Sở Quốc Thiên vừa thốt lời xong, tất cả mọi người đều luống cuống.
Tuy rằng Lý Phát Nhân bây giờ do họ chăm sóc, những thứ cốt lõi vẫn nằm trong tay bà, nếu bà thật sự rời khỏi nhà họ Triệu, không thể nghi ngờ chính là một sự đả kích đối với tất cả con cháu nhà họ Triệu.
Đó chính là tiền!
Chu Định phản ứng lại, ông ta vội vàng khuyên nhủ: “Mẹ, đừng để bị Sở Quốc Thiên mê hoặc, sao chúng con có thể không nhận mẹ cơ chứ?”
“Đúng đó bà nội, bà mãi mãi là bà nội của cháu, cháu không nỡ xa bà!”
“Mẹ..."
Trong lúc nhất thời, đa số đều muốn giữ Lý Phát Nhân ở lại, sợ Lý Phát Nhân rời đi sẽ làm cuộc sống sau này của bọn họ trở nên túng quẫn.
Tuy nhiên Lý Phát Nhân đã hoàn toàn thất vọng với những người này rồi, bà lạnh giọng nói: “Bây giờ các người mới biết tôi là mẹ các người, là bà các người, vậy trước đây tôi là gì?”
Nghe được những lời này, đa số mọi người đều xấu hổ cúi đầu, nhưng Hạ Linh lại càng thêm tức giận: “Bà già, nếu bà đã nói những lời này rồi, vậy tôi cũng nói nhiều nữa, bà có thể rời nhà họ Triệu, nhưng không được mang bất kì tài sản nào của nhà họ Triệu đi, kể cả là một chút!”
“Dựa vào cái gì?” Lý Phát Nhân khó thở.
“Dựa vào cái gì? Dưa vào việc tôi có thể mời luật sư!” Hạ Linh dữ tợn cười, sau đó liền gửi một tin nhắn đi.
Không bao lâu, một người đàn ông trung niên, khí chất không tầm thường, quần áo ngăn nắp cùng với hai nam nữ thanh niên bước vào đại sảnh.
“Chào Luật sư Cung?” Ông chủ nhà họ Chân thấy người tới, dẫn đầu chào một tiếng.
“Ông chủ Chân, xin chào!” Người đàn ông trung niên nghe vậy, cười chào lại.
Như thể thấy được sự hoài nghi của Sở Quốc Thiên, ông chủ Chân giải thích nói: “Cậu Sở, người này là luật sư Cung tên là Cung Tường Vân, là một luật sư có tiếng ở tỉnh Hoãn, nếu xếp theo địa vị, có thể lọt vào hạng ba!”
Sở Quốc Thiên gật đầu, anh biết Cung Tường Vân là do Hạ Linh đặc biệt mời đến, để tranh lại lợi ích cho con cháu nhà họ Triệu, nhưng mà anh không hề để tâm tới chuyện này.
Quả nhiên, thấy Cung Tường Vân đã đến, Hạ Linh lập tức hớn hở bước lên, ngay sau đó đắc ý nói: “Bà già, không phải bà muốn chia nhà sao? Bây giờ tôi đã mời luật sư Cung tới rồi, nhất định sẽ không cho bà lấy được một đồng nào rời đi!”
Hạ Linh hoàn toàn tin tưởng Cung Tường Vân, dù sao, từ sau khi Cung Tường Vân nhận chức, chưa từng thua lần nào, có thể được coi là một ngôi sao lớn trong giới luật sư ở tỉnh Hoãn!
Lý Phát Nhân hiển nhiên không lạ gì Cung Tường Vân nữa, khoảnh khắc nhìn thấy đối phương đến, sắc mặt của bà vô cùng khó coi.
Với địa vị bây giờ của Cung Tường Vân, cho dù có luật sư giỏi hơn của tỉnh Hoãn, cũng không dám đắc tội ông ta, trừ khi, bà có thể mời được luật sư ở Yên Kinh đến, thì mới có khả năng đánh thắng trận kiện tụng này.
Nhưng luật sư ở Yên Kinh bà không thân ai cả, hơn nữa, giống luật sư này, lịch trình của họ cũng đầy rồi, bà hoàn toàn không có khả năng mời được họ.
