Chuyến Xe Bus Số 14

Chương 370: Địa Ngục Chi Môn



Cuối cùng tôi cũng đã hiểu rõ mọi chuyện!

Trần Vĩ đã chết, hắn xác thật là bị chính tay tôi giết chết, điểm này hoàn toàn chính xác! Nhưng trước khi não của hắn chết đi hoàn toàn, Quỷ Vương lấy bộ não của hắn, sau đó cho hắn một cơ thể máy móc, để hắn trở thành Số 73 thứ hai!

Tôi lạnh giọng hỏi: “Nếu không nói sai, ngươi chính là số 74 đi?”

Tên Béo thấy chúng tôi ẩu đả, vội vàng dừng xe quay đầu nói: “Ai da nha, hai vị thân ca ca của ta. Hai ngươi là có chuyện gì vậy? Quan hệ trước kia không phải rất thiết sao? Hiện tại sao động tay động chân đánh nhau a?”

Tôi cười cười nói: “Đánh chơi thôi.”

Trần Vĩ cũng buông lỏng tay ra. Chúng tôi không nói gì nữa.

Tên Béo quay đầu nói: “Đại huynh đệ, ngươi lên phía trước ngồi đi.”

Tên Béo để tôi ngồi phía trước có thể là muốn phòng tôi cùng Trần Vĩ lại đánh lần nữa, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không ngồi ở phía trước, vạn nhất Trần Vĩ đánh lén tôi thì sao?

Tuy là tôi có được thấm huyết thi thể cùng với vô Chủ Thần cốt, cộng thêm bất tử ma tâm nhưng không phải có chúng bảo vệ thì tôi sẽ không chết.

Quỷ Vương chính là một ví dụ, hắn sống hơn một ngàn năm, cũng không thể bảo đảm chính mình bất tử bất diệt, nếu tu luyện công phu cường đại bị tẩu hỏa nhập ma, hắn cũng không được.

“Trần ca. Ngươi đi ngồi phía trước đi.” Tôi rất khách khí nói.

Trần Vĩ hừ một tiếng. Nhưng không động đậy, hắn cũng không muốn ngồi ở phía trước. Tên Béo cũng không phải ngốc, hắn nhìn ra chúng tôi có chút không hợp nhau.

Không khí trêи đường có chút nặng nề, tôi hỏi tên Béo: “Chúng ta đi đâu?”

Dãy núi Côn Luân chạy dài vài cái tỉnh, nếu chỉ nói là đi Côn Luân, vậy chẳng khác nào mò kim đáy bể.

Tên Béo quay đầu cười hắc hắc nói: “Đại huynh đệ, chúng ta trước tới Lan Châu, sau đó nghỉ chân một chút. Lại đi tỉnh Thanh Hải.”

“Sau đó thì sao?” Tôi hỏi.

Tên Béo đánh tay lái hai vòng, nói: “Sau đó a, vào nội thành Cách Nhĩ Mộc.”

Lúc tôi đi học, môn địa lý cũng coi như được, trong đầu liền hình dung vị trí trêи bản đồ. Một lúc lâu sau, tôi hỏi tên Béo: “Cũng chính là giao giới của ba tỉnh Cam Túc, Thanh Hải, Tây Tạng?”

Tên Béo sửng sốt, ngẫm nghĩ một lúc nói: ” n, đúng đúng đúng, vẫn là đại huynh đệ có văn hóa.”

“Ta đã biết, nơi Quỷ Vương để chúng ta đi chính là Địa Ngục Chi Môn trong truyền thuyết đi?”

Tôi vừa dứt lời, tên Béo một cước dẫm phanh dừng lại, khiến Trần Vĩ và tôi thiếu chút nữa đụng vào hàng ghế phía trước.

Tên Béo xoay người lại hỏi: “Ai nha, đại huynh đệ sao ngươi biết?”

“Đoán mò, nghe nói đăng sau Địa Ngục Chi Môn cất giấu vô số ma quỷ, ai có thể tiến vào Địa Ngục Chi Môn liền có thể vĩnh sinh bất tử, nhưng lại phải làm nô ɭệ ác ma.”

Tên Béo ngốc ngốc nga một tiếng, gãi gãi đầu nói: “Còn có cái truyền thuyết như vậy a, chưa từng nghe qua.”

Cái Địa Ngục Chi Môn kia cũng bị xưng là Tử Vong cốc, tất cả người hay vật đi vào đều sẽ không sống sót trở ra.

