Trưởng làng nghe xong thì không khỏi run rẩy, ông vội chạy đi tìm người để làm chiếc kiệu hoa. Trong vòng một ngày chiếc kiệu hoa đã được làm xong, bởi vì ai ai cũng sợ tên yêu quái kia sẽ quay lại tàn phá nơi này lần nữa nên bọn họ làm gấp rút.
Nhìn thấy chiếc kiệu hoa sang trọng ở trước mắt, thầy pháp sư cúng tế xong xuôi rồi mới bắt đầu làm phép. Người dần trong làng đứng xung quanh im lặng nhìn.
Mất vài tiếng đồng hồ, cuối cùng nghi thức cũng đã được hoàn thành. Trưởng làng chạy đến hỏi pháp sư.
Vậy là xong rồi đúng không???Chuyện gì cần làm cũng đã làm rồi, đêm nay các người hay khiêng kiệu đi tìm cô dâu để hiến tế đi!Nói xong, thầy pháp sư rời khỏi làng. Khi đi ngang khu rừng, ông cảm giác có một luồng khí lạnh truyền đến, quay người lại thì phát hiện hắn đang đứng gần đó. Cả người toát ra luồng khí đen hận thù, hắn nhìn thấy ông thì tức giận hỏi.
- Ngươi giết hại người vô tội, vậy mà cũng lẩy thanh danh làm pháp sư để cứu dân sao???
Bị hắn chất vấn, vẻ mặt ông vẫn bình tĩnh, giọng nói nghiêm túc.
- Người và yêu không thể ở bên nhau, đạo lý này chẳng lẽ ngươi không biết ư?
Mặc kệ thầy pháp đang nói đạo lý, hắn điều khiển pháp lực của mình mà khống chế ông, ông kịp né tránh nhưng lại dính phải chất độc của hắn thấm vào người. Ngay lập tức cả người ông trở nên tê cứng lại, tim trong lồng ngực đập mạnh, hô hấp cũng trở nên khó khăn hơn nên gục xuống đất.
Nhìn thấy bộ dạng ông ta đang quằn quại trước cái chết, hắn lại gần gẵn giọng nói.
- Cảm giác thế nào? Tuyết Mai đã phải chịu sự đau đớn đến chết, giờ thì ta sẽ đi lấy mạng những kẻ độc ác kia để đòi lại công đạo cho nàng ta!!!
Hắn quay người định rời đi, thầy pháp sư sợ hãi vội ngăn lại.
- K... không được, ngươi không được làm thế.....
Chưa nói hết câu thì chất độc bên trong đã ăn mòn lan khắp cơ thể, thẩy pháp sư chịu đau đớn mà chết không nhắm mắt.
Trở về thực tại.
Bạch Vương dìu Tuyết Mai đi dạo ở vườn hoa, ánh hoàng hôn trên bầu trời chuyển sang màu đỏ cam thật đẹp.
Tuyết Mai cứ ngỡ bản thân vẫn đang ở khoảng thời gian như lúc trước mình còn sống, cô quay sang nhìn vùng cổ hắn xem còn vết vệt khoang hay không. Rất tiếc, nó không còn nữa.
- Vân Kỳ! Nàng thấy trong người thế nào rồi?
Giọng nói ấm áp của Bạch Vương vang lên, Tuyết Mai nghe hắn gọi tên người khác thì trong lòng không mấy vui vẻ. Nhưng cũng nghĩ rằng chủ cơ thể này lại là người mà hắn yêu nên Tuyết Mai không dám giải thích chuyện này, cô cũng thuận theo mà đáp lại.
- Ta thấy ổn hơn rồi!
Nói xong, Tuyết Mai ngồi xuống ghế. Trên bàn có một giỏ trái cây được để sẵn, nhìn thấy quả táo màu đỏ kia khiến cho cô bất giác nhớ đến cảnh lần đầu tiên gặp mặt hắn.
Thấy cô cứ nhìn chằm chằm vào quả táo nên hắn nghĩ rằng cô muốn ăn, hắn chủ động gọt vỏ rồi cắt nhỏ ra đưa đến trước mặt cô.
- Nàng ăn thử một miếng đi!
Đúng lúc này, người hầu đi đến thông báo.
- Ngài Bạch Vương! Bên ngoài có người đang tìm ạ.
Bạch Vương nghe xong thì nhìn Tuyết Mai một cái rồi mới đứng lên rời khỏi đó, cô cầm miếng táo lên mà ăn một miếng. Nước mắt cô bất giác tuôn rơi, trong lòng thầm nghĩ.
"Giá như thời gian ngừng lại để ta có thể được ở bên chàng lâu hơn, nhưng mà.... giờ chúng ta là người của hai thế giới.....ta cũng không muốn phải rời xa chàng..."
Bỗng dưng Tuyết Liên Thảo từ đâu xuất hiện, vừa nhìn thấy cô, nàng ta lại gần mà giữ chặt tay cô mà kéo đi.
Tuyết Mai tức giận hất tay ra chất vấn.
- Ngươi buông tay ta ra, ngươi định làm gì???
Tuyết Liên Tho tc giận mắng.
- Nghi thức thất bại thì theo ta về tiếp tục thực hiện, bằng mọi giá ta sẽ khiến Tuyết Mai hồi sinh trở lại và làm con rồi cho ta!!!
Nghe lời này, Tuyết Mai vùng vẫy để thoát ra khỏi bàn tay kia, Tuyết Liên Thảo mất kiên nhẫn vung tay mở cánh cửa kết giới rồi kéo Tuyết Mai vào trong.
Trở về hang động, Tuyết Liên Thảo vội vàng lấy cuốn sách ra xem chỉ dẫn lần nữa, Tuyết Mai nhìn qua quan tài thấy thi thể mình đang nằm ở đó. Cô đi đến bên cạnh quan tài với vẻ mặt đầy kinh ngạc.
- Đây là mình mà? Nhưng biết bao năm trôi qua rồi mà sao hình dạng vẫn không bị bào mòn hay thay đổi gì???
Tuyết Liên Thảo lúc này cười lên một tiếng vì đã tìm thấy bí quyết, nàng từng bước tiến lại gần Tuyết Mai để khống chế cô lần nữa. Tuyết Mai cảnh giác lùi về sau, bầu không khí lúc này trở nên căng thẳng hơn, trong lúc
Tuyết Liên Thảo định ra tay thì Bạch Vương cũng đã kịp thời xuất hiện.
Hắn nhốt nàng ta vào một quả bong bóng xung quanh đều là kết giới, Tuyết Liên Thảo không thể thoát ra được nên rất tức giận mà la hét.
- Thả ta ra, Bạch Vương! Ngươi dám phá hỏng chuyện tốt của ta!!!
Bạch Vương quay sang bế Tuyết Mai trên tay, hắn nhìn Tuyết Liên Thảo với ánh mắt sát khí. Giọng nói nhẹ nhàng cảnh báo.
- Nếu như ngươi dám đụng đến nàng ấy lần nữa, ta sẽ không do dự mà giết luôn ngươi đâu!
Nói xong, hắn vừa bước được vài bước thì Tuyết Mai nắm chặt lấy cánh tay hắn như muốn nói gì đó.