Trời tờ mờ sáng, trên chiếc giường bằng gỗ chất liệu khá quý, một nam nhân to lớn dần mở mắt ra.Vài tia sáng của mặt trời đã chiếu qua khe cửa mà rọi vào bên trong căn phòng.
Tư Duệ Kỳ Vũ hơi nghiên đầu nhìn qua thì thấy Dương Tiểu Nguyên đang gối đầu nằm ở mép giường, kế bên còn có cái nôi của trẻ em bên trong là Tiểu Yên Nhi đang ngủ rất ngon lành.
Chắc do động tác của hắn trở mình mà làm cho y giật mình tỉnh giấc, đôi mắt mơ màng mà mở ra dụi vài cái rồi tỉnh nhìn hắn.Vẻ mặt cũng bớt đi mấy phần lo lắng.
" chàng tỉnh rồi sao?"
" ừm, ta làm em giật mình à?"
Y nghe vậy cũng nhẹ gật đầu, hôm qua đột nhiên hắn lại nhất giữa đại sảnh làm bọn họ giật mình hoảng hốt một phen.Bên bệ hạ hay tin cũng phải cho thái y đến chuẩn mạch cho hắn, cuối cùng thì không có chuyện gì.Đoán là do hắn căng thẳng và ngất đi.
" phu quân có thấy mệt ở đâu không? như thế nào mà ngất đi như vậy?" y lo lắng hỏi.
Tư Duệ Kỳ Vũ gãi gãi má của bản thân, hắn không có bệnh! cơ thể thì khỏe như trâu vậy á.Chỉ là do nghe thấy cha mẹ vợ đòi đem y đi, hắn lúc đó căng thẳng cùng kích động quá, liền lăng đùng ra xỉu thôi à.
" ta là nghe cha mẹ đòi đưa em đi, khi đó ta vừa sợ vừa hồi hộp liền...liền xỉu a " hắn vẫn lựa chọn kể lại câu chuyện có phần mất mặt này.
Y nghe xong cũng không biết phải phản ứng thế nào, chỉ có thể phì cười một tiếng hỏi ngược lại hắn " vậy nếu như tổ mẫu bọn họ nạp thiếp thì sao?"
" ta không cho phép! ta chỉ cần em thôi " Hắn nghe liền phản ứng rất kịch liệt nói.
Nhìn phản ứng của hắn mà y không nhịn được thấy buồn cười.Không khí căn phòng liền hài hòa hơn hẳn.
Trái với bên phòng đôi vợ chồng, thì trời vừa sáng ở sảnh chính đã có họp gấp gia đình.Lí gia người đều có mặt trừ Dương Tiểu Nguyên đang ở trong phòng chăm sóc cho Yên Nhi.
Mặc khác là do Tư Duệ Kỳ Vũ không cho y ra ngoài và nhà Dương gia cũng không ở đây, một phần không tiện bọn họ thà ở trong phòng y làm tổ còn hơn ra đây hóng chuyện nhà người ta.
" A Vũ con không sao chứ?" Trần lão phu nhân lo lắng hỏi, đứa cháu này bà rất thương yêu không chỉ hắn chịu thiệt thòi hơn Lí Tương mà còn vì bây giờ hắn là người rất có địa vị a.
Nói đến điểm nào thì vẫn là Tư Duệ Kỳ Vũ rất quan trọng, nên chú ý sức khỏe nha.
" không việc gì " hắn nhàn nhạt nói.
" sao con lại đột nhiên ngất xỉu như vậy chứ?" Lí lão gia, tức là cậu cả của hắn không khỏi thở dài nhẹ nhõm vì hắn chẳng có chuyện gì.Trái tim ông cũng treo lơ lửng nguyên cả buổi.
" sợ mất vợ" Hắn chậm rãi ngấp một ngụm trà, sau đó nhàn nhạt nói.Cũng chẳng ngại chuyện này có xấu hổ hay không.Chỉ biết hắn nói như vậy đồng nghĩa việc, Tư Duệ Kỳ Vũ rất quan tâm đến Dương Tiểu Nguyên nên đó là người của hắn đừng ai hòng đụng vào, kể cả là người nhà.
"!!!" nghe đến đây một nhà Lí gia đều kinh ngạc trố mắt nhìn hắn, chỉ riêng mẹ Lí cũng đã đón được phần nào mà lia ánh nhìn về phía cha Tư Duệ.
Trong mắt bà đầy ý ám chỉ ' cha nào con náy'.
Phu thê Tư Duệ gia khi mới cưới về cũng có chút mâu thuẫn.Trước đó mẹ chồng bà còn sống khi vừa mới cưới về cũng muốn thị uy với Lí Thị.Sau đó giữa mẹ chồng nàng dâu xảy ra chút mâu thuẫn.Dẫn đến việc sinh hoạt vợ chồng hằng ngày không tránh khỏi nói với nhau mấy câu.
Mà Lí thị là một người phụ nữ mạnh mẽ, bà dứt khoát cứng rắn mà nói" không phải thiếp không thương mẹ, nhưng bà ấy không thể hiểu cho thiếp.Việc này khiến chàng đứng giữa không bằng hưu thiếp đi để chàng lấy người khác như vậy mẹ cũng vui lòng, phu quân cũng không khó xử "
Nghe đến Lí thị muốn đòi hòa li Tư Duệ Hàn liền trợn mắt lên, không nói hai lời liền ngất xỉu tại chỗ.Mẫu thân Tư Duệ cũng hoảng sợ, bà cũng không ngờ sẽ thành ra lớn chuyện như vậy.Vốn mẹ Tư Duệ cũng không muốn hai người xảy ra bất hòa, hơn nữa người con dâu này rất phải phép, biết quy tắc thì lấy cái gì hưu chứ hả?.
Sau đó lại thấy con trai mình yêu thương Lí thị tới mức nghe hòa li liền ngất xỉu, mẹ Tư Duệ cũng hòa nhã hơn từ đó mà hai người sống cũng dễ chịu hơn với nhau.
Quay lại với Lí gia khi nghe hắn nói như vậy, ánh mắt thể hiện rõ không tin tưởng.
" có gì ngạc nhiên chứ? phu lang ta thì ta thương thôi có gì lạ" Tư Duệ Kỳ Vũ cũng làm biếng tốn nước bọt.
Một lần này hắn bình thản mà nói với cả Lí gia, hắn đây đại tướng quân chính là sợ vợ bỏ đấy, thì làm được gì nhau nào!?.Nhưng không biết ai ác mồm ác miệng mà đi lan tin, đại tướng quân Đại Nam lại đi sợ vợ bỏ, hắn chính là yêu vợ đến chết.
Càng làm cho dân chúng cùng bá quan tò mò về người phu lang của hắn là ai.