Thiên Diệp Tằm Vương nói: “Ta nói với ngươi như vậy cũng không phải là đơn thuần muốn trợ giúp ngươi, ta cũng không có vĩ đại như vậy, chẳng qua ta căm hận Quỷ Vương, ta chỉ muốn vặn ngược hắn. Ân oán giữa chúng ta xóa bỏ toàn bộ, nếu hai ngươi cảm thấy chưa đủ giải hận, vậy các ngươi cứ việc đánh ta! Ta tuyệt không đánh trả!”
Hai câu cuối cùng, âm thanh Thiên Diệp Tằm Vương nói phi thường lớn, dứt lời, trực tiếp cầm áo xốc lên, lộ ra khuôn ngực rắn chắc.
Tôi cùng Thiết Tháp liếc nhau đều choáng váng. Tên này đều không đánh trả, trực tiếp để hai tôi đánh, nhưng chúng tôi lại ngại đánh.
Thiết Tháp nhỏ giọng nói với tôi: “Mẹ ta thường nói, làm người nên chừa một đường, ngày sau còn dễ gặp nhau.”
Tôi nói: “Ân, mẹ ngươi nói rất đúng.”
Sau đó tôi nói với Thiên Diệp Tằm Vương:
“Ta có thể hiểu vì sao ban đầu ngươi bắt ta, cho rằng ta là làm việc cho Quỷ Vương, nhưng hiện tại ta cũng nghĩ thông suốt, ta chỉ nỗ lực vì bản thân mình. Nếu ân oán trước đó đều là hiểu lầm, vậy không tính toán nữa.”
Nói xong, tôi vẫy vẫy tay với Thiết Tháp, rồi xoay người rời đi.
Trước khi đi, tôi lại nhìn thoáng qua trong quan tài hình người nọ, thi thể người kể chuyện vẫn cứ trắng bệch, không có một tia huyết sắc.
Lúc ra kiến trúc mái vòm, trước sau tôi vẫn cảm thấy có chút không thích hợp, tôi hỏi Thiết Tháp: “Vừa rồi ngươi nói bên trong có một mùi mốc? Mùi gì mốc?”
Thiết Tháp gãi gãi đầu nói: “Ta cũng không nói ra được, nhưng chính là có một mùi mốc meo, giống cái loại thịt thối ngâm ở trong nước lâu ngày.”
“Ân, chuyện về Thiên Diệp Tằm Vương tạm thời không cần để ý tới, chúng ta trở về. Chờ sức mạnh Nghiệp Hỏa Kim Giao yếu đi, lấy đi Nghiệp Hỏa Kim Giao rồi ngươi đi theo ta đi.”
Thiết Tháp nói: “Tốt. Đi theo ngươi có thể ăn no, ta nhất định theo ngươi.”
Khi hai tôi vừa muốn trở về, tôi sờ soạng mặt nạ của mình một chút. Thầm nghĩ:
“Quỷ Vương để ta sau khi tiến vào quốc gia thần bí vẫn luôn mang mặt nạ, khả năng chính là sợ trưởng lão tộc Bái Hỏa nhìn thấy ta. Tìm được ta.”
Kỳ thật vô dụng, trưởng lão tộc Bái Hỏa cũng là một vị cao nhân, hắn sớm đã bấm đốt ngón tay tính ra tôi trở về nơi này, cho nên cũng đã làm chuẩn bị tốt.
Nghĩ vậy, tôi chuẩn bị tháo mặt nạ xuống, dù sao tuy nói mang mặt nạ rất phong cách, nhưng không có tác dụng thực tế gì.
Khi tôi vừa mới chuẩn bị tháo mặt nạ, bỗng nhiên tôi sửng sốt, trong đầu như là xẹt qua một đạo tia chớp.
Tôi hét lớn một tiếng: “Không đúng! Mau trở về, Thiên Diệp Tằm Vương lừa chúng ta!”
Tôi trực tiếp rống to một tiếng khiến Thiết Tháp run cả người lên, vội vàng hỏi tôi: “Sao lại thế?”
Tôi nói: “Thiên Diệp Tằm Vương gạt chúng ta!”
Tôi rốt cuộc biết được chỗ nào không thích hợp. Cái người nằm ở trong quan tài kia trêи mặt đeo mặt nạ da người! Trước kia tôi đã từng dịch dung qua, biết mặt nạ da người là cái dạng gì, đó là một sắc mặt rất mất tự nhiên.
Vừa nói như vậy vừa chạy vội trở về, Thiết Tháp hỏi tôi: “Ngươi là nói, cái thi thể người kể chuyện kia là giả?”
