Tôi nghe câu này bỗng nhiên sửng sốt, ngay cả nữ cảnh sát cũng đều không rõ. Tôi giết giả mạo, tôi cũng chết? Đùa cái gì vậy?
Cảm giác này giống như tôi tiêu xài tiền của mình, nhưng tiền trong túi người khác cũng tự nhiên biến mất khó hiểu.
“Thả ta. Ta nói cho ngươi làm sao có được bốn cuốn khác, thế nào?”
Một chân tôi đạp lên cái bụng hắn dùng sức dẫm thật mạnh, lập tức thân hình hắn lại thoát mất một ít khí, nói:
“Không cần cùng ta cò kè mặc cả, trước tiên nói ra, hiểu không?”
Vừa rồi hắn không phải rất kiêu ngạo sao? Hiện tại bị tôi đạp dưới chân cũng không thấy kiêu ngạo như vừa rồi.
“Vốn dĩ bốn cuốn Ma Thư kia đều giấu ở trêи người chúng ta, khắc ở trêи da chúng ta, chẳng qua ba người bọn ta đều bị hắn đoạt đi rồi, hiện tại tên Lưu Minh Bố cuối cùng kia ngoài trêи mặt và cổ ra thì trêи người hắn đã khắc đầy ký hiệu cùng đồ án, ngươi chỉ cần nghĩ cách bắt lấy hắn, cởi bỏ quần áo hắn là có thể nhìn thấy bốn cuốn sau của thất tinh Ma Thư!”
“Thật vậy?” Tôi có chút không tin.
Lưu Minh Bố giả gật đầu nói: “Thiên chân vạn xác!”
“Rất tốt. Ngươi đã hoàn thành sứ mệnh của mình.”
Khi nói chuyện, tôi cúi người vỗ một chưởng vào trêи cổ hắn. Lại lần nữa dùng ra ma diễm, đem hắn hút thành một tấm da người.
Nữ cảnh sát đều ngây cả người, nàng ngốc ngốc hỏi tôi: “Không phải nói sẽ thả hắn sao?”
Tôi ngửa đầu hỏi lại: “Đáp ứng buông tha hắn là nhất định phải muốn buông tha hắn? Ai đặt ra cái quy củ này?”
Nữ cảnh sát trầm mặc nhìn về phía tôi, ánh mắt bắt đầu chậm rãi biến hóa, thật lâu sau nàng nhàn nhạt nói một câu:
“Xem ra đi theo ngươi tuyệt đối không sai, con đường này ta muốn bồi ngươi đi đến cuối.”
Tôi vỗ vỗ hai tay đứng dậy nói: “Nghe không hiểu.”
Nữ cảnh sát đuổi theo phía sau tôi đi ra khỏi rừng cây nhỏ nói:
“Thoạt nhìn ngươi rất ngốc, nhưng đều là ngươi cố ý che dấu, kỳ thật ngươi cũng là một cái người tàn nhẫn!”
Câu cuối cùng, có thể nói từng chữ đâm vào tim, mỗi một chữ đều giống một thanh lợi kiếm, cắm vào trái tim tôi.
“Ta không cảm thấy mình là người nhẫn tâm, ta trời sinh là một tên ngu ngốc.” Tôi thản nhiên nói.
Nữ cảnh sát không đồng ý cãi lại: “Không! Đó chỉ là ngươi ngụy trang, ánh mắt của Quỷ Vương mới là chính xác nhất, nghĩ xem Quỷ Vương là ai cơ chứ? Có thể đường đường đem vị trí Quỷ Vương truyền cho một tên đân sao? Trong tất cả mọi người, ngươi mới là kẻ thông minh nhất! Cũng là người tàn nhẫn nhất! Chẳng qua ngươi không dễ dàng biểu lộ ra mà thôi.”
Tôi dang hai tay nói: “Không sao cả, ngươi thích nghĩ như thế nào thì nghĩ như thế.”
Nữ cảnh sát cười hì hì chạy lên, từ phía sau khoác lấy tay tôi, tôi quay đầu lại nhìn nàng, nàng tựa như tiểu nữ hài cúi đầu đỏ mặt thẹn thùng.
Tôi cũng không nói gì, một cô gái mạnh dạn quấn ở bên người tôi cũng là cần phải có dũng khí, tôi không thể giống như tình huống cẩu huyết trong phim truyền hình, tỏ ra thật ngưu bức, thật trâu bò mà cự tuyệt nàng.
