“Bởi vì mấy hôm trước chị dâu dùng một khoản tài chính của công ty dẫn đến việc vận hàng công ty xảy ra chút vấn đề nhỏ, cho nên định xem có thể thỏa hiệp thương lượng với bên kia về khoản tín dụng nguyên liệu thô không! Quách Tiên Nhan nói tiếp.
Sở quốc Thiên nghe vậy khẽ nhíu mày: “Nguyên nhân
Vì sao?” “Bởi vì Lâm Hiểu My không có hợp đồng, chủ nợ lúc trước cô ta mượn tiền đều tìm tới cửa, làm loạn ở đó, cho nên chị dâu mới. Quách Tiên Nhan nói.
Sở Quốc Thiên nhớ tới ngày hôm đó đón Bảo Nhi trở về, những tiếng ồn ào trong điện thoại và sự mệt mỏi trong giọng nói Lâm Thanh Di, cùng với tiếng thở dài khó mà phát hiện được của cô. “Tôi biết rồi, cứ như vậy đi.”
Nói rồi, Sở Quốc Thiên bèn cúp máy, đi thẳng về bệnh viện. Sáng ngày hôm sau, khi Sở Quốc Thiên đang xem xét thảo được thì Lâm Uyển Vy gọi điện thoại tới. “Uyển Vỵ, có chuyện gì thế?” “Anh Thiên, anh đang làm gì thế?” Giọng nói Uyển Vy tràn đầy sức sống.
Sở Quốc Thiên buông dược liệu trong tay nói: “Cũng không có chuyện gì, cô có chuyện gì thế?" Lâm Uyển Vy có chút ngượng ngùng rồi ấp úng nói: “Chuyện là, chiều nay có người mời em tới một tiệc rượu, nhưng em không muốn đi một mình, anh Thiên, anh có thể đi cùng em không “Cô có thể tìm chị của cô. Sở Quốc Thiên không chút do nói.
Lâm Uyển Vy nghe vậy, có chút ấm ức nói: “Chị ấy chị ấy không được... “Tiệc rượu thôi mà, có gì mà không được?”
Lâm Uyển Vy nghẹn họng, ấp úng một hồi lâu mới thở dài một hơi rồi thẳng thắn nói. “Được rồi, em nói thật với anh, thật ra khoảng thời gia này có một người cứ theo đuổi em, quấn lấy em mãi, em nói rất nhiều lần rồi mà không được, bây giờ thật sự bị anh ta theo đuổi tới mức thấy phiền rồi.
Tiệc rượu lần này là do anh ta tổ chức, sau đó mời em tới, em không tiện từ chối, cũng muốn nhân cơ hội này nói rõ ràng với anh ta, tránh để anh ta tiếp tục làm phiền em “Nhưng mà sợ là đến lúc đó một mình em không thể ứng phó được, nên mới anh Thiên đi cùng em, chống lưng cho em..
Sở Quốc Thiên nhíu mày: "Nhưng chuyện này thì có liên quan gì tới tôi?” “Đương nhiên là có liên quan rồi, anh là anh Thiên của em, em gái có khó khăn, anh trai đương nhiên phải là người đầu tiên đứng ra bảo vệ rồi, chị em chắc chắn sẽ không ngăn cản anh làm như vậy đâu." Lâm Uyển Vỹ năng nịu nói. “Anh Thiên, anh đi cùng em đi mà, anh nhẫn tâm nhìn em bị người ta ức hiếp như vậy sao?"
Nghe vậy, Sở Quốc Thiên bất đắc dĩ nhíu mày, Lâm Uyển Vy, cô gái này cũng không tồi, cũng chưa từng châm chọc mỉa mai anh như những người khác.
Nếu đã cầu tới cửa rồi, vậy thì cũng không có lý do gì để từ chối nữa. “Không có lần sau đâu đấy “Được!” Lâm Uyển Vy nghe thấy Sở Quốc Thiên đồng ý, trong lòng lập tức cảm thấy vui vẻ. Buổi chiều, tới thời gian đã hẹn.
Sở Quốc Thiên đứng ở cổng gọi xe, đi thẳng tới khách san Aegean.
Không đợi anh đi vào đại sảnh, đã nghe thấy những trận hoan hồ ầm ỹ.
Ngước mắt lên nhìn chỉ thấy trong đại sảnh khách sạn chất đầy hoa tươi và bóng bay đủ màu sắc.
Hơn bốn mươi người đàn ông mặc đồ hoa lệ đứng xếp thành hình trái tim lớn.
Sở Quốc Thiên liếc mắt một cái nhìn thấy Lâm Uyển Vy mặc váy đen dài hở lưng đang bị một đám người vây quanh.
Hôm nay trông cô ấy rất nữ tính, thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.
Đối diện với Lâm Uyển Vy là một thanh niên trẻ, dáng người rất cao, mắt to mày rậm.
Cả người mặc âu phục xa xỉ, trông rất bắt mắt.
Người này tên là Châu Tuấn Việt, là thạc sĩ về nước, cũng là anh trai của Châu Như Vân, người thừa kế tương lai của tập đoàn Tuấn Việt.
Mấy năm đi nước ngoài không hề có tin tức gì của anh ta. Hiện giờ trở về thấy Lâm Uyển Vy xinh đẹp, yêu kiều, trong lòng lập tức nổi lên tà niệm.