Nghe nói trong sơn cốc phủ đầy lông sói, da gấu, hài cốt thợ săn, súng đạn vũ khí chồng thành đống, tỏa ra hơi thở tử vong âm trầm bao phủ thế nhân.

Trước kia tôi xem qua một ít ghi chép chân thực về Tử Vong cốc.

Năm 83 có một đám ngựa của thuộc bãi chăn nuôi của Tây Tạng tham ăn cỏ non màu mỡ trong cốc mà đi nhầm vào Tử Vong cốc.

Một vị dân chăn nuôi mạo hiểm tiến vào trong cốc để tìm ngựa. Sau mấy ngày đi qua, người kia không có trở lại, mà đàn ngựa lại xuất hiện.

Sau đó thi thể hắn bị phát hiện ở trêи một ngọn núi nhỏ. Quần áo rách nát, hai chân để trần, hai mắt trợn trừng, miệng há to, súng săn còn nắm chặt trong tay, một bộ dáng chết không nhắm mắt.

Khó hiểu chính là trêи người hắn không có phát hiện bất luận cái vết thương hoặc dấu vết bị tập kϊƈɦ nào.

Thảm hoạ này phát sinh không lâu sau đội công tác địa chất ở phụ cận cũng bị Tử Vong cốc tập kϊƈɦ.

Tháng 7 năm 83, bên ngoài chính là thời điểm khô nóng oi bức, nhưng xung quanh Tử Vong cốc lại đột nhiên rơi bão tuyết.

Một tiếng sấm vang cùng với bão tuyết thình lình xảy ra, nhân viên bếp núc bị dọa sợ đương trường té xỉu. Căn cứ theo nhân viên bếp núc nhớ lại, lúc ấy hắn vừa nghe thấy sấm vang, tức khắc cảm thấy toàn thân chết lặng, hai mắt tối sầm, sau đó mất ý thức.

Ngày hôm sau khi các đội viên ra ngoài công tác, lại kinh ngạc phát hiện đất đai vốn dĩ màu vàng đã biến thành đất đen, giống như tro tàn, động vật thực vật toàn bộ bị “đánh gục”.

Tất cả đều là sự kiện có thật, nhưng lúc ấy cũng không có lời giải thích nào chính xác được, cho nên lúc này chúng tôi đi về đó, trong lòng ít nhiều còn sợ hãi.

Trêи thế giới này bí ẩn chưa có lời giải đáp thực sự có rất nhiều, đằng sau những bí ẩn đó đều sẽ ẩn chứa những chuyện kinh thiên động địa, chỉ có điều đại đa số sẽ bị người có thẩm quyền che giấu đi mà thôi.

Khả năng cái quốc gia thần bí kia ẩn giấu ở trong Địa Ngục Chi Môn, một chuyến đi tìm Nghiệp Hỏa Kim Giao này tôi cảm thấy nguy hiểm không kém chút nào so với đi xuống địa ngục, tuy rằng tôi không biết địa ngục là cái dạng gì.

Ở trêи xe tôi cũng không dám ngủ, mở ra di động chơi đến chán chết, vừa mới mở lên QQ, liền nhìn thấy có một người thêm bạn tốt với tôi.

Hệ thống thông báo chính là thông qua tra tìm tài khoản để thêm, loại tình huống này đều sẽ là người quen, hoặc là hơi nhận thức.

Tôi liền đồng ý bạn tốt, click mở thông tin lại thấy, là nữ, tuổi thì để là 109 tuổi, cái này khẳng định là viết bừa.

Mới đầu không để ý, bỗng nhiên cái QQ kia chuyển sang trạng thái online, sau đó nhắn cho tôi một câu: “Trong cốc chớ uống nước.”

Cẩn thận xem cách nói chuyện, đây hẳn là Tô Trinh, bởi vì Cát Ngọc và tôi có thêm bạn tốt, mà nàng ở cùng Cát Ngọc, hẳn là có thể hỏi ra QQ của tôi, đây là Tô Trinh nhắc nhở tôi, tới trong sơn cốc, không được uống nước.

Nhưng mà tôi cảm thấy lời này có chút không rõ ràng, là không uống nước trong sơn cốc, hay là nước nào đều không được uống? Đang suy tư vấn đề này, tên Béo lái xe ra khỏi cao tốc, không bao lâu đến nội thành Lan Châu.