“Đúng! Trong cái quan tài kia tuyệt đối không phải thi thể người kể chuyện!”
Chờ tôi cùng Thiết Tháp lại lần nữa trở về kiến trúc mái vòm, Thiết Tháp lại lần nữa đem tôi ném đến lầu hai, quả nhiên, thi thể trong quan tài kia đã không thấy!
Quan tài mở ra, nhưng thi thể bên trong không cánh mà bay. Khi Thiết Tháp leo lên đến nơi, mũi một ngửi cái mới vỗ gáy nói:
“Đúng! Chính là cỗ hương vị này, chính là mùi mốc từ trong quan tài vọng lại.”
“Các ngươi còn dám trở về a?” m thanh Thiên Diệp Tằm Vương lại từ dưới lầu truyền lên.
Nghe được tiếng bước chân trêи cầu thang, tôi cùng tên Béo biết Thiên Diệp Tằm Vương đang từng bước một tiến đến lầu hai.
Nhưng trừ cái đó ra, còn có một tiếng bước chân khác, tiếng bước chân kia phi thường nhẹ, phi thường yếu, như là của một cái lão nhân gần đất xa trời.
Chờ lúc Thiên Diệp Tằm Vương đi lên tới nơi, hắn cung cung kính kính nâng một lão nhân. Lão nhân kia mặt đầy nếp nhăn, lưng còng, nhưng màu tóc của hắn cũng là một nửa đen, một nửa trắng, cùng Thiên Diệp Tằm Vương bên cạnh giống nhau.
Thiết Tháp híp mắt nhìn chằm chằm cái lão nhân tiều tụy kia, bỗng nhiên trợn to hai mắt nói:
“Ngươi là Vạn Diệp Tằm Vương!”
Lão nhân hắc hắc cười hai tiếng, âm thanh rất là bén nhọn, tràn đầy vẻ đắc ý.
Thế tôi mới biết, vừa rồi là Thiên Diệp Tằm Vương kéo dài thời gian, mục đích chính là để Vạn Diệp Tằm Vương nhanh chóng sống lại.
Khả năng khi Thiết Tháp và chúng tôi thoát khỏi địa lao, hắn đã bắt đầu đánh thức Vạn Diệp Tằm Vương, chẳng qua thời gian cấp bách, Vạn Diệp Tằm Vương cũng không thể thức tỉnh nhanh như vậy. Cho nên Thiên Diệp Tằm Vương liền dùng mọi biện pháp để kéo dài thời gian.
Vạn Diệp Tằm Vương ngồi ở trêи ghế hướng chính bắc trong lầu hai, thân thể tuy rằng rất suy yếu nhưng hắn nghiễm nhiên vẫn có một phong thái vương giả.
Hắn già nua nói: “Người trẻ tuổi, ngươi ta hợp tác, nhất định có thể giết chết Quỷ Vương, thế gian này đồ vật có thể tiêu diệt Quỷ Vương có rất nhiều, trừ Nghiệp Hỏa Kim Giao ra ta còn biết biện pháp khác, hắc hắc, muốn nghe không?”
Vạn Diệp Tằm Vương tuy nói tuổi đã già, nhưng khi nói chuyện lại che dấu không được vẻ xảo trá.
Thiết Tháp nhỏ giọng ở nói bên tai tôi: “Vạn Diệp Tằm Vương này chúng ta đánh không lại……”
Tôi nghiêng đầu hỏi: “Như thế nào đánh không lại?”
Trong lúc Thiết Tháp và tôi nói chuyện, khóe mắt tôi phát hiện trêи mặt Vạn Diệp Tằm Vương tràn ngập nếp nhăn, những cái nếp nhăn thế đó nhưng lại chậm rãi giãn ra, lấy mắt thường thấy được tốc độ biến mất.
Gần vài phút thời gian, Vạn Diệp Tằm Vương liền lột xác thành một người thân hình cao lớn.
“Muốn hợp tác cũng đã chậm, lưu lại Vô Chủ Thần Cốt của ngươi đi, vật ấy lưu lại trêи người của ngươi cũng là lãng phí!”
Vạn Diệp Tằm Vương nói trở mặt liền trở mặt, lúc này hai tay vỗ vào hai bên ghế dựa một cái, cơ hồ cả người bắn ra phía trước.
Lúc tới trước mặt tôi, hắn vừa ra chưởng liền đánh vào trêи ngực tôi. Thân hình tôi rung lên, lùi về phía sau hai ba bước.
Cúi đầu nhìn thoáng qua trêи ngực, quần áo trêи ngực thế mà bốc lên khói trắng nhàn nhạt. Quần áo bị hòa tan!
Đây là cái công phu gì!?
Thiên Diệp Tằm Vương xông tới, cùng Thiết Tháp chiến đấu cùng nhau, Vạn Diệp Tằm Vương đuổi theo tôi điên cuồng đánh.
Mỗi một quyền tôi đánh vào hắn trêи người, đều cảm thấy cánh tay mơ hồ đau, mãi cho đến cuối cùng tôi mới có thể nhắm chuẩn thời cơ đánh vào trêи mặt Vạn Diệp Tằm Vương. Một quyền này tôi cơ hồ là dùng hết sức mạnh toàn thân, nếu đánh chuẩn, tuyệt đối có thể để mặt mũi hắn lõm vào!
Kết quả, cùng tôi tưởng tượng giống nhau như đúc!
Mặt mũi Vạn Diệp Tằm Vương nháy mắt bị tôi oanh lún!
Nắm tay tôi trực tiếp đánh xuyên qua hắn đầu, đem da mặt hắn đánh xuyên qua sau đầu.
Nhưng! Không thích hợp.
Khi tôi rút nắm tay về, mặt hắn cũng lại phồng lên, giống như đầu hắn căn bản không phải là xương cốt tạo thành, mà là một quả bóng cao su!
Mặc kệ tôi đánh như thế nào, trước sau đối với hắn đều không thể tạo thành thương tổn. Mà hắn đánh tôi, mỗi một lần trêи người tôi đều sẽ bốc khói, đến cuối cùng thân thể đều có cảm giác bỏng rát đau đớn.
Thể lực tôi dần dần có chút chống đỡ hết nổi, dù sao thể lực tôi cũng không phải vô cùng vô tận, Long xà đồ đằng mang cho sức mạnh cũng chỉ là ngắn ngủi, không thích hợp đánh giằng co.
Tôi nghĩ cách chạy thoát, nhưng Thiết Tháp bị Thiên Diệp Tằm Vương triền đấu, hai người cũng là khó phân thắng bại.
Tuy nói Thiết Tháp không chiếm được tiện nghi, nhưng ỷ vào da dày thịt béo Thiên Diệp Tằm Vương cũng không làm gì hắn được.
Lúc một chân Vạn Diệp Tằm Vương đá tôi bay đến cửa sổ lầu hai, từng bước một đi về phía tôi, đồng thời trong miệng cười nói:
“Nghiệp Hỏa Kim Giao sẽ không để ngươi lấy đi, đó là đồ vật trong số mệnh đã chú định là của ta, ta muốn phản hồi ngoại giới, tiêu diệt Quỷ Vương, trọng đoạt địa vị gia tộc của ta!”
Ngay khi Vạn Diệp Tằm Vương sắp đi đến trước mặt tôi, Thiên Diệp Tằm Vương đang cùng Thiết Tháp so chiêu bỗng nhiên không hề báo trước phụt ra một tiếng, phun ra một mồm máu tươi!
Thiết Tháp đều ngốc, bởi vì lúc ấy Thiết Tháp chỉ toàn phòng ngự, căn bản là không đánh được hắn.
Vạn Diệp Tằm Vương sửng sốt, còn không có kịp nói chuyện, bỗng nhiên cũng đột nhiên che ngực, phụt một tiếng phun ra một mồm to máu tươi.
“Mau trở về bảo hộ tằm linh!”
Vạn Diệp Tằm Vương la lên một tiếng, hai người như ảnh theo gió hướng tới lầu một chạy tới, cứ như vậy bỏ lại tôi cùng Thiết Tháp.
Hai tôi liếc nhìn nhau, đều là cảm thấy như từ quỷ môn quan trở về, cuối cùng tôi nói: “Đi mau!”
Hai tôi mới vừa nhảy xuống kiến trúc mái vòm, tôi liền nhìn thấy trong rừng dâu có một con mèo lớn đang ngậm con tằm trắng nhìn tôi.
Vừa nhìn thấy con mè không râu kia, trong lòng tôi cảm khái vạn phần, Lão Tổ đi rồi, Tô Trinh còn ở, nàng giống như Lão Tổ vậy, vẫn luôn luôn bảo hộ tôi.
Chúng tôi đi theo mèo già không râu, chạy liền mười mấy dặm đường. Khi chúng tôi đuổi kịp Tô Trinh, nàng đã ngồi ở dưới một gốc đại thụ chờ chúng tôi.
“Bắt giặc trước bắt vua, đây, đây là bản thể của Thiên Diệp Tằm Vương.”
Tô Trinh cười hì hì đem đầu bạch tằm trong lòng bàn tay đưa cho tôi.