Phương Noãn lên thẳng phòng của mình . Ngồi nghịch điện thoại một lúc có chút buồn ngủ nhưng cô vẫn ngồi ở cửa sổ nhìn xuống cổng nhà như đang mong đợi một thứ gì đó . ...
Đã là11h mà sao Tề Phong vẫn chưa về cơ chứ ... Phương Noãn chỉ là muốn đợi anh ta về rồi cảm ơn một câu , dù gì anh ta cũng đã giúp cô ... Phương Noãn nhớ lại lúc Tề Phong cầm súng bắn vào cánh tay của tên kia ... gương mặt vẫn lạnh tanh như không có chuyện gì xảy ra ... nghĩ lại đúng là rất đáng sợ . Phương Noãn lúc này lại cảm thấy Tề Phong vô cùng đáng sợ ...
... Nửa tiếng nữa trôi qua , Phương Noãn vẫn cố gắng thức để đợi Tề Phong về . Mọi hôm muộn nhất chính là tầm này anh ta về nhà nhưng giờ vẫn chưa thấy đâu ... chẳng có anh ta gặp chuyện gì không may ... nghĩ đến đây Phương Noãn thấy có chút lo lắng . Lại sợ anh ta vì giúp cô mà xảy ra chuyện gì không may .... Cô do dự một lúc rồi quyết định lấy điện thoại gọi cho Tề Phong ...
Máy điện thoại đổ chuông một lúc cuối cùng cũng bắt máy , cô mới bớt lo một chút .
" Alo.... Anh đang ở đ......"
Phương Noãn chưa kịp nói hết câu thì đã nghe thấy một giọng nói của phụ nữ vang lên ....
" Anh đẹpp trai uống đi .... sao zợ có người gọi cho anh à ..."
Phương Noãn giật mình hoảng hốt ném điện thoại lên giường . Đầu dây bên kia vẫn là giọng nói của người phụ nữ đó .
" Là ai gọi vậy , tối nay Anh phải ở bên em đó ... "
Giọng nói lẳng lơ quyến rũ khiến Phương Noãn nghe thấy không khỏi nổi da gà . Cô vội vơ lấy chiếc điện thoại , bàn tay luống cuống ấn vào nút tắt nguồn . Không còn nghe thấy giọng nói đó cô thở phào . Tề Phong tối nay đang ở bên người phụ nữ đó ... vậy mà cô lại phải mất thời gian để ngồi đợi anh ta về ... ngu ngốc .
Phương Noãn bực mình trèo lên giường trùm chăn kín mặt . Nhớ lại giọng nói kia mà thấy buồn nôn , loại người đàn bà đó mà anh ta cũng quen được .... Người đàn ông này khiến cô càng muốn tránh xa anh ta hơn ...Phương Noãn nghĩ ngợi một lúc rồi chìm vào giấc ngủ .
Ngay lúc đó tại một quán bar ... một người phụ nữa ăn mặc phóng khoáng , gợi cảm để lộ gò ngực bồng bềnh đang ngồi cạnh một người đàn ông . Thân thể uốn lượn , người đàn ông ngồi cạnh từ đầu đến cuối không thèm liếc nhìn lấy cô ta .
" Cô xong việc rồi đấy...... tránh ra đi "
Người phụ nữ có chút tức giận khi bị người đàn ông trước mắt đuổi đi .
" Anh chưa trả công cho em mà đã đuổi em đi là sao ... "
Anh ta nghe thấy vậy lấy trong túi một tấm thẻ đưa cho người phụ nữ kia .
Nhận được tấm thẻ cô ta vui mừng , hỏi người đối diện một câu nữa :
" Mật khẩu ... "
Người đàn ông không chút do dự ...
" Phương Noãn "
Cô gái kia hơi sững lại một chút , nhìn người đàn ông trước mặt với đôi mắt khó hiểu ..
" Là cô gái vừa nãy à ? "
Khi nãy khi tiếng chuông điện thoại của người đàn ông đối diện vang lên cô thấy được tên của người gọi * Phương Noãn * ..... Không cần nói cũng biết chắc hẳn cô gái đó rất quan trọng với anh ta .... Định trêu tức người bên kia đầu dây một chút , vốn tưởng người đàn ông trước mắt sẽ ngăn cản nhưng anh ta từ đầu tới cuối chả thèm phản ứng lấy một câu ..... đúng là khó hiểu ...
" Hừm... nếu anh muốn tối nay tôi sẽ uống với anh "
Người phụ nữ đột nhiên thay đổi ngữ điệu , giọng nói nghiêm túc . Chỉ tiếc rằng người trước mặt liền thẳng thừng từ chối .
" Không cần "
Người phụ nữ cười gượng gạo nhưng khuôn mặt lại đậm lên nét buồn .
" Ha.... Anh đúng là kiểu người tôi thích ... tiếc rằng tôi .... Tôi khuyên anh một câu đừng vì yêu mà để bản thân mình phải chịu đau đớn .... nếu cô ấy không yêu ..anh nên buông bỏ ...... "
Người đàn ông tay đang cầm ly rượu bỗng khựng lại , nhìn vào gương mặt của người đối diện , dứt khoát nói một câu .
" Không bao giờ ! "
.......