Sắc trời đã tối, ba người chúng tôi ở một khách sạn, thuê ba gian phòng, mỗi người một gian, có thể nói tương đối xa hoa, dù sao kinh phí hoạt động lần này là mắt kính gọng vàng trả, trình độ có tiền của tên này quả thực khiến cho người ta giận sôi.

“Đại huynh đệ, Trần ca, đi, ta mời hai ngươi đi ăn cơm.”

Gọi chúng tôi từ trong phòng khách ra, tên Béo khoác tay lên bả vai Trần Vĩ và tôi, đi ra bên ngoài.

Nói ra cũng cảm thấy rất quái lạ, ở khách sạn cấp bốn sao, ăn hơn mười khối quán ăn khuya ven đường, theo cách nói của tên Béo thì là:

“Cái này mẹ nó gọi là cảnh giới! Cảnh giới ngươi hiểu không?”

Mặc kệ Trần Vĩ có hiểu hay không, tôi là không hiểu lắm.

Lúc ăn cơm, trêи cơ bản tôi ăn đũa nào, ngược lại không phải sợ bọn họ hạ độc, chỉ là không đói, đang cúi đầu chơi di động, bỗng nhiên khóe mắt thoáng nhìn thấy ven đường cái phía xa có một con mèo hoa không râu đang nằm.

Tô Trinh đi theo đến!

Tôi ôm bụng, cau mày nói: “Ai da, không được, bụng đau muốn chết, hai ngươi ăn đi, ta phải trở về khách sạn một chút.”

Tên Béo sửng sốt, chỉ vào ngõ tối ven đường nói: “Xả luôn không được sao?”

Tôi trắng tên Béo liếc mắt một cái, khinh thường nói: “Ta có thể giống ngươi tùy chỗ đại tiểu tiện sao? Vạn nhất có người, cho dù là trai hay là gái, không phải rất xấu hổ?”

Mượn cớ, tôi nhanh chóng trở về khách sạn, không bao lâu liền có người gõ cửa, tôi nhìn từ mắt mèo xem bên ngoài, Tô Trinh đứng ở trước cửa phòng.

Mở ra cửa, tôi vội vàng kéo Tô Trinh vào phòng, hỏi: “Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?”

Tô Trinh nói: “Vì an nguy của ngươi, ta cố ý chạy tới Thiên Sơn một chuyến, đi tìm Lão Lạt Ma, để hắn suy đoán chuyện sẽ xảy ra cho ngươi.”

“Lão Lạt Ma nói như thế nào?” Tôi vội truy hỏi.

Tô Trinh lắc đầu nói: “Lão Lạt Ma cũng không nói cái gì, chỉ nói một câu, mệnh cách ngươi quá cứng, trong chu kỳ một năm, nhiều lắm hắn chỉ dám tiên đoán cho ngươi một lần, nếu tiên đoán lần thứ hai, có khả năng hắn sẽ nguy hiểm tính mạng.”

Bất tử bất diệt kỳ thật đều là tương đối mà thôi, giốn như Lão Lạt Ma và Lão Tổ, hai người bọn họ nếu ẩn cư, sinh hoạt trong thế ngoại đào nguyên thì thật sẽ là bất tử bất diệt.

Nhưng nếu tao ngộ đối thủ cường đại, hoặc là gặp khó khăn gì không thể vượt qua, vậy thì khó mà nói được.

Tôi ừ một tiếng ngồi ở mép giường, Tô Trinh đi tới nói với tôi: “Nhưng mà ngươi đừng vội, Lão Lạt Ma nói cho ta một phương pháp, có thể để cho ngươi tự tiến hành tiên đoán.”

“Tiên đoán như thế nào?”

Tô Trinh nói: “Trêи người của ngươi có sức mạnh của Quỷ Nhãn, nếu tiên đoán thích đáng, Quỷ Nhãn sẽ nhắc nhở ngươi hình ảnh sau này sẽ phát sinh, cái này so với Lão Lạt Ma tiên đoán còn muốn chuẩn hơn. Mà phương pháp cũng rất đơn giản.”

“Rất đơn giản?”

“12 giờ đêm nay nhảy lầu đi.” Tô Trinh lẳng lặng nói.

Tôi cho rằng tôi nghe nhầm, thiếu chút nữa cằm rơi trêи mặt đất, nói: “Làm gì? Nhảy lầu? Ngươi xác định muốn ta làm như vậy?”

Tô Trinh ừ một tiếng nói: “Chính là nhảy lầu, càng cao càng tốt.”

Tôi nhíu lại mắt, cảm thấy Tô Trinh tựa hồ có điểm không thích hợp……

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv