Đây chính là tám trăm mười triệu tệ đấy! Khi biên lai trong máy tính tiền được in ra thành công, tất cả mọi người đều trở nên sửng sốt.
Cả người Minh Ngọc run lên và gần như phần khích đến mức ngất đi khi nhìn vào một dãy số 0 ở trên biên lại.
Tuy rằng cô ấy vẫn luôn giúp đỡ Sở Quốc Thiên nhưng mà cô ấy thật sự không nghĩ rằng Sở Quốc Thiên sẽ thanh toán thành công, hơn nữa anh còn trả hết toàn bộ số tiền.
Khi cô ấy vừa nghĩ đến bản thân đã lơ mơ mà bán được căn nhà đắt nhất, vừa nghĩ đến khoản tiền hoa hồng khủng khiếp kia thì cô ấy liền cảm thấy phấn khích đến rơi cả nước mắt.
Khi có được số tiền này thì cô ấy sẽ không cần để cho người mẹ ốm yếu nhiều bệnh đi kiếm tiền đóng học phí cho mình nữa rồi. Có người cảm thấy vui mừng thì cũng có người đang sầu lo.
Ngay vào lúc Minh Ngọc đang cảm thấy phần khích thì đám người Quý Lam Thanh dù thế nào cũng không dám tin vào những gì bản thân nhìn thấy là sự thật.
Cô ta nhìn thật sâu vào Sở Quốc Thiên một cái rồi lập tức nói với nhân viên tài vụ trung niên: “Có phải máy thanh toán này của các người có vấn đề gì hay không? Tên này nhìn thế nào đi nữa thì cũng không giống loại người có thể trả nổi tiền nhà hơn tám trăm triệu đấy, tôi khuyên các người hãy mau chóng kiểm tra đi!” "Đúng vậy, nếu như chuyện này thật sự có vấn đề thì không ai trong các người có thể chịu trách nhiệm được đầu!” Người đàn ông trung niên kia cũng vội vàng nói thêm một câu.
Nao ngờ sau khi bọn họ vừa nói xong thì liền thấy một người đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi vội vàng chạy đến. “Chào ngài, tôi là tổng giám đốc kinh doanh của Vạn Thịnh Tân Thành, Lưu Hoàng Quân, sau này ngài sẽ là khách hàng cao cấp nhất của Vạn Thịnh Tân Thành, nếu như ngài có chuyện gì cứ trực tiếp liên lạc với tôi, tôi sẽ tự mình phục vụ cho ngài!” Người đàn ông trung niên lấy danh thiếp của mình ra và đưa cho Sở Quốc Thiên bằng hai tay một cách kính cẩn.
Ô!
Trong mắt của tất cả mọi người liền hiện lên một tia ghen tị khi nghe thấy những lời này.
Phải biết rằng Vạn Thịnh Tân Thành chính là khu biệt thự cao cấp nhất ở Hoàn Châu, vậy mà bây giờ Sở Quốc Thiên lại trở thành khách hàng cao cấp nhất của Vạn Thịnh Tân Thành, vậy thì chẳng phải anh đã trở thành người nổi tiếng hàng đầu ở Hoàn Châu ngay trong chớp mắt sao?
Vậy mà Sở Quốc Thiên lại không cảm thấy vô cùng bất ngờ và vui mừng như tất cả mọi người đã nghĩ mà chỉ gật đầu một cách hờ hững và từ chối: “Tôi xin nhận ý tốt của tổng giám đốc Lưu nhưng mà tôi thật không muốn giấu giếm, vốn dĩ tôi muốn mua thêm vài căn nữa nhưng mà tiếc rằng thái độ của nhân viên tư vấn bất động sản của các ông quá kém, nếu như không phải nể mặt cô gái này đây thì tôi sẽ không mua một căn nào cả!” “Cái gì?!”
Vẻ mặt của Lưu Hoàng Quân thay đổi và hỏi chuyện những nhân viên tư vấn bất động sản ngay lập tức, khi ông ta hiểu rõ tất cả mọi chuyện thì lập tức hét lên với chị Lý: “Lý Lệ Hà, cô đã bị sa thải Hãy nhanh chóng đến phòng tài vụ lấy tiền lương và đi ngay cho tôi!” “Đừng mà tổng giám đốc Lưu, xin ngài hãy cho tôi thêm một cơ hội nữa đi a..... “Đừng có mà phí lời nữa, tôi vẫn luôn nhắc nhở rằng tư tưởng kinh doanh của công ty các người chính là không được phân biệt đối xử với các khách hàng nhưng mà cô lại để những lời này ở ngoài tai, ngay cả tố chất nghề nghiệp cơ bản nhất cũng không có, vậy thì tôi còn giữ cô lại để làm gì nữa, mau chóng cút đi cho tôi!”
Vẻ mặt của chị Lý trở nên tái nhợt, lúc này cô ta đang cảm thấy tiếc đứt ruột, nếu như cô ta sớm biết Sở Quốc Thiên giàu có đến như thế thì đã không nói ra những lời như vậy rồi...
Khi nhìn thấy chị Lý buồn bã rời đi thì Quý Lam Thanh và người đàn ông trung niên mới phản ứng trở lại. “Sở Quốc Thiên, không ngờ rằng nhiều năm không gặp mà anh đã trở nên có tiền đồ đến như vậy rồi, rất khá đấy.” Sau khi Quý Lam Thanh nói với giọng điệu chua chát thì liền õng ẹo mà nói với người đàn ông trung niên kia: “Anh yêu à, em cũng muốn mua một căn biệt thự, anh mua cho em được không?" “Được được được!” Người đàn ông trung niên vội vàng sờ lên khuôn mặt của Quý Lam Thanh và sau đó nói với Lưu Hoàng Quân: “Tổng giám đốc Lưu phải không, bây giờ cục cưng của tôi muốn mua một căn biệt thự, ông giới thiệu cho tôi đi.” “Vâng thưa ngài!” Lưu Hoàng Quân vội vàng mỉm cười đáp lại, ngay vào lúc ông ta chuẩn bị giới thiệu thông tin bất động sản cho hai người kia thì Sở Quốc Thiên đột nhiên ngăn cản ông ta lại. “Tổng giám đốc Lưu, vừa nãy ông nói rằng tôi chính là khách hàng cao cấp nhất của Vạn Thịnh Tân Thành của các người, câu nói này còn được giữ lời không?” Sở Quốc Thiên hỏi một cách hờ hững. “Dĩ nhiên giữ lời, ngài Sở có chuyện gì cứ việc dặn dò!” Lưu Hoàng Quân vội vàng cúi người và nói. “Rất tốt.”
Sở Quốc Thiên thấy vậy liền gật đầu và nói: “Nghe nói những người dân ở Vạn Thịnh Tân Thành có phẩm chất rất tốt, nhưng mà khi nãy tổng giám đốc Lưu cũng nghe thấy những nhân viên của các người nói về những gì mà tôi đã trải qua rồi đấy, tôi rất không thích hai người này và sau này càng không muốn nhìn thấy bọn họ ở trong tiểu khu này, chắc hẳn tổng giám đốc Lưu sẽ hiểu ý của tôi chứ?" “Sở Quốc Thiên, anh đang nói gì vậy?” “Cậu nghĩ rằng mua được căn nhà đắt tiền nhất thì có thể làm gì thì làm sao? Ông đây có tiếng, một căn không đủ thì mua hai căn, ông đây không tin cả Vạn Thịnh Tân Thành sẽ vì cậu mà đụng chạm đến chúng tôi.”
Sở Quốc Thiên vừa mới nói xong thì hai người Quý Lam Thanh đã lần lượt nổi giận mà mắng nhiếc hẳn lên. Tuy rằng khi nãy Sở Quốc Thiên không hề trực tiếp nói thẳng ra nhưng mà người khác vừa nghe thấy thì liền biết anh đang trả thù bọn họ.
Sở Quốc Thiên không thèm để ý đến hai người bọn họ mà chỉ nhìn về phía Lưu Hoàng Quân một cách thản nhiên: “Tổng giám đốc Lưu, ông có thể lựa chọn rồi đấy.
Lưu Hoàng Quân nghe thấy vậy liền nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, không đến năm giây thì ông ta đột nhiên nhìn về phía nhóm người Quý
Lam Thanh và nói: “Xin lỗi hai người, tất cả mọi căn nhà ở khu bất động sản này đều đã được bán hết rồi, có lẽ tôi không thể tư vấn cho hai người được nữa!”
Lưu Hoàng Quân suy nghĩ rất xa, ông ta biết tuy rằng Sở Quốc Thiên đã thanh toán nhưng vẫn chưa ký tên vào hợp đồng mua bán, nếu như bây giờ ông ta từ chối thì Sở Quốc Thiên rất có thể yêu cầu hoàn lại tiền.
Nếu như so với căn nhà đắt tiền nhất trị giá lên đến tám trăm triệu thì những căn biệt thự khác có giá đắt nhất cũng chỉ trong khoảng mười lăm nghìn tỷ, cho dù Lưu Hoàng Quân có làm gì thì cũng không dám đụng chạm đến những người có năng lực phi thường như Sở Quốc Thiên.
Sự lựa chọn không hề do dự của Lưu Hoàng Quân đã khiến cho vẻ mặt của người đàn ông trung niên trở nên đỏ bừng, thế nhưng ông ta cũng biết rằng bản thân ông ta không thể chống lại cả Vạn Thịnh Tân Thành nên cũng cắn răng và lạnh lùng nói: “Chúng ta đi!” "Không được đi!”
Không ngờ rằng Quý Lam Thanh lại buông người đàn ông trung niên ra và tức giận nói: “Từ trước đến giờ bà đây chưa từng chịu phải cục tức lớn đến như vậy, nếu ngày hôm nay anh không tìm lại mặt mũi cho bà đây thì chuyện của hai chúng ta không xong đâu!”