“Hai gốc cây hà thủ ô một trăm năm! "Hai cây nhân sâm một trăm năm “Hai viên đông trùng hạ thảo một trăm năm!” "Một tờ giấy bất động sản trang viên Thần Nam!” “Sáu tỷ đồng tiền mặt
Mỗi vật phẩm người giúp việc bảo tên ra đều khiến tất cả mọi người kinh hãi,
Những thứ này... cũng quá quý giá rồi phải không?
Một lúc lâu sau, bà nội Trịnh mới bình tĩnh lại, bà nhìn chăm chăm vào hai rương vật phẩm lớn trước mắt, lẩm bẩm hỏi: "Các con. Ai biết đã xảy ra chuyện gì không?” Con cháu nhà họ Lâm nhìn nhau, ai cũng không hiểu, chỉ có khóe miệng Sở Quốc Thiên không thể kìm nổi hiện lên một chút khen ngợi.
Nhà họ Lâm là gia đình có truyền thống y dược, thằng nhóc Trương Hùng này chọn quà xem ra cũng không tệ lắm.
Thấy không có người trả lời, sắc mặt bà nội Trịnh không khỏi tối đi: “Cũng không biết sao?"
Sở Quốc Thiên đang muốn nói thì đúng lúc này Hình Hải Trung lại lên tiếng: "Bà nội, có lẽ con biết đối phương là người nơi nào tới." "Người nào cơ?" Bà nội Trịnh nghiêng đầu hỏi, trong mắt Sở Quốc Thiên cũng thoáng qua vẻ kinh ngạc. “Mặc dù con không biết rốt cuộc là ai đưa số tiền lớn như vậy, nhưng con có thể xác định được ba người kia đến từ Chiến vực!” Khóe miệng Hình Hải Trung khẽ nhếch lên, vô cùng tự tin trả lời
Chiến vực!
Trong lòng mọi người đều rét run khi nghe thấy tên, ảnh mặt nhìn Hình Hải Trung đầy khiếp sợ và nghi ngờ.
Hình Hải Trung khẽ cười, tiếp tục nói: “Mặc dù ba người kia không cho thấy thân phận, cũng không mặc đồng phục Chiến vực, nhưng từ hành động lời nói và cử chỉ của bọn họ, tôi vẫn có thể đoán được họ chính là người Chiến vực, hơn nữa quan trọng nhất là trước khi đi bọn họ nói "quan trên, đây chính là danh xưng đặc biệt của Chiến vực.
Mọi người như bừng tỉnh, tạm thời tin vào phân tích của Hình Hải Trung.
Đặc biệt là Lâm Văn Sang, anh ta giống như nghĩ tới điều gì, nhìn Hình Hải Trung kích động hỏi: “Anh rể, có phải đây là thủ trưởng Chiến vực vì muốn khen ngợi anh nên phải người tới đưa quà hay không?” Lời Lâm Văn Sang vừa nói ra khỏi miệng, lại lần nữa khiến cho mọi người hoảng sợ, ngay sau đó đều ầm ĩ bàn luận. “Văn Sang nói rất có lý, nhà họ Lâm chúng ta có một người mới nhậm chức ở Chiến vực, không phải anh thì còn có thể là ai nữa?" “Anh Hải Trung, em biết anh lợi hại, nhưng lại không nghĩ rằng anh lợi hại đến vậy, ngay cả thủ trưởng Chiến vực cũng phải người tới đưa lễ vật.” “Suyt, nói nhỏ một chút, chuyện này phải khiêm tốn, không thấy thủ trưởng Chiến vực phải người tới đều mặc đồ bình thường sao? Chính là không muốn để lộ ra ngoài!” “Đúng đúng đúng. "
Nhìn tất cả mọi người đều tán tụng Hình Hải Trung, trong lòng Sở Quốc Thiên hiện lên vẻ bất đắc dĩ, coi như lúc này anh muốn giải thích thì chắc cũng không có ai tin đi.
Hình Hải Trung bị mọi người tâng bốc cũng sợ hãi, trong lòng ông ta vô cùng rõ ràng, thủ trưởng Chiến vực chắc chắn không thể nào phải người đưa cho mình lễ vật lớn như vậy được, nhưng mà nhà họ Lâm trừ anh ta ra, rốt cuộc còn ai có thể liên lạc cùng với Chiến vực.
Đợi đã?
Bồng nhiên trong đầu Hình Hải Trung hiện lên một bóng người, theo bản năng nhìn đám người phía sau, chỉ là anh ta nhanh chóng cảm thấy suy nghĩ của mình có chút buồn cười, tên quân y đó xưng sao?
Có người vui mừng nhưng cũng có người buôn.
Lúc này Hình Hải Trung giống như người nổi tiếng bị tất cả mọi người vây xung quanh, sắc mặt hai người Lâm Minh Quang khó coi đến cực điểm.
Cùng là làm lính nhưng đãi ngộ địa vị lại khác nhau một trời một vực.
Triệu Mai Hương càng nghĩ càng giận, không nhịn được thấp giọng mắng: “Đều do tên vô dụng này, đã nói trước bảo nói ít đi rồi, nhà chúng ta đều bị cậu làm mất mặt hết “Mẹ, đừng nói nữa!" Lâm Thanh Di thấy vậy vội vàng kéo tay Triệu Mai Hương. Nhưng trong lòng cũng nổi lên nỗi khổ sở.
Cô cũng không phải là một người phụ nữ ham hư vinh, nhưng mỗi khi cô nhìn thấy người chị kia mặt đầy kiêu ngạo, trong lòng cũng sẽ cảm thấy tủi thân, nếu như người đàn ông của mình cũng “Được rồi, các ngươi cất hai va li độ này trước đi, những người khác tới đây họp." Ngay lúc này, bà nội Trịnh bằng nhiên nói.