Tôi cảm thấy, có thể phóng khoáng một chút nhưng vẫn phải khắc chế ở mức có giới hạn, dù sao tôi biết ai mới là người tôi yêu thật lòng.
Ở trêи đường trở về tôi vẫn luôn suy nghĩ: “Tên Lưu Minh Bố cuối cùng vì sao không thể giết? Ba tên trước đều thuận lợi chém giết, duy nhất còn lại tên cuối cùng lại không thể giết. Hơn nữa nếu tôi giết hắn, tôi cũng sẽ chết?”
Đây là cái logic gì?
Chẳng lẽ tên cuối cùng lại chính là bản nhân tôi?
Ý nghĩ này tràn ngập trong đầu tôi, cả người tôi đều ngây ngẩn, có cái khả năng này sao?
Tôi cảm thấy không có, ngay cả Quỷ Nhãn cũng sẽ không xuất hiện loại sức mạnh quỷ dị này. Cho dù sức mạnh của Thất tinh Ma Thư cường đại tới biến thái, cũng sẽ không xuất hiện loại khả năng này đi.
Cho dù có hai tôi, tôi giết hắn, tôi sẽ chết, đây không phải là tự mình đánh mình, đến cuối cùng là tự sát sao? Loại này tư duy, tôi thật sự nghĩ không được.
Trở lại khách sạn, tôi vẫn luôn suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.
Thứ nhất chính là tìm được tên cuối cùng, cùng hắn so chiêu. Tôi ngược lại muốn xem có phải khi đánh hắn bị thương, thân thể của tôi cũng sẽ bị thương hay không.
Thứ hai chính là điều tra rõ nam tử che mặt trốn ở nơi nào, cùng với để nữ cảnh sát tìm biện pháp có thể khắc chế hoàn toàn A Tỳ song đồng. Không phải là dùng phương phát cắt giấy để hù dọa bọn hắn, một khi thật sự sinh tử, những thứ dùng để dọa người là hoàn toàn vô dụng, cần phải có biện pháp chân chính có thể khắc chế.
Thứ ba chính là tìm được ba ngày tôi bị mất đi trong đời, nhìn xem trong ba ngày này đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nhìn xem tại ba ngày tôi đã trải qua cái gì.
Bấm quảng cáo ủng hộ mình với nhé
Nhưng mà muốn làm được điểm này, tôi phỏng chừng còn phải gom đủ Thất tinh Ma Thư trước, nói cách khác, hai khối thiên thạch nam tử che mặt cướp đi, tôi cần phải nghĩ cách cướp về, hơn nữa tên Quỷ Vương giả kia tôi cũng phải tìm xem hắn trốn ở đâu.
Nữ cảnh sát rót cho tôi một ly trà, bưng đến trước mặt tôi, thấy tôi còn trầm tư liền đi đến sau lưng bắt đầu cho xoa bop bả vai cho tôi. (edit: số hưởng vãi)
Tôi sửng sốt quay đầu lại nhìn nàng một cái, nàng cúi đầu hơi hơi cười, nhưng cũng không nói gì.
Tôi cũng không có cự tuyệt nàng, chỉ là khi uống trà, tôi vẫn luôn suy nghĩ lời tiên đoán của Lão Lạt Ma do Tô Trinh mang về từ Thiên Sơn cho tôi.
Lão Lạt Ma tiên đoán thật sự tôi đọc không hiểu.
Lúc đi ngủ vẫn là một người một giường, nữ cảnh sát lăn lộn không ngủ được, cuối cùng cười hì hì nói: “Hay là ta sang giường ngươi ngủ?”
“Không được.” Tôi không nói gì khác, chỉ thản nhiên trả lời một câu như vậy.
Nữ cảnh sát ngốc ngốc nga một tiếng, không nói gì nữa.
Chuyện như vậy nhất định phải chặt chẽ khắc chế, hơi có lơi lỏng lập tức liền sẽ ủ ra đại họa. Tôi là một nam nhân bình thường, nhưng cũng là một nam nhân đứng đắn. Nói cách khác, có thể nói tôi là một nam nhân rất bảo thủ.
Ba tên Lưu Minh Bố trước đều đã bị xử lý, tên Lưu Minh Bố thứ tư nhất định sẽ cẩn thận đề phòng tôi, thậm chí có khả năng chủ động tới giết tôi.
Nhưng nghỉ ngơi liên tiếp mấy ngày, cũng không thấy được bất luận động tĩnh gì. Ngay cả nam tử che mặt cũng không có tung tích, như là bỗng nhiên biến mất.