Nhìn thấy Lý Phát Nhân im lặng, một đám con cháu nhà họ Triệu lập tức sôi nổi trở lại.
Bọn họ không ngờ tới Hạ Linh còn quen Cung Tường Vân, hơn nữa thấy quan hệ cũng không tệ lắm, nếu không, không có chuyện vừa gửi tin nhắn đi, người ta lập tức tới đây đâu.
Sở Quốc Thiên nhìn một màn này, anh cầm lấy tay Lý Phát Nhân, mỉm cười nói: “Bà ngoại, không cần lo lắng, công ty cháu cũng có một đội luật sư, có thể đưa bọn họ đến đây giúp bà thưa kiện.”
Ai ngờ, Lý Phát Nhân nghe được lời này, lại chỉ là lắc đầu, nói: “Sở Quốc Thiên, bà ngoại biết cháu muốn giúp bà, chỉ là cháu không biết Cung Tường Vân này rốt cuộc lợi hại đến mức nào, nếu trận này thật sự đánh tới, chúng ta cơ bản là xác định thua rồi!”
“Bà ngoại, bà đừng bị quan như vậy, luật sư của cháu cũng rất lợi hại, nếu thật sự kiện, Cung Tường Vân cũng không dễ thắng.” Sở Quốc Thiên không để ý nói.
Cung Tường Vân cách anh không xa, lúc đầu được mọi người khen ông ta còn có chút đắc chí, kết quả nghe được Sở Quốc Thiên coi thường mình, sắc mặt của ông ta trầm xuống trong nháy mắt.
“Ha ha, cậu cũng thật là tự tin nhỉ, Cung Tường Vân tôi tuy rằng chỉ ở hạng ba tỉnh Hoãn, nhưng ngay cả luật sư cấp cao ở Yên Kinh tới cũng không dám mạnh miệng nói ra những câu có thể thắng tôi, cậu xác định đoàn luật sư của cậu có thể đánh bại tôi sao?”
“Tôi rất có niềm tin vào đoàn luật sư của tôi.” Sở Quốc Thiên bình tĩnh nói.
“Vậy sao? Vậy không biết đoàn luật sư của cậu là người nào nhỉ?” Cung Tường Vân cười lạnh.
“Cũng không phải luật sư lớn, chỉ là một luật sư trẻ tuổi mà tôi bồi dưỡng”
“Ha ha, đừng trách tôi nói chuyện thẳng thắn, nếu thật sự giống như cậu nói, vậy trận kiện tụng này cậu thua chắc rồi!” Cung Tường Vân tự tin nói.
“Thắng hay không, phải thử mới biết.” Sở Quốc Thiên nói.
“Ngu ngốc!” Cung Tường Vân bị Sở Quốc Thiên cười nhạo, hừ lạnh một tiếng, sau đó ra hiệu Hạ Linh qua một bên, bắt đầu kể chi tiết vụ việc.
Nhìn thấy con cháu nhà họ Triệu vây quanh Cung Tường Vân, các ông chủ giàu có đều im lặng, Lý Phát Nhân trong lòng càng thêm lo lắng.
Từ khi ông cụ Triệu qua đời, nhà họ Triệu đều là một tay do bà quản lý, có thể nói, nếu không có bà, nhà họ Triệu đã suy tàn lâu rồi.
Hơn nữa, bà hiểu rõ Triệu Quốc Ái cùng con cháu nhà họ Triệu, nếu giao tài sản cho bọn họ, vậy thật sự sẽ hỏng hết.
Càng nghĩ càng sốt ruột, bà không nhịn được nói: “Hay là để bà già này tự đi Yên Kinh một chuyến, tôi không tin dùng nhiều tiền thì không thể mời được luật sư lớn!”
Tuy rằng Cung Tường Vân đang cùng Hạ Linh bàn bạc phương án, nhưng thực ra vẫn luôn chú ý động tĩnh bên Sở Quốc Thiên, khi ông ta nghe được Lý Phát Nhân nói muốn đi Yên Kinh, liền lập tức giật mình.