Chờ sau khi tất cả mọi người đều ngồi xuống, bà nội Trịnh mở miệng nói: “Tôi vừa mới nhận được tin tức, Hoan Châu, Kiên Châu và Lan Châu cùng hợp lại làm một, phía bên trên đã phải tới một tổng chỉ huy phụ trách tất cả mọi chuyện của Chiến vực, đối với việc lần này mọi người có ý kiến gì không?”
Cái gì?
Bà nội Trịnh vừa nói xong, trong nháy mắt một cuộc náo động bùng lên. “Mẹ, điều ngài nói là sự thật sao?” Chủ hai của Lâm Thanh Di, vẻ mặt của Lâm Minh Hải nghiêm túc hỏi lại.
Có Lâm Minh Hải mở đầu, những người khác cũng đều rối rít ầm ĩ lên tiếng. “Ba khu hợp vào làm một không phải là chuyện nhỏ, nếu như đây là sự thật, tôi đoán phía trên sẽ có hành động lớn." "Không sai, quan mới nhậm chức sẽ bị mọi người dòm ngó, tôi cảm thấy tất cả các con cháu trong gia tộc cũng phải khiêm tổn một chút, bớt chút rắc rối"
Bà nội Trịnh không trả lời vấn đề của mọi người, chỉ cười híp mắt nhìn về phía Hình Hải Trung, mở miệng hỏi: "Hải Trung, con có ý kiến gì không?”
Hình Hải Trung hình như đã có chuẩn bị trước, sau khi nghe được lời của bà nội Trinh hỏi thì cười trả lời: “Bà nội, cháu ngược lại cảm thấy đây chính là một cơ hội." “Như thế nào?” Bà nội Trịnh mắt lóe sáng lên, ánh mắt nhìn Hình Hải Trung đầy mong đợi. “Theo cháu biết, tổng chỉ huy ba khu đến từ Chiến vực, có lẽ là một vị nhân vật lớn của Tây Kỳ, nhưng mà kể cả là ai, cháu cảm thấy chỉ cần chúng ta làm việc thỏa đáng, nhất định có thể phá bỏ tinh thể hiện tại, tiến xa hơn trong tương lai gần nhất.
Hình Hải Trung thấy những người khác còn chưa hiểu rõ, vì vậy kiên nhẫn nói: “Mọi người đều biết nhà họ Lâm chúng ta ở Hoàn Châu cũng không được tính là một gia tộc lớn gì, hơn nữa cũng có một thời gian dài không phát triển, cũng là bởi vì Hoan Châu bây giờ có rất nhiều thể lực tạp nham từ đầu đầu tới “Mà ba khu thống nhất cũng không giống nhau, chỉ cần tổng chỉ huy mới nhậm chức nhất định sẽ có một vài hành động thay đổi, thậm chí còn có thể thay đổi hoàn toàn nữa không chừng, cho nên chỉ cần chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, năm chặt lấy cơ hội, dù muốn lên làm gia tộc đứng đầu cũng không phải là không thể “Bộp bộp bộp!
Hình Hải Trung vừa dứt lời, bà nội Trịnh ngôi ở ghế chủ nhà dẫn đầu vỏ tay, bà cười khen ngợi nói: "Hải Trung phân tích không sai, bà cũng tin tưởng gia tộc chúng ta nhất định sẽ phất lên sau khi ba khu thống nhất." Mọi người thấy bà nội Trịnh và Hình Hải Trung đều nói chắc chắn như vậy, liền biết chuyện này cơ bản đã định, vì vậy ồn ào phụ hoạ. “Xem ra đây còn là một chuyện tốt nhi “Đương nhiên là chuyện tốt rồi, anh rể chúng ta là phó đô đốc chiến vực Hoan Châu này, đến lúc đó nếu anh nói tốt trước mặt tổng chỉ huy vài câu thì chúng ta còn sợ không có cơm ăn sao?" "Đúng vậy! Mới vừa rồi thủ trưởng Chiến vực còn phải người tới đưa lễ vật, lấy thân phận địa vị bây giờ của anh Trung, chắc chắn có thể thường xuyên tiếp xúc với tổng chỉ huy mới, sau này nhà họ Lâm chúng ta xem ra đều phải nhờ cậy vào anh Trung rồi..
Hình Hải Trung nghe vậy không khỏi cười khổ trong lòng, anh ta đúng thật là phó đô đốc của chiến vực Hoan Châu, nhưng cơ hội để thấy được tổng chỉ huy mới thì chỉ có những cấp cực kỳ cao mới có thể
Nhưng anh ta nhanh chóng xua tan hết những suy nghĩ này, cho dù nói thế nào thì tổng chỉ huy mới nếu là người Chiến vực, anh ta quả thật so với những người khác nhà họ Lâm có ưu thế trời ban hơn, hơn nữa anh ta còn có vé vào buổi lễ long trọng chúc mừng tổng chỉ huy, nói không chừng đến lúc đó thật sự có thể cùng nói hai ba câu với tổng chỉ huy mới...
Càng nghĩ càng cảm thấy khả năng này là rất lớn, Hình Hải Trung lập tức mở miệng nói: "Con sẽ cố hết sức ạ. “Quên chưa nói với mọi người, lần này tới con còn mang theo ba tấm vé mời vào cửa lễ mừng tổng chỉ huy mới nhậm chức, bà nội có thể sắp xếp một chút đến lúc đó mang những ai đi tham dự. Hình Hải Trung nói xong, từ trên người lấy ra ba tấm vé vào cửa, trong nháy mắt đã hấp dẫn được ánh mặt của tất cả mọi người...