Tôi gọi điện thoại cho Số 73 hỏi: “Tra được tin tức của tên Quỷ Vương giả kia không?”
Số 73 nói: ” Quỷ Vương giả hẳn là cũng là một thành viên trong gia tộc, nhưng cụ thể là ai còn đang ở xác định, nếu có thể tìm được ta sẽ báo cho Quỷ Vương trước, sau đó báo cho ngươi.”
Tôi ừ một tiếng nói: “Đem A Long cho ta mượn hai ngày, ngươi hỏi Quỷ Vương một chút xem có đồng ý hay không.”
“Quỷ Vương hoàn toàn không ý kiến.” Số 73 trả lời ngay lập tức, rất quyết đoán.
Tôi tới hứng thú nói: “Vì sao ngươi xác định như vậy?”
Số 73 nói: “Bởi vì ta có quyền trực tiếp điều khiển A Long, ngươi có thể tùy tiện dùng.”
Vừa nghe như vậy, tôi nói: “Được, hóa trang cho A Long, để hắn dịch dung thành ta, tới ở bên cạnh khách sạn ta đang ở. Không cần hắn làm chuyện gì khác, chỉ cần mỗi ngày ăn nhậu chơi bời, hơn nữa gióng trống khua chiêng mà ăn nhậu!”
Số 73 trêu chọc nói: “Cái này đối với A Long cả ngày hối hả ngược xuôi mà nói, tuyệt đối là một chuyện cao hứng.”
Tôi cười ha ha nói: “Hy vọng như vậy.”
Trưa hôm đó, A Long đã bị điều đến, tôi cố ý dùng kính viễn vọng loại nhỏ đứng ở ban công nhìn sang cửa khách sạn. Khi có một tên Lưu Minh Bố giống tôi như đúc đi vào đại sảnh khách sạn, tôi liền bắt đầu chú ý hắn.
Chờ hắn thuê phòng xong, tôi trực tiếp qua đi gõ cửa.
Cửa mở ra, Lưu Minh Bố bên trong đối với tôi cười nói: “A Bố, kêu ta tới có chuyện gì? Chẳng lẽ chính là để cho ta tới ăn nhậu chơi bời a?” (Edit: trước mình cứ tưởng A Long là người máy cơ)
Tôi cười nói: “A Long, ta có một cái kế hoạch, nhưng mà ta cảm thấy vẫn là cùng ngươi nói rõ ràng cho tốt, để ngươi chuẩn bị tâm lý.”
A Long không hé răng, tôi tiếp tục nói: “Ngươi giả thành ta, gần đây nhất định phải gióng trống khua chiêng chơi, chơi thật nổi bật, ra đường phải chạy xe phân khối lớn, nhất định phải nổ vang cả phố, nhất định phải 200% hấp dẫn mọi người. Hiểu không?”
A Long gật đầu nói: “A Bố, yên tâm đi, cái này là sở trường của ta, ngoài chuyện này ra, còn có kế hoạch khác không?”
Tôi nói: “Tạm thời không có, một hồi ngươi liền đi chuẩn bị mấy thứ này đi.”
“Đúng rồi, A Bố, lúc ta tới, Số 73 để ta đưa cho ngươi một món đồ.” A Long bỗng nhiên nói với tôi.
Tôi sửng sốt, thầm nghĩ Số 73 không nói với tôi ở trong điện thoại a. Lúc này A Long đã lấy ra một lọ thuốc nước từ trong ba lô, nói:
“Đây là Số 73 để ta mang đến cho ngươi, uống xong ngươi có thể tạm thời có được năng lực ẩn thân, hẳn là bản nâng cấp của nước thuốc tắc kè hoa.
Tôi ừ một tiếng, ngửa đầu uống ngay, mới vừa đổ thuốc vào trong miệng, bỗng nhiên bên ngoài có người gõ cửa.
Tôi tiến đến mở cửa, trong nháy mắt đại não tôi ầm ầm cả kinh, da đầu tê dại.
Ngoài cửa đứng một Lưu Minh Bố, đối với tôi gật đầu cung kính nói: “A Bố, Số 73 để cho ta tới, ngươi có cái gì phân phó?”
Tôi vội vàng quay đầu nhìn lại Lưu Minh Bố ngồi ở trêи sô pha kia, khóe miệng hắn treo nụ cười tà tà nhìn tôi, mà nước thuốc trong tay tôi đã toàn bộ vào bụng……
“Xong đời!”