khó mà sống yên ổn…Cảnh nó là đứa trẻ thế nào chỉ tôi hiểu rõ…nó rất đáng sợ đấy…
Tuyết sau khi tỉnh cô liền vội vã rời khỏi nhà họ Vũ …trước khi đi cô quay lại nhìn “ Chị,em k còn có thể ở đây điều tra về cái chết của chị nữa,bọn họ đều giấu kín,em chỉ mong chị linh thiêng chỉ cho em cách tìm lại công lý cho chị”…
Tuyết ngậm ngùi lên xe rời đi …cô đột nhiên thấy bản thân có gì đó cảm thấy tủi thân…
Cảnh ngồi bên bờ hồ,anh ta ngồi câu cá rồi nghe Gió nói
-Cô Tuyết đã đi rồi ạ
-Tốt rồi,thế giới ngoài kia tự do hơn ở nơi này
-Cậu cả cũng rất thương mợ cả mà sao cậu k nói với mợ ấy một câu
-Mới có hai tháng dứt điểm sớm sẽ tốt hơn…
Cảnh cười nhạt rồi nhìn xuống mặt hồ…
2 tháng sau…
Yến thử thai rồi tức giận khi thấy mình chưa có…cô ta đi khám thì ngay lập tức nhận được kết quả là do có sử dụng thuốc tránh thai
-Bác sỹ tôi k có dùng tránh thai,tôi đang mong con còn chẳng hết sao lại sử dụng thuốc được
-Cái này cô nên về nghĩ kĩ lại xem nhé…
Yến ngồi nghĩ mãi cô chỉ nhớ là mỗi lần quan hệ xong Cảnh đều đưa cho cô uống một cốc nước cam…
“ Không đâu,anh ấy k thể làm vậy được ,anh ấy muốn có con mà nên k thể là anh ấy được,anh ấy thậm chí còn bỏ cô ta vì mình…vậy là sao…sao lại rối thế này”…
Cảnh đi họp cấp cao tại Hà Nội…
Anh ta đi qua đường thấy nhiều hoa sen…trong bộ đồng phục của cục hải quan,anh ta khẽ bỏ chiếc kính xuống khi đang đọc tài liệu ( chỉ đeo kính khi làm việc)…
Thịnh cười nhẹ
-Thu Hà Nội đẹp anh nhỉ
-Ừm…
-Con gái Hà Nội cũng đẹp như thu Hà Nội vậy
-Lại muốn thử vị à
-Sếp tinh ý quá,mai sếp mới về cơ mà…đêm nay em đi chơi tí
-Tuỳ chú,miễn là về đúng giờ là được
-Ok anh…
Đi qua gánh hàng sen Cảnh chợt nhớ tới khi trước Tuyết cũng mặc áo dài trắng tay cầm bó sen rất đẹp…
-Hoa sen đúng là rất đẹp…
Thịnh nhìn qua gương thấy gương mặt của Cảnh đang rất tâm trạng…
-Sếp đã bao lâu rồi k nói chuyện với vợ vậy
-Từ khi cô ta đi là đã không liên hệ gì nữa rồi
-Sếp có ý đến thăm cô ấy không ạ
-Không,thôi là thôi liên quan gì nữa đâu
-Nhưng chưa ly hôn mà,trên mặt pháp luật hai người vẫn là vợ chồng…lên thì gặp nhau chút thôi chả mấy khi …Em đi đây sếp tự lái nhé,khách sạn e sớt trên bản đồ rồi đấy,sếp lái theo là đến nơi…
-Ừm…đi đi…
Cảnh đi theo bản đồ sớt của Thịnh lại lái xe đến làng của Tuyết,đến ngay trước cửa nhà cô…anh ta lầm bầm “ Cái thằng,nó đưa mình đi kiểu gì thế này”…
Đúng lúc mẹ Tuyết đi về thấy Cảnh đang loay hoay trong xe bà gõ cửa
-Chào cháu…
Cảnh thấy mẹ Tuyết liền xuống xe vội vàng
-Vâng con chào mẹ…
-Nghe con Tuyêt nói rồi nên k cần câu nệ gọi mẹ đâu ,cháu vào nhà uống nước…
-À vâng…
Cảnh đi vào nhà thấy ban thờ ảnh của Vân…anh ta liền quay mặt đi…mẹ Tuyết rót chè mời Cảnh
-Nó về bây giờ đấy,nay đi học lại về muộn chắc tắc đường,nó đi xe buýt đi mà,hôm nào mà có bạn đèo về thì nhanh hơn
-Vâng kể ra đi học cũng xa…
-Tối cháu ở lại dùng cơm nhé,chú nhà cô đang ở vườn để bảo bắt gà
-Dạ thôi
-Thôi gì đã đến rồi là khách,ở lại ăn cơm rồi về…
Cảnh ngại nên cũng đồng ý,bố Tuyết thấy Cảnh liền lau tay vội vã rồi dơ tay
-Chào cháu…
-Vâng chào chú…
Cảnh bắt tay mà k hề chê tay bố Tuyết bẩn…
-Chú vs cô đi thịt gà cháu chờ tí nhé
-Dạ vâng ăn gì cũng dc chú k cần quá cầu kì đâu
-Nhà chú nuôi dc mà,ăn gà nhà ngon mà k sợ …
Tuyết đi về đến cửa thấy con chó hàng xóm bị ghẻ cô kêu vào nhà
“ Mẹ ơi con tun nhà mợ Liên bị ghẻ à,khổ thân nhà mình còn thuốc k “
Cảnh trong bộ trang phục của cục hải quan quay lại …Tuyết giật mình…cả hai nhìn nhau…dường như cả hai đều muốn nói với nhau điều gì đó nhưng lại chưa ai có thể mở lời trước